Ở trong căn phòng có không gian màu xanh biển thoáng mát ở tầng hai Villa số 7, Andly đang nhắm nghiền mắt để ngăn không để những giọt nước mắt ấy chảy trào ra. Nó không ngờ người bạn mà nó vẫn nghĩ là tốt bụng, là biết quan tâm bạn bè, là người bạn tri kỷ lại là người có thể suýt nữa thì đưa nó vào chỗ chết không thương tiếc…
Bây giờ đã 5h chiều rồi. Tối nay 9h thì cuộc chiến Xưng Vương sẽ bắt đầu đầu tại bãi biễn Nha Trang. Nó vẫn như mọi thế kỉ khác, không phải là tìm một nơi để chém gϊếŧ nhau túi bụi mà sẽ được tổ chức như một buổi tiệc hoành tráng giành cho giới đại gia bậc nhất. Các phe phái có thể xã giao lẫn nhau trong 1 tiếng đồng hồ đầu tiên của buổi tiệc rồi sau đó vào họp tại một căn đại sảnh rộng lớn để đưa ra hiệu lệnh bắt đầu cuộc chiến.
Cuộc chiến này kéo dài một ngày, đến 10h tối ngày hôm sau, phe nào chiếm được lợi thế áp đảo nhất thì sẽ là Vương. Cuộc chiến Xưng Vương này không đề cao sự chết chóc, cũng chẳng ủng hộ chiến thắng bằng gϊếŧ người. Mà là cái đầu óc, phải biết kéo người phe ta sang người phe mình vô điều kiện – mà đã chắc chắn là đã trung thành 100% – thì sẽ là bang phái chiến thắng. Sau chiến thắng 1 tiếng đồng hồ thì tất cả sẽ họp lại ở đại sảnh và bang chiến thắng sẽ được chọn lấy Đại Mỹ Nhân của mình.
- Thay đồ đi, chúng ta còn phải đến Nha Trang nhanh hơn bọn họ một bước, nếu không sẽ bị phát hiện. – Maya đập tay Erica rồi đưa cho cái váy màu trắng, còn nó cũng tự lấy váy và đi thay.
Ở phòng Christian:
- Em có muốn đi cùng bọn anh không? – Christian âu yếm ôm lấy Andly dậy, người nó bây giờ đang mềm oặt như cọng bún ấy, như muốn gãy cả xương ra.
- Không đâu, nếu người ta biết thì chắc chắc sẽ có chuyện đấy. – Andly yếu ớt trả lời,, nó thấy bây giờ tim của mình đã yếu lắm rồi, rất có thể sẽ bị vỡ tung ra nếu cứ chịu hết chuyện này đến chuyện khác.
Đúng là cuộc chiến Xưng Vương không khuyến khích việc gϊếŧ người thật, nhưng mà chắc gì mạng sống của Christian, hay Brian, hay Andrew người anh trai mới nhận ra của nó, hay Justin, hay Eris sẽ được an toàn. Với lại, nếu chuyện đó mà xảy ra thật thì nó sẽ chết ngay lập tức mà chưa kịp trăn trối gì.
- Ừm. – Ôm lấy tấm thân mảnh mai đó mà Christian cảm thấy đau lòng buốt đến tận tim gan, các giác quan bất giác co lại như lo sợ một điều gì đó, là hắn đang sợ cuộc chiến Xưng Vương tối nay? Hay là hắn đang sợ sẽ mất người con gái này mãi mãi?
- Tối nay… anh phải cẩn thận… những người hèn nhát có thể sẽ gϊếŧ anh bất cứ lúc nào mất. – Nó dặn dò hắn, nó không muốn bất cứ người nào phải chết cả, nó không muốn thêm một người nào phải chịu đau khổ nữa…
- Anh nhất định sẽ cẩn thận và chọn lấy em… anh nhất định sẽ chọn màu đỏ!!! – Trong vô thức, Christian đã thốt lên cái câu nói không đang nói lúc này… hắn vẫn chưa có đủ thời gian để suy nghĩ về chuyện đỏ hay xanh, hắn cũng không có đủ thời gian để suy nghĩ là mình nên chọn màu gì nữa.
- Sao? – Andly bất giác rời khỏi vòng tay hắn… quay lưng lại đối diện với hắn mà hai mắt trọn tròn.
- Ưm… Demi nói với anh… màu đỏ là em… mà xanh là cô ấy…
- Mà anh tin?
- Thì đó là bởi vì tối đi dự tiệc ở trường Marie Curie không phải sao? – Christian vẫn ngây thơ, hắn muốn đặt niềm tin của mình lên Demi một lần cuối cùng… và hắn chợt nhận ra là mình lại một lần nữa thất vọng. Vốn dĩ là Demi đã lừa hắn.
Còn Andly, lúc này nó chỉ biết cười khổ. “Kế hoạch được vạch ra bắt đầu từ lúc ấy sao?”
Không ngờ nó lại có con bạn âm mưu tính toán đến ghê sợ như thế. Thật là không thể tin nổi!
- Tùy anh… – Nó uể oải nằm lại xuống giường và nhắm mắt lại… Demi nói đúng… trái tim của hai người tụi nó quá giống nhau… đều yêu một người sâu sắc đến khó tả…
Nó có thể chết vì anh… Demi cũng có thể chết vì anh…
Nhưng nó không thể gϊếŧ bạn mình vì anh… còn Demi thì có thể…
Xem ra Andly đã tìm được cái khác nhau giữa hai người rồi…