Lầu 14, phòng bệnh mà Tiết Thư Dư nằm chính là một phòng bệnh bình thường dành cho ba Omega, người vào thăm bệnh đa phần là Omega và Beta còn đối với Alpha phải thông qua xét duyệt. Chính vì thân thể Omega khá yếu ớt, khi xảy ra sự việc vượt mức khống chế Omega hoàn toàn yếu thế hơn so với Alpha, hơn nữa khẩu hiệu bình đẳng giới giữa AO ngày càng cao, dựa trên khẩu hiệu bình quyền nên bệnh viện phải đảm bảo an toàn cho Omega. Dĩ nhiên khi Omega yêu cầu Alpha vào thăm bệnh thì hoàn toàn được xét duyệt.
May mắn thay, nhân viên kiểm tra biết mặt Cố Vọng Bạch, cũng không làm khó nàng, chỉ kiểm tra sơ lược xem nàng có đến dễ cảm kỳ hay không rồi để nàng đi vào, y tá nhìn Cố Vọng Bạch mỉm cười, nhẹ gật đầu chào hỏi: “Cố tổng đến thăm… là bạn của Cố tổng?”
Tuy nàng không nói thẳng bạn ở đây chính là loại quan hệ gì nhưng cách nói của nàng thì hoàn toàn biểu đạt ý nghĩa của từ bạn.
Một cái Alpha độc thân cũng chính là doanh nhân thành công trên thương trường, chuyện tình cảm của Cố Vọng Bạch luôn là đề tài sôi nổi được đề cập trên giới truyền thông. Nhưng đến hiện tại vẫn chưa ai phát hiện được Cố Vọng Bạch có mối quan hệ với một Omega nào, mỗi khi phát sinh vấn đề đều dùng nữ trợ lý Beta để giải quyết.
Hiện tại Cố Vọng Bạch lại chủ động đến phòng bệnh của Omega để thăm hỏi, đủ để thấy Cố tổng đối với Omega này coi trọng đến mức độ nào.
Cố Vọng Bạch trầm tư, cười nhẹ, nàng cười lên tựa gió xuân, tuy dịu dàng ấm áp nhưng ẩn sâu bên trong lại bộc lộ sự uy nghiêm của một alpha, nhìn y tá một cái, nàng thẳng thắn đáp: “ Hiện tại thì không phải, nhưng tương lai nhất định là vậy”.
Tiết Thư Dư lúc này đã tỉnh lại, lúc rơi xuống đất nàng chỉ va chạm một ít lực, cũng chỉ ở lầu hai, thân thể nàng cũng không gặp vấn đề gì lớn.
Nàng vén tay áo lên, nhìn chằm chằm vào những mảng tím đỏ sớm đã rớm máu trên làn da trắng nõn, nét mặt đầy vẻ tức giận.
Sống lại một đời, nàng đã nhìn rõ Tạ Hi Quân, Tạ Hi Quân lúc muốn nàng đều dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ nàng dâng hiến tất cả, khi không cần đến nàng liền thẳng chân đá nàng ra đường xem như một tên ăn mày. Từ đầu đến cuối chỉ có nàng trả giá từ thể xác đến tinh thần, Tạ Hi Quân chẳng qua chỉ là chơi đùa nàng.
Người như Tạ Hi Quân, hẳn là chưa bao giờ thiếu người đẹp như nàng? Nếu nàng còn sống như vậy Tạ Hi Quân nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn gây phiền phức cho nàng, chi bằng…
Tiết Thư Dư tìm kiếm vật nào đó ở trên bàn cạnh đầu giường, nàng lấy con dao gọt trái cây, lòng bàn tay chạm vào lưỡi dao, thoáng dùng sức thêm một ít, lòng bàn tay xuất hiện một đường tơ máu từ đó chảy ra, những giọt máu đỏ thẫm chạm vào tấm ga trắng tinh trên giường tạo thành một vùng đỏ tươi chói mắt.
Tiết Thư Dư nhìn máu tươi từng giọt từng giọt nhỏ xuống, biểu cảm đầy vẻ si mê, nàng cảm thấy màu đỏ của máu đẹp hơn nhiều so với những vết bầm tím trên cánh tay.
Đúng lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, Tiết Thư Dư cho rằng người đi vào chính là y tá làm nhiệm vụ kiểm tra phòng vào mỗi buổi sáng, nàng vội vàng đem vết thương ở tay cùng dao gọt trái cây đem giấu đi.
Nhưng đi vào không phải y tá, mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp mà trước giờ nàng chưa từng gặp mặt.
Cô gái này khuôn mặt rất đẹp, dáng người càng đẹp hơn, giữa mày lộ ra một khí chất không thể nào che giấu được, ánh mắt sắc bén nhưng không tạo cho người cảm giác khó chịu, nhìn thật chững chạc mà cao quý, nhìn sơ qua là có thể nhận ra cô gái này lớn lên trong giới thượng lưu.
Ngay cả khí chất của Tạ Hi Quân, cũng không thể so sánh với nàng.
Người như vậy sao có thể tới nơi này? Tiết Thư Dư là một Omega bị khí chất vương giả của Cố Vọng Bạch ép tới làm nàng có chút hoảng loạn, nàng nhìn về phía những bệnh nhân cùng phòng, cảm thấy cô gái này tới đây không phải để gặp những người này.
Quả nhiên, cô gái này đi đến trước giường nàng, hơi cúi đầu nhìn về phía nàng.
Tiết Thư Dư nắm chặt dao gọt trái cây trong tay, Một doanh nhân Alpha tới tìm nàng có thể làm gì? Đơn giản chính là bao dưỡng nàng ngủ cùng nàng. Alpha như vậy mấy năm nay nàng thấy qua rất nhiều.
Từ lúc đáp ứng mối quan hệ với Tạ Hi Quân, liền thấy nhiều…
Người trước mặt này khẳng định cũng không ngoại lệ, Alpha nhìn bề ngoài tốt đẹp đến dường nào, nội tâm thì âm hiểm đê tiện đến cỡ đó, nàng sẽ không đáp ứng cô ta.
Tiết Thư Dư cười lạnh một cái
“Cô… cảm thấy khỏe hơn chưa?”
Lời nói của Alpha trước mặt truyền đến, dịu dàng như gió xuân, lay động lòng người, lời nói vô cùng dễ nghe khiến lòng người an tâm đến lạ thường.
Tiết Thư Dư ngẩng đầu nhìn về phía đôi mắt của Cố Vọng Bạch.
Đôi mắt đen sáng như chân châu ẩn sâu trong đó là sự quan tâm chân thành, không hề tồn tại dù chỉ một chút ô huế, hỗn tạp nào.
Tiết Thư Dư mím môi, lắc nhẹ đầu.
Từ trong đôi mắt này Tiết Thư Dư cảm thấy an tâm đến lạ thường, cảm giác này từ trước đến nay nàng chưa bao giờ có được.
Hay là Alpha này thật sự quan tâm nàng?
Nàng cũng không xác định được, đối với Alpha trước mặt này nàng cố gắng bình ổn lại tinh thần.
Giá trị hắc hóa liên tục tăng trưởng gần đến cột mốc 100% trong khoảnh khắc từ từ giảm xuống, cuối cùng dừng lại ở 95% giá trị.
Tác giả bộc bạch:
Cố Vọng Bạch: lúc đó Ta thật sự rất hoảng sợ.