Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kế Hoạch Bước Vào Tim Nàng

Chương 1: Siêu thị và quán cà phê

Chương Tiếp »
Cái nóng của mùa hè luôn oi bức, những tia nắng len lõi chiếu vào phòng trên chiếc giường có một người phụ nữ đang say giấc, người phụ nữ với dáng ngủ tiêu chuẩn, nằm ngửa, hai tay đặt trước ngực, hai chân đặt song song. Khuôn mặt đẹp như tượng tạc, không tỳ vết, mái tóc đen xoăn dài. Người phụ nữ này chính là Chu Lạc Y, người thừa kế bí ẩn của tập đoàn Chu thị.

Tám giờ, chuông báo thức của điện thoại reo lên. Cô thức dậy, việc đầu tiên cô làm sau khi thức dậy chính là lấy điện thoại tắt báo thức và xem có thông báo tin nhắn không? Vì cô không muốn lộ thân phận nên mọi công việc cần cô quyết định đều được thư kí thông báo qua tin nhắn hoặc nếu có gặp mặt trực tiếp cô sẽ hẹn thư ký ở quán hoặc đến nhà cô. Trong điện thoại xuất hiện hai tin nhắn của thư ký, cô mở ra xem, nội dung tin nhắn thông báo lịch trình sáng nay. Mười giờ hôm nay cô phải đi đến siêu thị xem tình hình kinh doanh. Hai giờ chiều có một hợp đồng cần cô phải ký. Cô tắt điện thoại, đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, cô thay một bộ quần áo. Hôm nay cô kết hợp áo sơ mi trắng phối cùng quần tây đen, cô chọn một sợi dây chuyền trơn bạc có kích thước nhỏ mỏng. Thay đồ xong cô đến bàn trang điểm, cô trang điểm nhẹ nhàng. Chuẩn bị xong mọi thứ, cô đi xuống gara dưới chung cư, hôm nay cô lái chiếc Porsche, khi chạy ra tới cổng, cô vô tình thấy đối diện khu chung cư là một quán cà phê.

Chu Lạc Y: "Mình nhớ là mình chưa từng thấy."

Cô tiếp tục lái đến siêu thị theo như lịch trình mà thư ký đã gửi.

-----------------

Trong một căn phòng đơn sơ, diện tích hơn 7 mét vuông, tông màu chủ đạo là màu đen, một chiếc giường màu đen 1m8 cùng với bộ chăn ga gối màu xám đậm không họa tiết, 1 bộ bàn ghế làm việc, một tủ quần áo màu đen và một nhà vệ sinh.

Trên chiếc giường là một cô gái đang ngủ với tư thế con tôm, mặt vùi sâu trong chăn. Nàng có thói quen, khi vào phòng sẽ mở máy lạnh với nhiệt độ 15 độ để khi đi ngủ nàng có thể chùm chăn kín người, vì khi làm như vậy nàng mới có cảm giác an toàn, nếu không sẽ phải thức cả đêm. Chính vì vậy, dù cái nắng mùa hè có nóng đến oi bức thì nàng vẫn có thể chùm chăn kín người mà vẫn không thấy nóng.

Đúng 7 giờ 30 phút, chuông báo thức reo lên, nàng trở mình thức dậy, thò tay lấy báo thức tắt đi. Sau đó vào phòng vệ sinh, đánh răng rửa mặt, gương mặt của nàng trông nhợt nhạt, vì thường xuyên thức khuya. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, nàng đi tới tủ quần áo, chọn cho mình 1 chiếc áo thun đen phối cùng một chiếc quần jean ống rộng màu xanh, bên ngoài nàng khoác một chiếc sơ mi caro màu đen. Nàng không có thói quen trang điểm, chỉ tô son. Sau khi xong mọi thứ, nàng mở cửa đi xuống dưới lầu. Dưới lầu là một quán cà phê, quán cà phê có màu chủ đạo là đen, trên trần là những sợi dây đèn màu vàng ấm áp, 1 cửa ra vào và 1 cửa sổ, 5 cái bàn và 1 kệ sách dài 3m, đều là sách thể loại trinh thám.

Dù nàng có quét dọn kỹ lưỡng, chỉ sau một đêm, quán đã phủ một lớp bụi mỏng. Nàng đi tới quầy bar lau chùi, sau đó đi quét dọn một lượt trong và ngoài cửa quán. Trước khi vào nàng không quên lật tấm bảng từ close thành open. Sau đó đóng cửa đi vào trong. Nàng đi tới kệ sách, chọn 1 quyển, trở lại quầy bar ngồi lên chiếc ghế dựa màu đen và bắt đầu đọc sách.

Quán bắt đầu mở cửa lúc 8h30. Sau khoảng 30 phút mở cửa thì cũng đã xuất hiện một vị khách. Vị khách này là một nhân viên văn phòng. Vì hôm nay phải ra ngoài khảo sát nên trên đường đi, thấy quán cà phê thuận đường và nhìn lạ mắt nên đã vào mua.

Hàn Hi: "Xin chào."

Vị khách: "Cho tôi một ly cà phê mang đi."

Hàn Hi: "Của anh 10 tệ, anh tới ghế ngồi đợi giúp tôi, cảm ơn."

Sau khi nói xong, Hàn Hi bắt đầu pha cà phê. Còn vị khách thì cảm thấy kì lạ. Cà quán cà phê và bà chủ quán đều kì lạ như nhau, một quán cà phê bình thường lại bán với giá cao, lần đầu tiên anh thấy quán cà phê có màu đen, bà chủ quán thì lại lạnh lùng, kiệm lời, gương mặt thì nhợt nhạt. Trong khi đợi cà phê, anh cảm thấy ngoài anh ra thì không có thêm ai vào mua, anh suy nghĩ liệu có phải thức uống không ngon, giá cao hay tại thái độ lạnh lùng của bà chủ nên quán mới vắng như vậy. Đang suy nghĩ thì có một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Hàn Hi: "Cà phê của anh đây, cảm ơn."

Vị khách: "Cảm ơn."

Sau khi đưa cà phê cho khách nàng cũng quay lưng đi tới quầy bar, không nói thêm bất cứ điều gì, vì nàng thấy mệt và tốn thời gian khi phải nói chuyện đặc biệt là với người lạ.

Vị khách cũng thức thời rời đi, ra tới cửa anh nếm thử cà phê, cảm giác cà phê có vị đậm, không ngọt cũng không đắng đến mức như thuốc uống, rất vừa uống, quả thực là một ly cà phê ngon nhất mà anh từng uống. Anh đã biết vì sao, một quán cà phê trông bình thường và kỳ lạ này, lại có giá 10 tệ 1 ly cà phê rồi.

------------------------------------------------------

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện.
Chương Tiếp »