Thẩm Quân Lăng trốn ở chỗ ngoặt, chứng kiến hết toàn bộ. Hắn phẫn nộ, đau lòng cùng tự trách , hắn chẳng thể nghĩ tới, Sở Nguyệt Hân thế nhưng là một người tâm tư ác độc như vậy. Hắn nhìn cậu gầy yếu cô độc , cảm thấy tràn đầy đau lòng, chỉ muốn đi ôm một cái. Chính là hắn có tư cách gì? Hắn có khác gì Sở Nguyệt Hân đâu? Đều vì thân phận cậu mà xem nhẹ những việc cậu làm, như vậy xem ra, cậu là người đáng thương nhất trong chuyện này.
“Xem đủ chưa, đủ rồi liền ra đi.” Cố Diệc Linh lạnh giọng nói.
Thẩm Quân Lăng từ chỗ ngoặt đi ra, đứng ở trước mặt Cố Diệc Linh, không biết nên nó gì mới tốt. Trầm mặc một thời gian, hắn mới như nghẹn giọng nói: “Cậu...... Đừng quá thương tâm...... Còn có tôi đâu......”
Cố Diệc Linh cầm lấy cặp sách liền hướng ngực hắn ném tới, đập đến nam nhân lùi về sau vài bước.
“Anh có tư cách gì mà nói lời này, anh đâu có khác gì cô ta?” Cố Diệc Linh cũng chưa liếc hắn một cái, cũng không quay đầu lại đi ra hẻm nhỏ.
Buổi tối sau khi về đến nhà, mẹ Cố đã chuẩn bị tốt hành lý thuê nhà. Tuy rằng hiện tại biểu hiện Thẩm Quân Lăng làm Cố Diệc Linh rất bất mãn, nhưng vẫn còn trong phạm vi cậu chịu đựng được, cậu coi như là đang dạy dỗ một con sủng vật không nghe lời nhưng diện mạo hợp mắt, nếu đến cuối cùng mà con sủng vật này không đối cậu vẫy đuôi, thì đừng trách cậu không khách khí.
Cuối tuần này, Cố Diệc Linh liền dọn qua .
Vào ngày chuyển nhà, vừa lúc gặp Thẩm Quân Lăng. Chuẩn xác mà nói, cậu liền dọn đến cách vách Thẩm Quân Lăng. Mẹ Cố gặp được người quen, liền cùng hắn hàn huyên, muốn hắn nhiều chiếu cố thằng nhóc nhà mình. Thẩm Quân Lăng cũng sảng khoái đáp ứng, cả ngày đều giúp bọn họ sắp xếp đồ, Cố Diệc Linh ngại với mẹ Cố mặt mũi lại không tốt cự tuyệt, vẫn luôn xịu khuôn mặt, mà mẹ Cố lại đối Thẩm Quân Lăng khen không dứt miệng.
“Cảm ơn.” Sau khi mẹ Cố đi, Cố Diệc Linh trực tiếp liền đóng cửa lại, không xem cũng chẳng liếc Thẩm Quân Lăng một cái.
Thẩm Quân Lăng bất đắc dĩ cười cười, không để ý. Dù sao cũng là chính mình sai trước, như vậy thái độ nhận sai tự nhiên muốn tốt hơn một chút.
Di động vang lên tiếng chuông, Thẩm Quân Lăng lấy ra di động thấy, là Sở Nguyệt Hân điện thoại. Hắn không vui nhăn lại mi, từ ngày nhìn rõ Sở Nguyệt Hân gương mặt thật, hắn liền bắt đầu có chút phiền chán Sở Nguyệt Hân.
Hắn cúp điện thoại, nghĩ thầm, khi còn nhỏ là khi còn nhỏ, hiện tại là hiện tại. Khi đó cô thiên chân thiện lương, mang đến ấm áp đến cho mình, nhưng là hiện tại cô đã thay đổi, mình cũng đã trả đủ tình nghĩa, chính mình không nên đem hoài niệm ấm áp ký thác trên một người hiện tại tâm tư ác độc
Trong phòng, Cố Diệc Linh nghe 233 nhắc nhở, gợi lên khóe miệng.
【 Thẩm Quân Lăng đối Sở Nguyệt Hân độ hảo cảm giảm xuống 40, tổng 30. 】
Sở Nguyệt Hân cùng Cố Diệc Linh hoàn toàn xé mặt , nhưng ngày ở trường học ngày càng khổ sở.
Cô lớn lên xinh đẹp, lại luôn là làm bộ một bộ ngây thơ hồn nhiên bộ dáng, nơi nơi đều cùng những nam sinh có chút quyền thế trong trường ái muội. Tuy rằng cô ở trong mắt nam sinh thanh danh cũng không tệ lắm, nhưng nữ sinh đều hận cực kỳ, mắng cô ‘ trà xanh kỹ nữ ’‘ giả bạch liên ’. Trước kia Cố Diệc Linh che chở cô, các nữ sinh không dám động đến, hiện tại toàn giáo người đều biết Cố đại thiếu cùng nàng tuyệt giao, các nữ sinh tự nhiên sẽ không bỏ qua cô.
Bát nước bẩn, ném cặp sách, khóa WC, ở hẻm nhỏ hung hăng đánh cô một trận , sở hữu những việc bạo lực học đường có trong phim thần tượng đều sẽ áp dụng trên người cô không thiếu một việc nào.
Mà nguyên lai cùng cô quan hệ tốt các nam sinh cũng không muốn giúp nàng, dù sao dám khi dễ người các nữ sinh đều là người trong nhà có quyền có thế, ai nguyện ý vì một nữ sinh vô quyền vô thế mà tìm phiền toái?
Sở Nguyệt Hân khắc sâu biết nguyên lai Diệc Linh đã trợ giúp cô chặn nhiều ít khinh nhục, chính là cô cũng không cảm tạ hắn, ngược lại đối hắn oán hận càng ngày càng tăng.
Vì cái gì hắn nhìn chính mình bị bắt nạt mà không trợ giúp chính mình? Còn có Thẩm Quân Lăng, vì cái gì, hắn đối chính mình thái độ trở nên như vậy lạnh nhạt, hắn rõ ràng biết tình trạng hiện tại của mình, vì cái gì còn không trợ giúp? Có phải hay không Cố Diệc Linh đã nói gì trước mặt hắn? Một ngày nào đó, các ngươi từng người một ta đều sẽ không bỏ qua.
Sở Nguyệt Hân nhìn các nữ sinh vây lấp kín chính mình, che lấp oán hận trong mắt, nhận mệnh nhắm mắt lại.
“Các ngươi đang làm gì?” Một giọng nam truyền tới.
Sở Nguyệt Hân trợn mắt nhìn lại, ai, ai sẽ trợ giúp mình?
Các nữ sinh nhìn đến người tới đều chạy đi, Hứa Tư Hiên đến gần ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất ngốc ngốc nhìn Sở Nguyệt Hân, đem nàng kéo tới. Thật là, như vậy đáng yêu nữ hài , thế nhưng Cố Diệc Linh tùy ý nhìn nàng bị khi dễ.
【 nam nữ chủ đã gặp nhau. 】
Cố Diệc Linh tắm rửa xong, chỉ xuyên một cái quần mới từ phòng tắm ra tới, liền nghe thấy 233 nhắc nhở.
Cậu đổ cho mình một ly rượu vang đỏ, mở ra notebook gõ nhẹ bàn phím, điều tra thị trường chứng khoán, nhìn một lúc sau, hắn thâm nhập vào bên trong trang web Hứa thị tập đoàn A quốc, cẩn thận xem xét Hứa gia tư liệu, trong lòng đã có kế hoạch đối phó Hứa gia.
Cảm giác được có chút buồn ngủ, Cố Diệc Linh lười biếng nằm đảo trên giường chuẩn bị ngủ.
Một cái khác vận mệnh chi tử Hứa Tư Hiên là cháu trai của người đứng đầu Hứa gia-một gia tộc trong trong vòng giàu nhất nước A, trình độ phát triển của nước A rất khác với nước J, Hứa gia cùng Cố gia càng là xưa đâu bằng nay. Nhưng Hứa Tư Hiên thân phận thực xấu hổ, cha hắn là con trai có năng lực yếu kém nhất của gia chủ Hứa gia, mẹ hắn thân phận cũng không cao, hai người đều không được gia chủ thích, cho nên mới bị điều tới rồi J quốc. Tuy rằng ở Sở Nguyệt Hân trong mắt Hứa Tư Hiên rất lợi hại, nhưng trên thực tế, hắn chỉ là một người thân phận thấp nhất ở Hứa gia
Nhưng ai kêu hắn là vận mệnh chi tử, sau khi thành niên liền tiếp quản gia nghiệp Hứa gia ở J quốc, lại ở Sở Nguyệt Hân dưới sự trợ giúp thiết kế vu oan Cố thị, một ngụm đem Cố thị tập đoàn cái này quái vật khổng lồ nuốt vào, vào mắt Hứa gia gia chủ , lập tức liền trở lại A quốc, trở thành người thừa kế chi nhất. Cuối cùng ở trận chiến giành người thừa kế giống như khai quải, chiến thắng mọi người, thành công trở thành Hứa gia đời kế tiếp gia chủ.
Hiện tại hắn đối Sở Nguyệt Hân chỉ là cảm thấy hứng thú mà thôi, nhưng chờ đến hắn biết Sở Nguyệt Hân là Cố gia tư sinh nữ , hắn liền sẽ thông qua Sở Nguyệt Hân cùng Lục Côn Bằng hai cái bạch nhãn lang, trộm xuống tay với Cố thị.
Hừ, không có một cái nào tốt! Như vậy xem ra, vẫn là Thẩm Quân Lăng tốt nhất.
“Rầm~”
Cố Diệc Linh từ trên giường bắn lên tới, bên ngoài có tiếng động gì vậy?
Cậu xuống giường ra khỏi phòng mở ra đại môn, liền thấy Thẩm Quân Lăng té xỉu ở trước cửa nhà mình.
Cả người hắn đều là máu, áo khoác cao bồi bị máu nhuộm thành thâm, máu trên tóc đã khô, kết thành từng khối từng mảng, mà máu còn ở từ hắn cái trán xuống, máu từ vết thương trên bụng đang chảy ra, hội tụ thành một vũng máu trên mặt đất, trừ cái này ra, trên người hắn còn có rất nhiều vết thương lớn lớn bé bé hình dạng không đồng nhất .
Ngã xuống đất Thẩm Quân Lăng, cau mày môi tái nhợt, hô hấp rất mỏng tựa hồ đều sắp tắt, hoàn toàn không thể tưởng tượng được về sau hắn chính là lão đại trong giới hắc đạo hô mưa gọi gió không gì làm không được.