Khoảng 12 giờ trưa hôm đó thì Andrew đã có mặt trước cổng Villa số 7 tuyệt đẹp (đến đúng giờ Ngọ cơ đấy^^)
Đưa tay nhấn chuông cửa. Nhưng chưa kịp nhấn thì cánh cổng đã tự mở ra rồi.
- Chào cậu, xin hỏi cậu có phải là Andrew không ạ? – Một cô người hầu xinh xắn lễ phép cúi đầu hỏi.
- Đúng zậy, Brian bảo cô đứng đây chờ tôi à? – Andrew cười hí hửng với ý nghĩ “Người hầu nhà thằng này xinh chết đi được!”
- Vâng, mời cậu vào trong ạ, mọi người đang chờ. – Cô người hầu đó vẫn thái độ lệ phép, nhường đường cho Andrew đi vào trong.
Vào trong nhà thì đã thấy ngay bọn hắn đang ngồi ở phòng khách.
- Chà, khách quý của chúng ta đến rồi đấy à? – Brian đứng dậy, tuy miệng nói vậy nhưng thật sự rất vui, vui lắm.
- Thằng khìn kia, lâu lắm mới gặp lại mày, mấy bữa nay sao lặng tăm zậy hở??? – Eris thấy bạn cũ thì mừng quá, nhảy tót lên người Andrew.
- Tên này vẫn như xưa nhỉ! – Andrew mỉm cười, ôm chầm lấy thằng bạn.
- Tụi tao nhớ mày lắm đấy! – Justin và Christian cũng đi đến, tay bắt mặt mừng với Andrew.
Năm người họ được đoàn tụ thì có vẻ vui lắm. Từ nay Devil sẽ có một quân sư lão luyện rồi. Không phải là Brian, Christian, Eris hay Justin là những người không đưa ra ý kiến tốt mà là vì những người này không rành rẽ địch như Andrew.
Tụi nó đang ngồi ăn chùng ở trong bếp nghe thấy tiếng cười nói ngoài này thì chắc chắn là vị “khách quý” mà Brian nói đã đến rồi.
Andly bon chen chạy ra trước, miệng vẫn đang nhai nhai miếng thịt bò…
- Chào cô bé tóc nâu xinh xắn! – Andrew thấy Andly đứng ở đấy cũng đưa tay lên chào trước những ánh mắt ngạc nhiên hết mức của bọn hắn.
Phụt… miếng thịt bò trong miệng của Andly không có cánh mà cũng bay ra ngoài một cách dễ dàng.
- Sao lại ngạc nhiên như zậy chứ! – Andrew đi tới phía của Andly, mắt nhìn gian dễ sợ.
- Tránh xa ta ra, mày mà bước đến đây một bước nữa là tao cắt mỏ giờ đấy! – Vớ được cái kéo bên chiếc bàn của cô người hầu lúc nãy dùng để cắt hoa tuơi, Andly lăm le nhìn cái tên đáng ghét trước mặt.
- Gì dữ zậy bé? – Andrew không những không sợ mà còn cười hí hửng hơn, làm cho Andly càng thêm ghét bản mặt cợt nhã đó.
Ba đứa kia ở trong bếp nghe tiếng Andly ngoài này thì chạy ra liền.
Cả ba cũng trợn tròn mắt khi thấy cái tên điên đó đang đứng chình ình trong đây.
- Yaaaa, hôm trước mày theo dõi tụi tao phải không??? – Erica cầm sẵn trên tay cây đũa (cầm từ nãy giờ đấy, ăn vụng mà^^) phi thẳng tới cái tên khìn trước mặt để trả thù giúp bạn mình.
- Her her, tóc vàng tóc vàng, đừng có manh động nhá! – Andrew thấy tình hình hơi bất lợi ình khi có bốn con thú dữ đang đứng ngay trước mặ chỉ chực cắn xé hắn ra tan nát thì mới chạy lại bọn hắn.
- Cứu tao với, mấy đứa này nhìn kinh khủng quá hà!
Bọn hắn nãy giờ vẫn đứng đơ như cây cơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghe Andrew nói thì mới bình tĩnh lại.
- Mấy người quen nhau hả? – Eris hết nhìn bốn đứa nó rồi lại quay qua nhìn Andrew mà chẳng hiểu gì.
- Sao anh lại cho tên này vào nhà mình thể hở??? – Demi huých huých cùi vào hông Eris nói nhỏ, mắt lén nhìn sang Andly đang giận dữ lắm (ặc ặc, bà này đứng gần ông Eris từ lúc nào zậy ta? Không được không được, bữa nay phải thường xuyên theo dõi hai người này thui ^0^)
- Sao zậy? Khách quý của bọn anh đấy! – Eris cũng nhận thấy sát khí ngùn ngụt phát ra từ người Andly nên cũng hỏi nhỏ Demi.
- Kẻ thù không đội trời chung đấy! – Demi nói rồi đưa ánh mắt lo lắng cho tên xấu số khi đã đυ.ng phải Andly.
- Hả? – Eris trợn tròn mắt rồi rùng mình, chờ đợi xem những cuộc chiến sắp xảy ra như thế nào.