Chương 14

Nói xong, hắn liền kéo tôi ra ngoài.

Tôi đã hoàn toàn đi lệch với nguyên tác.

Trên xe, hắn đưa cho tôi một chai nước: "Khát không? Uống một chút.”

Tôi uống không chút phòng bị.

Khi tỉnh dậy, tôi đang ở trong tầng hầm.

Căn phòng đầy đồ chơi.

Và tôi, với một sợi xích sắt trên chân đang phát ra tiếng ù ù.

Mẹ kiếp!

Lại bị trói.

Vinh Gia Ngôn đặc biệt vui vẻ: "Bảo bối, trước tiên chúng ta phải trốn ở chỗ này, chờ đến khi Tạ Vô Vọng buông lỏng cảnh giác, anh dẫn em đến một nơi khác, chúng ta sẽ không cần lo lắng về tên chó điên cắn người khắp nơi này nữa.”

“Gia Ngôn, điều em muốn là được cùng anh ở chung một chỗ, vượt qua mọi bão táp, chứ không phải bị anh nhốt lại, trở thành một con chim hoàng yến. Anh dạy bù cho em lâu như vậy, chẳng lẽ anh còn không hiểu trái tim em sao?"

“Xuỵt, Tân Can, trái tim của em, anh hiểu hơn ai hết, em chỉ là còn nhỏ tuổi, còn chưa có đủ nhận thức, thấy một người liền yêu một người, em yên tâm, anh sẽ giúp em sửa chữa khuyết điểm này.”

Hắn mỉm cười: "Bởi vì, sau này, em chỉ có thể nhìn thấy một mình anh.”

Tôi lộ ra một khuôn mặt ngơ ngác.

Dm, không nói nữa.

Hắn còn lấy điện thoại di động ra cho tôi xem, trong camera ở các phòng của hắn, đều có quay lại cảnh Tạ Vô Vọng mở cửa đi vào kiểm tra.

Tạ Vô Vọng mang theo bảo tiêu tiến vào, lại oán hận đạp cửa, sau đó mang người hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài.

Vinh Gia Ngôn hỏi tôi: "Em không muốn biết, bây giờ chúng ta đang ở đâu sao?"

“Ở đâu?”

Vinh Gia Ngôn nói: "Nơi nguy hiểm nhất, chính là nơi an toàn nhất, đến chết hắn cũng sẽ không nghĩ tới, anh trộm chìa khoá tầng hầm một ngôi biệt thự của hắn, sau đó giấu em ở đây.”

Tôi lại ngỡ ngàng một lần nữa.

Tôi và Vinh Gia Ngôn ở dưới tầng hầm ba ngày.

Trong thời gian đó, hắn còn đưa tôi đi hóng gió ba lần.

Tôi còn bị hắn chiếm hết tiện nghi.

Hắn thật sự điên rồi.

Hắn khiến cho tôi cảm thấy, có lẽ tôi đang sống trong một thế giới ⁵PO.

⁵Thế giới PO: 1 trang web về thế giới ngôn tình 18+

Ngày thứ ba, hắn vừa đưa tôi ra cửa chuẩn bị đi hóng gió, kết quả ngay khi hắn vừa mở cửa đã bị điện giật hôn mê bất tỉnh.

Tạ Vô Vọng cầm một cây giật điện, khẽ mỉm cười: "Tên khốn, trốn ở đây để tôi dễ tìm hơn sao!?”

Sau đó hắn lại nhìn tôi: "Tân Can, em chịu khổ rồi.”

Tôi tê dại.

Tôi lại bị trói rồi.

Lần này là bị Tạ Vô Vọng trói.

Trước khi hắn trói tôi, còn mang tôi đến cục dân chính trước.

Sau đó tôi bị ép kết hôn.

Hắn dẫn tôi về phòng của mình, nói với tôi: "Tôi không phải Vinh Gia Ngôn, tôi sẽ không giam cầm em.Tôi sẽ cho em sống cuộc sống mà em muốn."

Tôi cảm động không thôi.

Vậy là tôi đã hiểu lầm hắn rồi.

Hắn nói tiếp: "Cho nên, cuộc sống sau này chỉ có hai chúng ta, em muốn vẽ tranh, tôi ở bên em, em muốn làm việc gì khác, tôi cũng đều ở bên em.”

Trong lòng tôi dấy lên một tia hy vọng: "Đi học thì sao?"

Hắn nói: "Đương nhiên không đi học. Đi học có ích lợi gì? Giáo dục chỉ dành cho những người muốn đi làm còn em thì không cần đi làm. Em ngoan ngoãn ở lại chỗ này là được."

Hắn thay khóa cửa.

Ra ngoài cũng cần có mật mã.

Mà tôi lại không biết mật mã.

Tôi vô lực nhìn khóa, lại nhìn hắn.

Hắn hôn tôi một cái: "Tân hôn vui vẻ, Tân Can của tôi.”

“Tôi muốn về nhà, ở cùng Tề Tư Tư. "Mặt tôi không chút thay đổi nói.

“Vậy không được.” Hắn ôn tồn khuyên:" Cô ta là cái thá gì. Sau này chúng ta không để ý tới bọn họ nữa. Em xem, may là Tề Tư Tư xuất hiện, nếu không em cũng không thể biết rõ được ba mẹ em là người như thế nào.”

Tôi hoảng sợ nhìn hắn.

Hắn kiên nhẫn nói: "Đều là Vinh Gia Ngôn làm, lúc trước hắn muốn độc chiếm em, hy vọng em không phải con gái ruột của bọn họ, mới dẫn cả nhà Tề Tư Tư từ một thành phố nhỏ tới đây."

!!!

Cho nên, sự thật là do hai tên khốn kiếp này mang cả nhà Tề Tư Tư tới.

Trong nội dung cuốn tiểu thuyết, mục đích ban đầu của bọn họ là để cho tôi chậm rãi phát hiện chân tướng này, sau đó thương tâm muốn ch, cuối cùng cơ khổ không nơi nương tựa?

Tôi ngất xỉu vì tức giận.

Lần này, tôi đã biết được toàn bộ kịch bản gốc.