Chương 17: Thiên kim thật giả

Sau khi hai người về đến nhà, hai người ăn ý mà không nói gì về chuyện Tịch Mộng lén gặp Trâu Na.

Ngày thứ 3 bọn họ về nhà, Trâu Na chết.

Chuyện này vẫn là Tịch Lãng biết được từ miệng của Tịch Hạ Xuyên, nguyên nhân là bên kia đồn công an thị trấn Túc Hà, tìm đến cửa.

Tịch Lãng lúc này mới biết, thì ra nam nữ chủ đã đến bước đính hôn, ngược lại nhanh hơn cốt truyện không ít.

Vốn dĩ là chuyện hai nhà hào môn đã chuẩn bị, lại không ngờ Tịch Lãng đi một chuyến đến thị trấn Túc Hà lại đem cảnh sát tới, sau đó tiệc đính hôn của nam nữ chính tạm thời bị dời lại, còn về lùi đến lúc nào thì thật sự là khó nói, Tịch Lãng biết rõ tình tiết cốt truyện cũng không dám đảm bảo nam nữ chính sau này có thể đi theo hướng tình tiết nguyên tác không.

Chỉ có điều Tịch Lãng lúc đó tỏ vẻ rất cạn lời, nam nữ chính đính hôn không thành rốt cuộc là có liên quan gì đến anh? Anh là vẫn luôn trốn xa khỏi chuyện của nam nữ chính, có thể không nhúng tay tuyệt đối không nhúng tay.

Sao lại có thể ném cái nồi này lên đầu anh được?

Có điều, sau khi nghe được nguyên do, anh lựa chọn im miệng?

Thì ra lúc Tịch Lãng hai người bọn họ rời khỏi trấn Túc Hà, Lý Bổn Toàn cái tên vô dụng đến ngày thứ hai đã nói ra chuyện thiên kim thật giả, chỉ vì 200 vạn đó, đem chuyện năm đó Trâu Na gặp được Tịch phu nhân như thế nào, rồi lại mua chuộc y tá thế nào, rồi như thế nào mà đổi được hai đứa bé mới sinh, nói hết một cách rành mạch.

Cảnh sát lúc đó cũng sợ ngây người, đã gặp qua cẩu huyết, nhưng chưa từng thấy cẩu huyết như vậy, đây không chỉ đơn giản là phạm tội, đây là liên quan đến chuyện huyết mạch nhà hào môn, nhất là nhà hào môn này còn không phải nhà hào môn bình thường, mà thiếu gia nhà bọn họ vừa quyên cho bọn họ 700 vạn tu sửa đường, đây......chuyện này rất lớn.

Vì thế bên này chỉ có thể căng da đầu tìm đến nhà họ Tịch để chứng thực.

Tịch Hạ Xuyên lúc ấy tức muốn nổ tung, hận không thể tóm tên con trai ăn chơi trác táng thành công thì ít bại sự có thừa đánh cho một trận, cố tình lúc đó ông ta lại không thể phát tác, bởi vì vô cùng trùng hợp, người nhà họ Cố cũng có mặt ở đó, sau đó mẹ Cố Tư Minh, cũng là phu nhân chủ tịch khôn khéo cũng biết chuyện này, bên đó lập tức uyển chuyển tỏ vẻ hôn sự của hai nhà có thể đẩy lùi lại, hy vọng nhà họ Tịch xử lý xong chuyện này rồi lại bàn.

Sự thật là, người có chút đầu óc đều hiểu, nhà hào môn như nhà họ Cố coi trọng nhất là môn đăng hộ đối, mặc dù trong mắt bọn họ nhà họ Tịch không được coi là gia thế tốt gì, nhưng tốt xấu miễn cưỡng cũng xứng đôi, đương nhiên, có thể mấu chốt nhất là bản thân Cố Tư Minh thích.

Nhưng nếu như Tịch Mộng chỉ là một cô con gái nhà nông thôn xa xôi, mẹ ruột cô ta còn là tội phạm, một đội phạm lén đổi nhân sinh của thiên kim, này thì sẽ có cách nói khác.

Thậm chí còn là, Tịch Mộng là dựa vào bản lĩnh của mình đi đến vị trí ngày hôm nay, Cố phu nhân ngược lại sẽ xem trọng cô ta, nhưng cố tình, hết thảy hiện tại của Tịch Mộng đều là do Trâu Na trộm đổi lấy, chuyện này nói người hào môn gia tộc lớn người ta thích ứng thế nào?

Cho nên, sau chuyện này còn có thể thành không cũng không nói chắc được, vẫn may bên kia bây giờ chỉ là lịch sự từ chối, cũng không có xé rách da mặt.

Vì chuyện này mà Tịch Hạ Xuyên rất tức giận, còn không phải sao, gọi Tịch Lãng về mắng cho máu chó ngập đầu, ước chừng mắng một tiếng đồng hồ, bây giờ đến Tịch Mẫn Khanh cũng bị liên lụy vào.

“Mẫn Khanh cháu có chuyện gì vậy, để cho cháu đi vì cháu ổn trọng, làm việc đáng tin cậy, cháu thì hay rồi, sao lại còn mặc cho tên nghịch tử này làm loạn? Nó là cái thứ gì cháu không biết sao?”

“Còn nữa tên nghịch tử này không biết, lẽ nào cháu không biết chuyện này sau khi bị lộ ra thì sẽ có hậu quả gì sao?”

Tịch Hạ Xuyên càng mắng càng tức giận, Tịch Hạ Xuyên ông ta là thân phận gì? Thế nhưng có người dám đánh chủ ý lên người ông ta, đổi con gái ruột của ông ta đi, loại chuyện không thể tha thứ này sao Tịch Hạ Xuyên có thể chịu đựng được? Đây chính là đem mặt mũi của ông ta ném xuống đất mà giẫm nát, nhưng ông ta không chỉ phải nhịn, không có lựa chọn trả thù những tên tiểu lâu la, còn phải hào phóng rộng lượng cho Tịch Mẫn Khanh thay Tịch Mộng đi thăm người phụ nữ chết tiệt kia.

Ông ta ẩn nhẫn như vậy là tại sao? Không phải là vì làm một dấu chấm hết sao, không phải là không muốn để chuyện này không bị lộ ra ngoài sao?

Chuyện này đối với Tịch thị mà nói tuyệt đối là tin tức gièm pha lớn, ông ta không có phép tin tức như vậy làm ảnh hưởng đến Tịch thị, càng không muốn chuyện này ảnh hưởng đến liên hôn của Tịch thị và Cố thị, cho nên ông ta nhẫn nhịn, ông ta ám chỉ Tịch Mẫn Khanh dùng 200 vạn chấm dứt chuyện này, nhưng phàm là nhà kia có đầu óc thì hẳn nên biết giữ kín bưng chuyện này, cả đời này giấu ở trong bụng không được nói ra.

Nhưng ông ta có thể nào cũng không ngờ chuyện này lại bị phá hủy trong tay con trai ăn trơi trác táng của mình, một hồi thao tác đem mẹ con Lý Bổn Toàn vào đồn công an, ông ta lại càng đánh giá thấp sự phế vật của tên đàn ông kia, không có đầu óc khiến người ta giận sôi người.

Đáng giận là, cố tình chuyện này đã dẫn đến hậu quả xấu nhất, nhà họ Cố đã biết được.

Làm sao ông ta không tức cho được?

“Nghịch tử nghịch tử, ba sao lại có thể sinh ra một đứa nghịch tử như con.”

Tịch Hạ Xuyên tức đến thở hổn hển, mà bị ông ta mắng “nghịch tử” hơn một tiếng đồng hộ lại dựa lên sô pha --- chơi game.

Tịch Lãng cứ như bị điếc, hoàn toàn là bộ dáng dầu muối không ăn đao thương bất nhập, không cần biết Tịch Hạ Xuyên tức giận mắng chửi khó nghe đến mức nào, Tịch Lãng từ đầu đến cuối cũng không đổi sắc mặc.

Anh không có bịt lỗ tai không nghe, anh thỉnh thoảng còn móc móc lỗ tai, để cho mình nghe càng rõ hơn.

Không tranh luận đã là Tịch đại thiếu nhân từ rồi.

Tịch Hạ Xuyên lập tức lại bị anh chọc tức đến thở không nổi, dứt khoát mắt không nhìn thấy tâm không phiền, quay đầu nhằm vào Tịch Mẫn Khanh.

“Mẫn Khanh cháu có phải là gần đây quá thân cận tên nghịch tử này nên bị nó lây bệnh không? Hay là nói tên nghịch tử này uy hϊếp cháu?”

Tịch Mẫn Khanh sắc mặt bình tĩnh lắc lắc đầu: “Không có đâu bác trai, lúc đó tình huống khẩn cấp, anh cả không làm như vậy bọn cháu chỉ sợ đến thôn cũng không ra được, hơn nữa,” Tịch Mẫn Khanh nhìn người ngồi trên sô pha, trong lòng có chút chột dạ khó hiểu, “Không phải anh cả báo cảnh sát, là......”

Đúng vậy, nếu không phải là Lý Bổn Toàn lòng tham không đáy che 200 vạn kia ít, mặc dù là Tịch Lãng cố tình dẫn đường, ngược lại......muốn trách chỉ có thể trách Lý Bổn Toàn lòng tham không đáy, lão thái thái kia cố ý đả thương người, đều là do bọn họ tự tìm đường chết, không hề có liên quan gì đến Tịch đại thiếu.

“Được rồi được rồi,” Tịch Hạ Xuyên không kiên nhất phất tay, “Cháu bớt ở đây ngụy biện giúp nó đi.”

Thật là kỳ quái, đứa trẻ từ nhỏ đến lớn ngày ngày bị con trai ông ta bắt nạt, lại còn lựa chọn nói giúp cho con trai ông ta, trước đây ông ta đều cho rằng đứa nhỏ này ẩn nhẫn có lòng dạ, sao bây giờ có nhìn thấy nào cũng có chút ngốc thế?

Tịch Lãng cuối cùng cũng nghe chán lão đầu này lải nhãi rồi, không kiên nhẫn ném điện thoại sang một bên.

“Được rồi được rồi, chuyện không phải đã được giải quyết rồi sao? Ba đừng có ở đây nói đi nói lại làm con nghe đến đau đầu, để ba mắng một tiếng đồng hồ còn chưa đủ sao? Được rồi đó.”

Tịch Hạ Xuyên lập tức che ngực: Nghịch tử, nghịch tử này muốn tức chết ông ta.

Vốn dĩ chính là, chuyện này đối với nhà họ Tịch cũng không phải là chuyện gì lớn? Nơi nào đến lượt ông ta nhọc lòng, ông ta chỉ cần đợi kết quả là được rồi.

Cảnh sát tìm đến cửa, đơn giản là chứng thực những gì Lý Bổn Toàn nói có phải là sự thật, ý là thân phận thiên kim của Tịch Mộng Tịch thị là giả, mà cô con gái bị cha mẹ nhà họ Lý kia đổi lấy tiền sính lễ mà rời nhà trốn đi mới là thiên kim thật, mặc dù chuyện này nói lớn không lớn chỉ là chuyện nhà của hào môn Tịch thị, không có liên quan gì đến chuyện cảnh sát xử lý định tội.

Nhưng bọn họ không biết rõ thái độ của Tịch thị, nhất là vụ án này là bởi vì Tịch đại thiếu nháo loạn mới bị mọi người chú ý tới, không cẩn thận sẽ ảnh hưởng rất lớn, cho nên bọn họ không thể không xử lý nặng.

Đây cũng là nguyên nhân Tịch Hạ Xuyên tức giận với con trai.

Tịch Lãng tuyệt đối không thừa nhận anh cố ý nháo lớn chuyện, nhưng kỳ thật một chút dư luận này căn bản không lay động được Tịch thị, trùng hợp là chuyện này đúng lúc bị nhà họ Cố biết được, chuyện này Tịch Lãng cũng rất bất ngờ, anh nào có thể tính toán được nam nữ chính sẽ chuẩn bị đính hôn trước.

Nhà họ Tịch cuối cùng cũng đưa ra đáp án, Trâu Na cố ý vứt bỏ.

Đúng, là vứt bỏ, không phải trộm đổi con gái.

Nhà họ Tịch tỏ vẻ năm đó bọn họ nhặt được cô con gái bị Trâu Na vứt bỏ, Tịch phu nhân lương thiện, không đành lòng để trẻ sơ sinh bị chết cóng trong gió lạnh, nhặt về nhà nuôi dưỡng vẫn luôn con là con gái ruột nuôi dưỡng đến bây giờ, cho nên Tịch thị không hy vọng náo lớn chuyện này, chủ yếu là vì bảo vệ con gái.

Chuyện này vừa ra, Tịch thị lập tức trở bên cao lớn, nhất là những người bên ngoài biết rõ mấy năm nay nhà họ Tịch đối xử thế nào với Tịch Mộng, hơn nữa nhị thiếu gia nhà họ Tịch cũng là nhận nuôi, còn là từ ổ ăn xin mà được nhận nuôi.

Cách nói này lập tức có chỗ dừng chân.

Cảnh sát vừa nghe, đối với gia đình có danh trọng nam kinh nữ, sinh được hai đứa con gái, ngược lại thật sự có thể làm ra chuyện vứt bỏ con gái, cho nên nói, thì ra là nhà họ Tịch lương thiện làm việc thiện thôi sao?

Chậc chậc chậc, nếu như không phải Tịch Lãng biết chân tướng, câu chuyện này được bịa ra này anh cũng tin luôn rồi.

Dù sao hào môn có rất nhiều thủ đoạn, chuyện này liền được tính thành vứt bỏ, còn về đứa con gái bỏ nhà ra đi, căn bản không có người nào chú ý, tựa hồ cũng chỉ là râu ria, chỉ là cảnh sát vừa xác nhận không bao lâu, Trâu Na đã chết, bên phía thị trấn Túc Hà thậm chí còn không cần phải khó xử nên xử lý thế nào.

Nghe nói lúc đó Lý Bổn Toàn và mẹ ông ta còn ở trong đồn công an chưa ra ngoài, mà Lý Thiên Tứ vừa mới bị kéo về, không bao lâu thì lại chạy đi tiệm net, Trâu Na còn nằm trên giường lo lắng về tương lai của cậu ta, cậu ta lại lười nhìn một cái, mẹ cậu ta ở trong căn phòng đó cậu ta lại chê thối không muốn đi vào.

Cho nên lúc Trâu Na chết, đến một người thân cũng không có bên cạnh.

Tịch Lãng không biết trước khi chết bà ta có hối hận chuyện đã từng làm không, vận mệnh của hai cô gái vì bà ta mà đảo lộn, bất quá ngẫm lại Tịch Mộng xác nhận là vì bà ta mà thay đổi vận mệnh, cho nên Trâu Na trước khi chết hẳn là rất đắc ý, nhưng cũng không có bao nhiêu đắc ý, dù sao đứa con trai phế vật mà bà ta để ý nhất đến bà ta sắp chết cũng không muốn ở bên cạnh.

Tịch Lãng theo lệ thường nói tin Trâu Na đã chết cho Lý Thu Đình, có điều bởi vì trước đó đã có chuẩn bị trong lòng, Lý Thu Đình cũng coi như là rất bình tĩnh, hơn nữa đối với Lý Thu Đình mà nói, đây mới là bắt đầu cuộc đời mới của cô, hết thảy quá khứ đã hoàn toàn đi qua.

Làm cho Tịch Lãng hoàn toàn không ngờ đến, là sau khi Trâu Na chết được một tuần, Lý Thiên Tứ vì chặn đường cướp bóc một ông lão mà bị bắt vào đồn.

Đây thật đúng là cả nhà chỉnh tề, một người cũng không thiếu.

Kết cục của một nhà này đến rất nhanh, cũng hoàn toàn khác với tình tiết trong nguyên tác.

Mấy ngày nay bộ phim [Tiên linh] của Tịch Mộng đóng cuối cùng cũng lên sóng, vừa ra đã lập tức bạo hot, vốn dĩ vì thân phận thiên kim Tịch thị Tịch Mộng đã bạo hot rồi, lần này lập tức tiến bước lên hàng ngũ tiểu hoa nhất lưu.

Chuyện nhà họ Lý bị nhà họ Tịch ép đến mức không có bọt nước nào lộ ra, ngược lại Tịch Mộng vì bộ phim này mà hot lên, bây giờ các loại đại ngôn tìm đến cửa, còn có các loại kịch bản mặc cho cô ta chọn, bận đến chân không chạm đất, cho nên đối với chuyện trong nhà, hoàn toàn không cần cô ta nhọc lòng.

Đương nhiên, hai ngày nay Tịch Mộng cũng không có công phu đi nhọc lòng những chuyện khác, cô ta và bạn trai cãi nhau.

Nhà họ Cố vì chuyện thiên kim thật giả mà đẩy lùi chuyện đính hôn, chuyện này dẫn đến Tịch Mộng sinh ra một chút khúc mắc với Cố Tư Minh, hai người dường như rơi vào chiến tranh lạnh, đây là sau khi Tịch Mộng về nhà Tịch Lãng mới biết được.

Vì tức giận Tịch Mộng sau khi về nhà còn nói lại Tịch Hạ Xuyên vài câu, đây là chuyện nữ chính ngoan ngoãn đáng yêu chưa từng làm, nguyên nhân chính là vì Tịch Hạ Xuyên nói cô ta đi xin lỗi Cố Tư Minh, sau đó còn thế tìm Cố Tư Minh, đến nhà họ Cố xin lỗi mẹ Cố Tư Minh.

Tịch Mộng vốn dĩ vì chuyện này mà cãi nhau với Cố Tư Minh, vô cùng ấm ức, lại còn nói cô ta đi xin lỗi, nào có chịu nổi? Lúc đó lập tức không khống chế được cảm xúc mà nói lại Tịch Hạ Xuyên vài câu.

“Ba, ba không hỏi con gái xem nguyên nhân là gì sao? Ba cũng không quan tâm con có ấm ức hay không, dựa vào cái gì mà con phải đi xin lỗi anh ấy?”

Tịch Mộng tử nhỏ là tồn tại giống như chúng tinh phủng nguyệt, trong mắt người khác là thiên chi kiều nữ, cô ta có sự kiêu ngạo của mình, nếu như nhà họ Cố vì cô ta không phải là con gái ruột nhà họ Tịch mà không đồng ý chấp nhận cô ta, vậy thì nên tức giận không phải là cô ta sao?

Đương nhiên, làm cho cô ta đau lòng nhất chính là Cố Tư Minh, cô vẫn luôn cho rằng người người đàn ông này yêu chính là cô, mà không phải là thiên kim nhà họ Tịch gì đó, Cố Tư Minh lúc biết được thân phận của cô ta cũng xác thật không có biến hóa gì, nhưng lần này, Cố Tư Minh thế mà để cô ta đợi trước đã, phải cho mẹ Cố Tư Minh thời gian thích ứng.

Tịch Mộng lập tức vô cùng ấm ức, người này chung quy không có đặt cô ta ở vị trí đầu tiên, cô ta không nhịn được nghĩ, nếu như Cố phu nhân vẫn luôn phản đối, không thích cô ta, vậy Cố Tư Minh không phải sẽ vì mẹ anh ta mà tử bỏ đoạn tình cảm này sao?

Tịch Mộng càng nghĩ càng thấy ấm ức, càng nghĩ càng tức giận, sau đó dưới cơn giận đã kéo Cố đại tổng tài vào danh sách đen, vốn dĩ về đến nhà sẽ được cha mẹ che chở cùng lý giải, lại không nghĩ đến Tịch Hạ Xuyên mở miệng đã nói cô ta đi xin lỗi.

Tịch Mộng thật sự là vừa thương tâm lại thất vọng, quả nhiên chiều chuộng trước đây đều là giả dối?!