Vu Cần nhất thời nghe không hiểu ý tứ gì, cũng không đúng, là hắn căn bản không nghĩ tới Phó A Bảo dĩ nhiên sẽ hỏi cái vấn đề như thế, đây là cái vấn đề quỷ gì?!
Thấy Vu Cần ngẩn ra trong lòng Phó A Bảo liền hơi hồi hộp, lẽ nào thật sự bị cậu đoán trúng? Lẽ nào Trịnh Cảnh Đồng thật sự cùng mỹ nữ nào đó ở đây có một chân? Kỳ thực có vài nam nhân bộ dáng cũng không tệ, có thể cùng nam nhân cũng có một hai chân như vậy?
Phó A Bảo não bổ một hồi như vậy, cảm thấy quả thực không thể được rồi! Cậu lập tức đã muốn lên cơn!
Vu Cần lúc này kịp thời phản ứng, cho dù tổng tài phu nhân tại sao hỏi cái vấn đề này, nhưng vào lúc này mình nên đứng bên phía tổng tài đại nhân thay y tẩy trắng!
Nha không đúng, tổng tài đại nhân vốn là thuần khiết!
Y đối với cao tầng trong công ty đều có chút xa rời, nam nhân có tiền trong cao tầng căn bản không tìm được người giữ mình trong sạch giống như Trịnh Cảnh Đồng, quả thực phi thường đáng được bỏ vào viện bảo tàng!
"Không thể nào, phó tổng cậu sao lại hỏi cái vấn đề này ni, tổng tài phu nhân đây là một người quy củ cỡ nào a, cậu nghĩ như vậy thật đúng là quá oan uổng y!" Vu Cần phi thường nghiêm túc chân thật đảm bảo Trịnh Cảnh Đồng không có chút dị tâm nào, trong lòng hắn nói thầm, không nghĩ tới Trịnh tổng lại tìm được bình dấm chua như thế, bệnh đa nghi trắng trợn như vậy, sau này Trịnh tổng phòng chừng thanh tĩnh không được nữa, có điều Trịnh tổng giống như còn rất hưởng thụ, hắn cũng sẽ không lèo lái lòng này, rất thừa thãi.
"Thật sự?" Phó A Bảo quăng tới ánh mắt hoài nghi.
"Thật sự!" Vu Cần sức mạnh phi thường đủ, Trịnh Cảnh Đồng xác thực phi thường an phận, xưa nay chưa từng cùng cấp dưới xinh đẹp nào đầu mày cuối mắt qua.
Phó A Bảo hơi yên tâm, thế nhưng Lưu Việt nói, dựa theo thân phận của Trịnh Cảnh Đồng, coi như y không có ý nghĩ gì, cũng có rất nhiều người tiền phó hậu kế nhào lên, thế là cậu lại hỏi: "Bên trong công ty có người có ý nghĩ đối với Trịnh Cảnh Đồng hay không, kiểu truy cầu y đấy?"
(tiền phó hậu kế: người trước hi sinh, người sau tiếp bước)Có! Tại sao không có! Quả thực là một đống lớn đấy chứ! Vu Cần lòng nói tôi còn muốn chứ đừng nói con gái phỏng chừng cũng động lòng, đáng tiếc tôi là thẳng nam, ai...
"Ách... Cái này phỏng chừng nhất định là có, phó tổng cậu cũng biết, Trịnh tổng là người phi thường ưu tú, khẳng định có rất nhiều người ái mộ y." Không ai thích loại lời nói trái lương tâm vừa nghe liền biết là nói dối, quá vô căn cứ, nói rồi trái lại để Phó A Bảo trở nên không tín nhiệm y, Vu Cần vẫn là rất biết có chừng có mực, "Thế nhưng tôi bảo đảm, trong lòng Trịnh tổng cũng chỉ có một mình phó tổng cậu, trong công ty những người khác đối với y đều là cây khoai tây! Nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn!"
Phó A Bảo gật đầu, dù sao tôi đây tốt như vậy, Trịnh Cảnh Đồng đối với tôi quyết một lòng tình căn thâm chủng cũng là chuyện đương nhiên, có điều chỉ sợ có kỹ nữ có tâm cơ sử dụng thủ đoạn thượng vị a, đây thực sự là rất khó nói.
Thế là Phó A Bảo tiếp tục hỏi: "Vậy anh nói cho tôi một chút, đến cùng có người nào?"
Vu Cần tâm nói theo như cậu nói còn thế nào nữa, trong công ty khẳng định gà bay chó chạy, nói không chừng cậu nhẫn tâm còn muốn sa thải người nào đó, vậy tôi chẳng phải vương bát đản hại người mất chén cơm sao!
"Tôi đây không được rõ lắm, cái này trong lòng người khác nghĩ cái gì tôi cũng không biết, đúng không?" Vu Cần hàm hồ cho qua chuyện, "Chỉ cần tình cảm của cậu và Trịnh tổng tốt, cái này người khác nhất định là chen chân không vào được!"
Phó A Bảo có hơi thất vọng, dĩ nhiên là không hỏi ra, ngay cả trợ lý của Trịnh Cảnh Đồng cũng không biết, xem ra những người kia còn ẩn giấu tới rất sâu.
"Đúng rồi, tôi nghe Trịnh Cảnh Đồng nói visa của tôi là anh giúp đỡ làm, lúc nào có thể xong?" Phó A Bảo theo Vu Cần đi thăm dò các bộ ngành khác, sau khi liên tiếp nhìn thấy một đám đại mĩ nhân cậu cảm giác nguy hiểm càng mạnh, cậu cảm giác mình cần gấp một tấm giấy hôn thú làm đảm bảo!
"Phó tổng yên tâm, thỏa thỏa, rất nhanh sẽ có, tôi chờ uống rượu cưới của cậu cùng Trịnh tổng."
"Ai u, không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng còn đem việc này nói cho anh biết a." Phó A Bảo có chút đắc ý, xem ra Trịnh Cảnh Đồng thật sự rất thích cậu ni.
"Đúng vậy, Trịnh tổng so với người khác đều gấp gáp hơn, đã sớm một chút muốn kết hôn, còn nói muốn làm hôn lễ long trọng, tôi có thể thấy, Trịnh tổng đặc biệt cao hứng." Vu Cần liều mạng vì tình cảm của Trịnh Cảnh Đồng mà nói tốt, hắn cảm giác mình sau này phải cùng Trịnh Cảnh Đồng yêu cầu tranh công.
Phó A Bảo tâm tình rất tốt, hài lòng về phòng làm việc, gần tới thời gian bữa trưa, cậu có chút đói bụng, hơn nữa có chút muốn uống chua.
Phó A Bảo trở về văn phòng, lúc nghỉ trưa các công nhân khác cũng trở nên sôi nổi, Vu Cần vốn là đối tượng mà mọi người muốn kết giao, ngày hôm nay thì càng thêm, thời gian vừa đến thì có rất nhiều người đem hắn vây quanh, ở chỗ hắn tìm hiểu chuyện của phó tổng mới.
"Vu trợ lý, đến cùng là tình huống thế nào, phó tổng mới này nhảy dù chỗ nào tới, bao nhiêu tuổi a, nhìn qua sao còn trẻ như vậy."
"Nhìn qua thật đẹp trai, có bạn gái chưa? Kết hôn chưa?"
"Tôi thấy Trịnh tổng đối với cậu ta mặt tươi cười, người này lai lịch gì?"
......
Mọi người mồm năm miệng mười, đối với Phó A Bảo quả thực hiếu kỳ muốn chết rồi.
Vu Cần vung vung tay: "Hôm qua tôi đã nói với mấy người các ngươi rồi, Trịnh tổng muốn dẫn vợ tới làm, chính là phó tổng, cậu ấy là phó tổng tài của công ty nhưng thật ra là tổng tài phu nhân! Trịnh tổng đối với cậu ấy rất để tâm, cái gì cũng đều nghe cậu ấy!"
Tất cả mọi người đều giống như ngu ngốc mà nhìn Vu Cần, nói đây là cái quỷ gì, đó là một nam nhân có được hay không!
"Không tin tôi đúng không? A, tôi có bệnh sao a, nói đùa với các ngươi kiểu như vậy, Trịnh tổng mà biết liền đánh chết tôi!" Vu Cần cảm giác mình quả thực ủy khuất, "Tôi lần đầu biết tin này, Trịnh tổng cũng không có ý định giấu diếm, tôi hiện tại nói với các ngươi cũng là nhắc nhở các ngươi một chút, đừng mạo phạm phó tổng, ở trước mặt cậu ta biểu hiện tốt, đừng chọc cậu ta không vui, đây là gần như đã là tổng tài phu nhân đã được xác định, qua thời gian ngắn nữa trong chúng ta khẳng định có người sẽ nhận được thiệp cưới!"
Vãi, cằm của tất cả mọi người đều rơi xuống một chỗ, không phải đang đùa đấy chứ?
"Ách..." Có một lá gan lớn hơn một chút hỏi một câu, "Phó tổng là nữ?" Tuy nói xinh đẹp đúng là xinh đẹp, nhưng đó là hình dáng mỹ nam a, vừa nhìn cũng không phải nữ!
"Nam! Tổng tài phu nhân của chúng ta chính là nam, hơn nữa lai lịch không nhỏ, các ngươi đoán xem cậu ấy là con cái nhà ai." Vu Cần bán cái nút thắt, lúc trước thời điểm hắn nghe nói sợ hết hồn, lúc này phải cố gắng dọa những người khác!
"Lai lịch gì?" Mọi người phi thường hiếu kỳ.
Vu Cần nhìn một vòng mọi người hỏi: "Biết Phó thị chứ? Chủ tịch của Phó thị chính là Phó Minh kia, làm công nghiệp nặng."
Mọi người gật đầu, khẳng định biết a, Phó thị vẫn hợp tác với Trịnh thị bọn họ ni.
"Phó tổng chính là con trai nhỏ của Phó Minh!"
Ta thao a! Lần này toàn bộ nổ tung rồi!
Phó thị vì muốn cùng Trịnh thị thông gia, thế mà đem con trai gả tới ni! Càng hiếm có chính là, Trịnh gia còn đáp ứng rồi!
Tất cả mọi người đối với phương thức thông gia mới mẻ độc đáo như thế quỳ!
(chỗ này đúng tác giả viết thế nha, ta không chém chỗ nào luôn, phang thẳng QT)"Hiện tại các ngươi biết rồi chứ? Tuyệt đối không nên đắc tội với cậu ấy, bằng không chịu không nổi!" Vu Cần căn dặn mãi, "Đặc biệt mấy người a, sau này Trịnh tổng có vợ rồi, liền chết tâm đi, không phải vậy đến lúc... chà chà."
"Phốc, lời này anh nên nói với Đoạn quản lý." Có một nữ thư ký xem kịch vui che miệng cười, "Có điều anh nói cũng không tin được, thông gia sao có thể liên hợp như thế, hai người đàn ông kết hôn, con cái làm sao bây giờ, Trịnh tổng lại là con độc nhất."
"Tôi đây cũng không biết, tôi cũng không dám hỏi Trịnh tổng a, phỏng chừng hai nhà khẳng định có suy tính, chúng ta cũng không cần quan tâm vớ vẩn. Chỗ Đoạn quản lý tôi cũng đã sớm nhắc nhở qua, cô ấy là người thông minh, khẳng định biết thân biết phận."
Hắn hiển nhiên đánh giá cao Đoạn Phỉ, Đoạn Phỉ hoàn toàn không thể tiếp thu, cô cũng không muốn tiếp thu!