Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kế Hoạch Cứu Vớt Pháo Hôi

Chương 3: Thiên kim thật giả

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái này thì hiểu lầm to rồi, có chút quá đáng, lại không hoàn toàn thái quá.

Nếu như Tịch Mẫn Thanh thật sự hiểu lầm, vậy Tịch Lãng lại có thể vô cùng hiểu được hành vi muốn gϊếŧ chết anh của Tịch Mẫn Khanh.

Đều nói quá tam ba bận, Tịch Lãng đã đánh người ta ngất hai lần rồi.

Tịch Lãng nhìn gáy trắng nõn có hơi sưng đỏ lên, ánh mắt có chút chột dạ.

Nhưng Tịch Mẫn Thanh là người cố chấp, hoặc có thể nói là bướng bỉnh.

Tựa như hắn vì cảm ơn ân tình nhận nuôi của vợ chồng Tịch Hạ Xuyên, mấy năm nay cam nguyện vì nhà họ Tịch làm trâu làm ngựa cống hiến tất cả những gì mình có.

Hắn tuyệt đối không dễ dàng khuất phục.

Cho nên lại một lần nữa tỉnh lại, anh không cho Tịch Lãng thời gian phản ứng nữa, đột nhiên nhanh chóng xoay người chế trụ Tịch Lãng.

Tịch Lãng cũng không phải là hoàn toàn không có phát hiện, chỉ là lúc đó anh và Tiểu 8 đang cùng thảo luận tình tuyết cốt truyện ban đầu, muốn tìm ra nguyên nhân Tịch Mẫn Khanh hắc hóa.

Thật không ngờ người bên cạnh lại đột nhiên xoay người ngồi lên người anh.

Tịch Lãng: ......

Chính là......rất đột nhiên.

Tịch Mẫn Khanh đã từng luyện võ, hơn nữa thân thủ còn không tồi.

Hắn vừa nhanh vừa chuẩn cưỡi lên người Tịch Lãng, một bên hung hăng áp chế nửa người dưới của Tịch Lãng, đồng thời đôi tay tàn nhẫn ấn lên hai vai Tịch Lãng.

Hắn tin tưởng tư thế nào có thể chặt chẽ khống chế được Tịch Lãng, đừng nói là đẩy hắn phản kháng, Tịch Lãng bị khống chế nghĩ muốn động cũng đừng hòng.

Nhưng Tịch Mẫn Khanh dường như không chú ý tới, người bị khống chế dường như cũng không có tính toán cử động.

Tịch Lãng nhìn ánh mắt sắc bén của Tịch Mẫn Khanh, khó hiểu mà chớp chớp mắt.

“Cậu đây là đang muốn làm gì, muốn đem hiểu lầm thực thi hành động thật luôn à?”

Vậy cũng không cần phải tự mình ngồi lên đâu.

Tịch Mẫn Khanh rõ ràng không hiểu được ý của Tịch Lãng, thậm chí còn không cảm thấy tư thế của hai người có gì không ổn, hắn chỉ nhìn chằm chằm Tịch Lãng, phía sau gáy ẩn ẩn đau làm cho hắn nhiều thêm vài phần cảnh giác với người đã hơn một năm không gặp này.

Môi khẽ nhếch lên, lời nói xưa nay ôn hòa lại nói ra lời rất kiên định: “Tôi có thể vì anh mà trả giá hết thảy, nhưng tiền đề đó là cho bác trai bác gái yêu cầu, nếu không Tịch Lãng anh ở trước mặt tôi cái gì cũng không phải!”

Lời này nói ra, Tịch Lãng chậc một tiếng, vô cùng tán thành.

Lần trước anh đến liền cảm nhận được đứa nhỏ này ít nhiều có chút thiếu tình thương, cho nên mới cứ khăng khăng một mực với vợ chồng Tịch Hạ Xuyên, khom lưng trả giá vì nhà họ Tịch như vậy.

Nhưng vấn đề là Tịch Lãng cảm thấy vợ chồng Tịch Hạ Xuyên cũng không quan tâm hắn nhiều lắm, trong nhà có trai có gái, còn có một cô con gái nữ chính cần chăm sóc, nào có nhiều tình thương phân cho hắn.

Nhưng còn Tịch Mẫn Khanh, lại xem bọn họ quan trọng hơn bất cứ cái gì, thắng qua hết thảy.

“Cậu còn chưa phát hiện ra sao?” Tịch Lãng không chút hoang mang liếc mắt người đang ngồi trên chân anh, nhìn chằm chằm vào bộ vest còn hoàn chỉnh mặc trên người đối phương.

“Cậu không có bị OOXX, đương nhiên, nếu như cậu đồng ý, anh cũng không ngại giúp cậu thực hiện một chút.”

Tịch Mẫn Khanh sửng sốt, gương mặt luôn luôn nội liễm hiếm khi xuất hiện vài phần dại ra biểu tình kinh ngạc.

Vì thế cả người cứ như vậy mà cứng đờ ở đó.

Không có bị.......

“Tích tích.....”

Chính vào lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa, giây tiếp theo là tiếng cùm cụp vang lên, cửa cứ như vậy mà bị mở ra.

Trong nháy mắt đó đừng nói là Tịch Mẫn Khanh có thể phản ứng kịp thời, đến Tịch Lãng cũng vì cửa mở ra mà sửng sốt.

Dường như là phản xạ có điều kiện, hai người đồng loạt quay đầu nhìn ra cửa.

Tịch Lãng chỉ là ngước mắt lên, còn Tịch Mẫn Thanh ngồi trên người anh là quay đầu lại.

Sau đó mấy ánh mắt nhìn nhau.

“!”

Cùng ngây người.

Vừa đến đã hai người, chấn kinh đến dại ra, hoảng hốt đến mất đi âm thanh.

Thẳng đến mấy giây sao, Tịch Mẫn Thanh dưới sự xấu hổ mãnh liệt đánh sâu vào đại não mới phản ứng lại, sau đó cơ thể hành động trước đại não buông Tịch Lãng ra, xoạt người xuống giường.

Nhưng bởi vì quá mức hoảng loạn xấu hổ, không biết xui xẻo thế mà đạp lên ly thủy tin ở dưới sàn nhà.

Đó là Tịch Lãng không thu dọn sạch sẽ.

Tê một tiếng, Tịch Mẫn Thanh đau đến mặt mũi vặn vẹo, trong lúc mấu chốt cả người không chịu không chế mà ngã xuống giường mềm mại.

2 người ngoài cửa: “!!!”

Ánh mắt vốn dĩ đã chấn kinh đã dại ra, lúc này còn có thêm vài phần hiểu rõ.”

Nhất là Tịch Lãng vốn dĩ nằm trên giường không nhúc nhích, nhìn thấy Tịch Mẫn Khanh sắp ngã lập tức đưa tay kéo một cái.

“Chậm thôi.”

Tịch Mẫn Khanh như bị phỏng tay mà hất tay anh ra, ánh mắt cơ hồ không dám nhìn ra ngoài cửa, có điều đau đớn dưới bàn chân cũng làm hắn dần dần bình tĩnh lại.

“Anh, anh hai? Anh cả?”

Vừa nãy bị hình ảnh chấn động đến kí©h thí©ɧ che miệng lại chính là nữ chính – Tịch Mộng, một hồi sau mới lấy lại được âm thanh ấp úng mở miệng.

Nhưng cô vừa mở miệng đã bị người đàn ông cao lãnh bên cạnh kéo vào lòng, sau đó một bàn tay khe kín mắt.

“Mộng Mộng, phi lễ chớ nhìn.”

Cmn phi lễ chớ nhìn.

Ngay cả lúc này Tịch Lãng người đã tu luyện da mặt đến dày đến cùng cực, cũng không nhìn được mà cạn lời nhìn vị này.

Vị này là một trung tâm khác của thế giới này – nam chính Cố Tư Minh.

Nam chính mặt lạnh cả người tự mang khí chất bá đạo tổng tài “trời lạnh rồi cho Vương thị phá sản”, đối với tất cả nam nữ điên cuồng vì anh ta đều không lay động, chỉ có tình sâu với nữ chính, hơn nữa còn là kiểu từ nhỏ yêu sủng nữ chính.

Có điều, thiết lập mặt than của Cố Tư Minh vừa rồi tựa như là sụp đổ rồi? Tịch Lãng rõ ràng nhìn thấy kinh ngạc trong chớp mắt lướt qua trên mặt Cố Tư Minh.

“Mộng Mộng, không phải như em nghĩ.”

Tịch Mẫn Thanh đã khôi phục bình tĩnh có chút đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, nhất thời không biết nên giải thích bắt đầu từ đâu.

Lúc nói chuyện thanh âm còn có chút khàn khàn, sau khi tác dụng của thuốc qua đi cơ thể khó hiểu mà có chút suy yếu.

Có điều bình tĩnh lại lí trí của hắn cũng quay lại, quần áo trên người vẫn là của mình, huống hồ vị trí nào đó trên người cũng không có bất cứ không khỏe nào.

Cũng tức là nói, hắn quả thật không bị.......

Hắn hiểu lầm Tịch Lãng ăn chơi trác táng, nhưng trước mắt quan trọng chính là, phải là rõ nguyên nhân tạo ra hiểu lầm này.

......

4 người cuối cùng cũng tâm bình hòa khí ngồi xuống sô pha, không phải ảo giác, Tịch Mẫn Khanh ngồi cách Tịch Lãng rất xa, là cố ý.

Sắc mặt Tịch Mẫn Khanh có chút âm trầm, Tịch Lãng lại cười như không cười nhìn không ra vui hay không vui, nhất là áo ngủ trên người cũng không thay, vắt chéo chân dựa vào sô pha, thoạt nhìn có chút không đứng đắn.

Bất quá Tịch đại thiếu gia vốn dĩ chính là loại người như vậy, cho nên hai người cũng không cảm thấy có gì không đúng, hai người đơn thuần chỉ là tò mò tại sao anh hai thu liễm ổn trọng lại ở cùng một chỗ với Tịch đại thiếu gia ăn chơi trác táng.

Hơn nữa, tư thế vừa nãy của hai người......

Tuy rằng nhưng là.......quả thật là điên rồ.

“Khụ khụ.....” Tịch Mộng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Cố Tư Minh, hai mắt sáng lên nhìn Tịch Lãng: “Anh cả, anh về từ khi nào? Sai lại cùng với anh hai......”

Cũng không biết nên nói thế nào, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn qua nhìn lại hai người trai anh tích cách khác biệt.

“Anh cảm thấy hai người có thể nói tình huống của hai người trước.”

Nhìn thấy nam nữ chính xuất hiện ở đây Tịch Lãng còn cái gì mà không hiểu được nữa?

Đây hẳn là nguyên nhân Tịch Mẫn Khanh xuất hiện ở khách sạn này.

Nữ chính mặc dù từ nhỏ ở nhà họ Tịch được vô vàn sủng ái lớn lên, nhưng cô ta thích đóng phim, luôn có hướng muốn tiến vào giới giải trí, cho nên năm 18 tuổi đã giấu giếm thân phận tiến vào giới giải trí, không nhớ nhầm thì, bây giờ hẳn là đang đóng phim ở thành phố C.

Lúc này cô ta vẫn còn chưa nổi tiếng, diễn vẫn là nữ số 2, hơn nữa bây giờ trừ bỏ trợ lý của cô ta, còn không có ai biết cô ta là thiên kim đỉnh đỉnh đại danh nhà họ Tịch, đương nhiên, càng không có người biết bạn trai cô ta càng khủng bố hơn là tổng tài tập đoàn Cố thị.

Có điều Tịch Lãng biết, bộ phim tiên hiệp này sao đó sẽ trực tiếp đưa cô lên lên nữ minh tinh tuyến một.

Quả nhiên không ngoài dự liệu.

Khoảng thời gian này Tịch Mộng vẫn luôn quay phim ở thành phố C, cho nên không hề biết trong nhà xảy ra chuyện gì, thẳng đến lúc này vẫn còn chưa hay biết gì.

Cũng tức là nói, cô ta không hề biết mình không phải là con ruột của ba mẹ, càng không biết thiên kim thật cùng ngày tháng năm sinh với cô ta, thế mà đã tự tìm về.

Tịch Mẫn Khanh rất rõ ràng mấy ngày nay nhà họ Tịch đã trải qua chuyện long trời lở đất gì.

Cha Tịch mẹ Tịch từ ngay từ đầu đã không tin, đến khi kết quả giám định được đưa ra mấy ngày sau mới hòa hoãn lại được, con gái xưa nay yêu thương lại không phải con gái ruột, bọn họ căn bản không biết chuyện này nên nói thế nào với Tịch Mộng, đồng thời đối với đứa con gái ruột lại xa lạ này cũng không biết nên sắp xếp thế nào.

Cô con gái đó tên Lý Thu Đình, cũng là người có tính cách cương liệt.

Cô yêu cầu muốn gặp Tịch Mộng, người là tu hú chiếm tổ thay đổi hết thảy nửa đời người của cô, nếu như bây giờ đã phát hiện ra, vậy thì phải có một cái chấm dứt.

Kết quả vợ chồng nhà họ Tịch ấp a ấp úng, qua mấy ngày cũng không đưa ra được quyết định, bọn họ thậm chí còn không nói chuyện này cho Tịch Mộng biết.

Vì thế Lý Thu Đình dưới sự tức giận đã trực tiếp tìm đến thành phố C.

Biết được chuyện này vợ chồng nhà họ Tịch vừa lo lắng lại vừa sốt ruột, vì thế Tịch Mẫn Khanh vội vàng đuổi đến đây, bất quá trước mắt cho thấy, Lý Thu Đình vẫn còn chưa tới.

Tối qua lúc hắn đến khách sạn Tịch Mộng vẫn còn ở phim trường chưa về, nhưng biết hắn muốn tới, đã để cho trợ lý sắp xếp một gian phòng cho hắn, cũng chính là phòng 1606.

Bởi vì tối qua phải quay cảnh đêm, tính toán quay xong phim rồi đi tìm Tịch Mẫn Khanh.

Hơn nữa xét thấy Tịch Mộng là nhân vật công chúng, thân phận lại không thể đưa ra ánh sáng, trợ lý làm chuyện này rất kín đáo, phía sau khẳng định có bút tích của Tịch Mẫn Khanh, Tiểu 8 phát hiện camera giám sát bị cắt xóa, tìm được nguyên nhân rồi.

Tịch Mẫn Thanh vốn là người cẩn thận chu đáo.

Nhưng cô ta và Tịch Mẫn Khanh đều không ngờ đến Cố Tư Minh đột nhiên xuất hiện.

Đúng vậy, Tịch Mộng gần đây vừa mới xác định quan hệ với Cố Tư Minh, vốn dĩ đã thích nhau nhiều năm, hiện tại vừa mới làm rõ quan hệ càng gắn bó như keo sơn.

Thân là bá đạo tổng tài là trung tâm thế giới không gì không làm được, nam chính có vô số con đường ngay lập tức có thể khống chế chuyện bên cạnh nữ chính, cho nên anh ta biết Lý Thu Đình đang đến thành phố C kiếm chuyện với Tịch Mộng.

Tổng tài nào sẽ để người yêu của một chịu một chút ấm ức, huống hồ chuyện này sẽ đả kích rất lớn đến Tịch Mộng, cho nên anh ta lập tức đẩy hết công việc ở nước ngoài bay suốt đêm về nước, một phút cũng không trì hoãn mà đến bên cạnh Tịch Mộng.

Cho nên.......có Cố Tư Minh ở đây, còn có chuyện của anh hai Tịch Mẫn Thanh nữa? Cô ta thậm chí còn không nhớ đến thông báo cho Tịch Mẫn Khanh một tiếng.

“Xin lỗi anh hai, tối qua em thật sự quá mệt.”

Nói rồi nghĩ đến cái gì đó mặt đỏ lên, vội vàng bổ sung nói: “Là quay phim quá mệt.”

Tịch Mẫn Khanh lạnh nhạt, phảng phất như đã quen: “Không sao.”

Không biết tại sao, Tịch Lãng cảm thấy Tịch Mẫn Khanh bây giờ, càng nội liễm hơn trước rồi, nhất là thời điểm tối diện với nữ chính cảm giác này càng rõ ràng.

Dù sao trước đó hắn không cần biết ổn trọng nội liễm thế nào, đối với nữ chính là cô em gái này đều là sủng nịch quan tâm, cảm xúc viết hết lên mặt.

Tịch Mẫn Khanh mím môi, đôi môi dễ nhìn kéo thẳng một đường chỉ, viền môi nhìn có hơi khô, cổ họng vẫn còn rất đau, đại khái là di chứng của thuốc kia.

Nghe Tịch Mộng giải thích xong, lại hoàn toàn không biết mình trúng chiêu thế nào.

Tầm mắt của hắn không dấu vết dừng trên bàn trước mắt bọn họ, ở đó còn có một chai nửa chỉ còn một nửa.

Tịch Lãng chú ý tới, nhưng Tịch Mẫn Khanh không có ý mở miệng, anh cũng không có tính toán lên tiếng.

Trong lòng Tịch Mẫn Khanh nghi hoặc, hắn đột nhiên nhớ ra, tối quá vị đại ca ăn chơi trác táng này hai mắt đỏ đậm dữ tợn, một dáng vẻ muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống, bây giờ xem ra dường như là không bình thường.

Cho nên hắn làm sao mà giải được thuốc?

Tịch đại thiếu gia lại làm sao......lẽ nào là cứ như vậy mà nhịn?

Nhưng loại tình huống này có thể nhịn sao?

Tịch Mẫn Khanh đối với chuyện này không có kinh nghiệm gì, nhưng trực giác cảm thấy chuyện này không đơn giản.

.....

“Anh cả, anh sao lại ở đây? Sao lại đi vào được?”

3 đạo ánh mắt nhất tề nhìn về phía Tịch Lãng.

Được rồi, bây giờ nghi vấn đã quay đến Tịch Lãng.
« Chương TrướcChương Tiếp »