Kế Hoạch Chữa Gay Cho Tổng Tài

4.57/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Tổng tài công x ngạo kiều thụ Gay là gì? Là một căn bệnh cần phải chữa trị kịp thời. Đúng rồi, vậy phải đi tìm chuyên gia ngay lập tức! Nhưng... Lỡ thích chuyên gia mất rồi, phải làm sao đây …
Xem Thêm

Chương 4
Sở Ngạn ghé sát vào người Lạc Vô Viễn, gật đầu đầy thành ý,

“Vâng, cậu cứ nói”

Bỗng dưng thấy hắn hơi ngả gần người mình, Sở Ngạn không nhịn được mà nổi da gà, khẽ đẩy hắn nhích ra xa,

“Giám đốc, Gay là bệnh truyền nhiễm”

“À, vâng vâng, tôi xin lỗi”

Lạc Vô Viễn khẽ thở dài, vuốt tóc về phía sau mà nhỏ giọng,

“Theo những nghiên cứu gần đây của tôi, gay rất thích những người như anh”

Sở Ngạn nhíu mày ngạc nhiên,

“Tại sao lại như vậy?”

“Tại…” Cực kì thấp giọng, “…Nhìn anh có vẻ vừa to vừa dài”

Nhìn thấy vị giám đốc kia ngây ngốc trong một thoáng, Vô Viễn thắc mắc không biết có phải virut gay đã nhiễm nặng vào não bộ anh ta rồi không. Đừng nói bây giờ còn bắt y phải giải thích nghĩa của từ vừa “to” vừa “dài” nhé.

“Cái đó thì… liên quan gì?” Sở Ngạn hơi đỏ mặt

May quá, não bộ anh ta chưa bị phá hủy.

“Giám đốc, khi hai người đàn ông làʍ t̠ìиɦ vời nhau, anh sẽ phải dùng nó để…ờ…” Bối rối không biết giải thích thế nào, “…để ấy ấy”

“Không, không, cái đó tôi hiểu mà, tôi cũng đâu còn trẻ con nữa” Sở Ngạn xua xua tay, “Tôi chỉ thắc mắc, đàn ông cũng có… sao?”

Lạc Vô Viễn ngây người, hết xoa cằm rồi cậu lại đảo mắt nhìn xung quanh,

“Tôi cũng không biết”

“Nhưng chắc anh phải có tài liệu về chuyện này chứ?” Sở Ngạn khẩn khoản

Thấy gương mặt anh tuấn kia tròn mắt mà nhìn mình, Vô Viễn nói thật cũng có chút động lòng. Rồi trong khoảng ba giây, lập tức trong đầu cậu nghĩ ngay đến một người.



“Rất cảm ơn em đã sắp xếp thời gian cho bọn anh”

Lạc Vô Viễn vô cùng chuyên nghiệp bắt tay tiểu Mai.

Tiểu Mai rất dễ thương, tóc nâu ngắn ngang vai, đôi mắt nai to tròn cứ lén lút nhìn hai người rồi phút chốc lại cúi xuống đất không dám ngẩng lên, giống như một sinh vật nhỏ bẻ không có khả năng tự vệ.

“Tài liệu các anh cần đây” Vẫn dáng điệu bẽn lẽn, Mai đẩy sang hai quyển sách dạy cộm cho hai người.

“Cảm ơn em” Sở Ngạn phô ra nụ cười giám đốc chuyên nghiệp khiến tiểu Mai không nhịn được mà hơi đỏ mặt.

Thấy cô phản ứng như vậy, hắn không cầm lòng được mà định thốt lên, em thật dễ thương quá. Tuy nhiên, vừa mới giở trang đầu quyển sách thì hắn lập tức im bặt, lòng bàn tay ngay lập tức lẩy bẩy mồ hôi.

“C-c-cái n-n-này…”

“Thế nào ạ? Rất hay đúng không?” Tiểu Mai mắt long lanh nhìn hắn, cười mỉm nhẹ nhàng.

Xin em đừng cười nữa.

Sở Ngạn bị dọa cho đến gần ướt cả quần rồi.

Lúc nãy cô vừa mới đưa cho hắn hai quyển sách, một quyển truyện tranh và một quyển truyện chữ, đều là phiên bản hàng hiếm, chất liệu giấy in đẹp không chê vào đâu được.

Mà hắn xui xẻo thế nào lại giở đúng quyển truyện tranh.

Ngay trang đầu đã là hình ảnh một nam nhân rắn chắc đang thỏa mãn nhu cầu sinh lí cho hai người đàn ông khác vừa từ đằng sau vừa từ đằng trước. Khuôn mặt gợϊ ȶìиᏂ thở dài, mông nâng lên cao, hai tay bị còng lại.

“Aaaaaaaaaaaaaaaaa”

Cốp. Vô Viễn dùng tờ báo cuộn lại đập mạnh vào đầu hắn.

“Mong anh xử sự chuyên nghiệp”

Sở Ngạn ngừng la hét, hắn đưa tay đặt lên ngực, huýt nhẹ một tiếng với cậu,

“Chuyên gia…Thứ này… đáng sợ quá”

“Tôi biết” Lạc Vô Viễn nghiêm túc đến thản nhiên, “Đó là lí do tôi đã mua sẵn năm lọ bôi trơn cho anh”

Thêm Bình Luận