Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kế Hoạch Chinh Phục Tứ Đại Mỹ Nhân Của Devil

Chương 79: Chương 79

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lại nói đến Demi, từ chiều đến giờ nó vẫn đang bận bịu với những công việc bận rộn của mình đến nỗi quên cả giờ về nhà.

- Chị Demi, làm vậy với chị Erica có quá đáng lắm không? – Một đứa con gái đang cặm cụi vẽ một khuôn mặt rồi trét vào đó những vết mau đỏ tươi của những người vừa mới gϊếŧ được bỗng nhiên ngẩng đầu dậy hỏi.

- Không, cứ làm theo lời tao đi, đừng có nhiều lời! – Demi gằn giọng, từ chiều tới giờ nó vẫn đang tìm ra những điểm yếu của Maya để tấn công ục tiêu sắp tới của mình.

- Vâng. – Cô gái đó tuy rất không đồng tình với việc làm này nhưng bắt buộc phải làm, nếu không, máu trên những bức thư đó sẽ là của mình mất.

Hừ, thì ra những bức thư nặc danh đó là của Demi nhà ta. Thật đáng khâm phục quá đi, giả bộ từ mấy lâu nay mà không hề biết mệt. Không biết Dương Hoàng Lan – một trong Tứ Đại Mỹ Nhân của thế hệ trước chọn người kiểu gì mà giờ lại thành ra người hạn bạn hại bè như thế.

Lý do gì nhỉ? Đâu phải vì một mình Christian chứ?

Reng reng reng… Tiếng chuông điện thoại của Demi reo inh ỏi…

- Alo? – Nhìn màn hình hiện chữ Erica kèm thêm vài cánh bông tuyêt bay lơ lửng, nó nhếch môi cười nửa miệng rồi áp máy vài tai để nghe.

- Demi hả? Sao giờ này mày chưa về? – Erica có vẻ lo lắng cho bạn mình lắm.

“Giả tạo quá đi!” Demi nghĩ.

- Tao về giờ, hìhì. – Lại giả vờ, bây giờ mới phát hiện ra được có một con người còn diễn kịch giỏi hơn cả Andly.

- Ừ, nhớ về nhanh đó nha, hơn 10h rồi đấy. – Erica dặn dò bạn trước khi Demi cúp máy.

- Ừ. – Cúp máy cái rụp rồi sau đó vớ lấy cái áo khoác đứng dậy, trước khi đi vẫn không quên dặn dò – In bức thư trong máy tính ra rồi gửi tới nhà cho Maya!

- Vâng. – Một tiếng trả lời đầy miễn cưỡng.

Ở nhà, khoảng 30 phút sau.

- Em mới về đấy à? – Andrew thấy Demi vừa lái xe vào gara thì thắc mắc hỏi, ở đây ngoài ba cô gái trong nhà này ra thì Demi còn có bạn bên ngoài nữa à?

- Vâng, anh vẫn chưa ngủ sao? – Lại trở về Demi hiền lành, vui tươi như thường ngày rồi, thật đáng nể.

- Chưa buồn ngủ. – Andrew đưa một điếu thuốc vào miệng rồi thong thả phả làn khói mờ vào bầu không gian xung quanh, sau đó cười buồn nói.

- Vậy em vào nhà trước đây!

- Ừ.

Demi vào nhà ngay, tuy nó rất tự tin về tài năng diễn xuất của mình nhưng nó vẫn cảm thấy không an toàn khi đứng ở khaỏng cách gần như thế này với con người tinh tường đến đáng sợ đó.

Andrew chỉ cười khẩy một cái sau khi bóng lưng ấy đã khuất vào trong nhà.

“Đừng tưởng có thể qua mặt được tôi, Demi à!” Một suy nghĩ sâu xa.
« Chương TrướcChương Tiếp »