Đáng hận nhất là bây giờ mắt tôi bị bịt kín.
Nếu không tôi còn có thể dùng ánh mắt khiến cho họ mềm lòng.
Tạ Vô Vọng nói: "Cậu đi ra ngoài trước.”
Vinh Gia Ngôn oán hận nói: "Nếu em bị xúi giục, em cứ chờ mà khóc đi.”
Theo đó tiếng đóng cửa vang lên, tôi bị một người ôm vào trong lòng.
Thanh âm Tạ Vô Vọng vang lên bên tai tôi: "Muốn nói cái gì, Tân Can, nói tôi nghe xem.”
“Anh giúp em gỡ bịt mắt ra đã, nếu không em không nhìn thấy được anh.”
Hắn giúp tôi gỡ nó xuống.
Có thể nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, tôi tạm thời trở nên an tâm hơn rất nhiều.
Quả nhiên tôi vẫn còn ở trong phòng khách nhà mình.
Tôi nhỏ giọng nói: "Vô Vọng, sao anh lại theo Vinh Gia Ngôn học xấu vậy, em biết, cho tới bây giờ anh cũng không phải người sẽ làm loại chuyện bắt cóc giam cầm này.”
Hắn sẽ chỉ lén ngửi mùi cơ thể tôi và thu thập những thứ tôi đã từng sử dụng thôi.
Tôi nghĩ thầm.
Hắn nhất thời ủy khuất: "Ai bảo em gạt tôi, đã nói chúng ta sẽ ở bên nhau, kết quả mỗi ngày em đều biến mất, còn đi hẹn hò với tên cặn bã Vinh Gia Ngôn kia.”
Tôi cuống quít dỗ hắn: "Vô Vọng, em sai rồi, em thật sự sai rồi, anh yêu em như vậy, nhất định sẽ tha thứ cho em, đúng không? Em chỉ là…chỉ là lúc trước em còn quá nhỏ, quá trẻ con. Em không muốn làm tổn thương bất cứ ai dù là anh hay Vinh Gia Ngôn, cho nên em mới muốn cân bằng giữa cả hai người. Nhưng em phát hiện, sau khi rời xa hai người một thời gian, mỗi ngày trong lòng em đều chỉ nghĩ đến anh."
Tôi điềm đạm đáng yêu nhìn anh: "Anh cho em chút thời gian, em nói rõ ràng với Vinh Gia Ngôn, được không?"
Ánh mắt hắn sáng lấp lánh, thoạt nhìn giống như một con chó ngốc: "Thật sao?”
Tôi gật mạnh đầu.
Hắn nhíu mày nói: "Nếu em gạt tôi thì làm sao bây giờ?
Sau đó hắn lại cười: "Như vậy đi, em hôn lưỡi với tôi, tôi liền tin tưởng em.”
Nói đến đây, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm vào môi tôi, sau đó một âm thanh mê hoặc vang lên:
" Em hôn tôi, tôi sẽ lập tức tin tưởng em, sau đó tôi sẽ thả em đi.”
“Anh thả em đi như thế nào?”
“Chờ khi Vinh Gia Ngôn ngủ, tôi sẽ thả em."
Hắn nở nụ cười đầy tà khí: "Chẳng qua, tôi đòi em chút lợi ích cũng không sai, dù sao em cũng yêu tôi như vậy mà.”
Hắn cách tôi rất gần, tôi cũng có thể ngửi được hương thơm đặc biệt trên người hắn.
Tôi nói: "Em muốn về Tân gia.”
Vẫn nên trở lại bên cạnh Tề Tư Tư trước, để Tề Tư Tư hấp dẫn hai tên biếи ŧɦái này.
Hắn cười: "Được.”
Sau đó liền tiến tới hôn tôi, đồng thời tay còn lại đè gáy tôi xuống......
Trước khi tôi ch vì hít thở không thông, rốt cục hắn cũng buông ra.
“Bảo bối thật ngọt.”
Hắn còn bình luận một câu.
Sau đó, hắn tháo tất cả dây thừng khỏi bàn tay và chân tôi.
Hắn cao giọng nói: "Kẻ thất bại dưới tay tôi, vào đi.”
Vẻ mặt Vinh Gia Ngôn âm trầm, nhìn tôi như nhìn người ch.
Tạ Vô Vọng cực kỳ đắc ý: "Em ấy chọn tôi rồi, cậu hết hy vọng rồi chứ?”