Kẻ Gian Tuyệt Đối Phải Cáo Trạng Trước

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Con người ta luôn đặt ra những câu hỏi mà không mong nhận được câu trả lời, ví dụ như vì sao ta lại yêu nhau, ta giận nhau rồi ta chia tay, có phải tất cả là do số phận đã sắp đặt  …
Xem Thêm

“Bằng không học trưởng mời em ăn cơm, giúp em an ủi.”

“Thật vậy chăng?” Cô kinh hỉ vui thích tươi cười, cuối cùng hy sinh của cô là đáng giá. “cuối tuần......”

Đột nhiên phía trên cô bị bóng tối bao phủ, cô ngưỡng cao cổ nhìn thấy người tới, thiên ngôn vạn ngữ thoáng chốc chuyển thành kết thúc ngắn gọn, “Học trưởng Tiểu Thành, em còn có việc, tối nay liên lạc lại với anh! Bye bye.”

“Không hàn huyên?” Khúc Túc con mắt nghiêm khắc lạnh nhạt miết qua cô, trong miệng Học trưởng Tiểu Thành của cô cũng biết rõ cô có cá tính song diện nhân này sao?

“Không...... Không được.” Như thế nào cảm thấy Khúc quản lí thật sự thật hung dữ!

---

Khúc Túc đang trên đường về công ty, mắt nhìn đến cô gái đang từ bưu điện ra tới, anh vô ý thức vòng tay lái.

Thấy cô gái kia vui vẻ ngâm nga bài hát, tâm tình tốt bộ dạng cùng khuôn mặt tươi cười đi ở trên đường, anh vốn muốn ấn còi nhưng tay dừng lại, ý niệm trong đầu vừa đến, quyết định đi theo phía sau cô.

Tâm tình song diện nhân khôi phục rất nhanh sao! Xem ra vẻ lo lắng của mấy ngày trước đây đã mất đi, anh không khỏi câu dẫn ra khóe miệng, vị Tất tiểu thư này, ngược lại ý vị rất sâu xa.

Đột nhiên Tất Ngọc Nhi dừng bước, vội vàng mở túi ra, biểu lộ có chút kinh hỉ tiếp điện thoại.

Khúc Túc lông mày nhăn lại, trực giác đè còi xuống.

Tiếng kèn làm cho Tất Ngọc Nhi lại càng hoảng sợ, xoay người nhìn thấy cấp trên của mình, trên mặt của cô lập tức ảo não không kịp che dấu.

Đón lấy điện thoại cô nói vài câu rồi chấm dứt đối thoại, sau đó đi tới, “Khúc quản lí, thật khéo, trong này gặp được ngài.”

Lại là anh ta cắt đứt chuyện tốt của cô! Khó được Học trưởng Tiểu Thành chủ động gọi điện thoại cho cô, lại bị cắt đứt, đáng giận! Cô nhìn Khúc Túc, nghĩ thầm nếu là anh ta làm hại hạnh phúc cả đời của cô, xem anh bồi thường thế nào!

“Lên xe, tôi đưa cô về công ty.”

“Không cần làm phiền Khúc quản lí rồi, tôi còn muốn đến ngân hàng!”

“Muốn bao lâu?”

“Không lâu lắm 10 đến 20’ a! Khúc quản lí, cám ơn ý tốt của anh, tôi tự mình đi là được.”

“Lên xe.”

“Khúc quản lí, thật sự không......” Được được được, cô vẫn là lên xe, dùng loại ánh mắt lạnh như băng nhìn cô, là muốn dọa ai nha?

Thật sự là bá đạo, hơi chút không giống ý anh ta, anh ta liền bày sắc mặt đen thui*.

*cái này là tự mình thêm vào nha (Beta-er)

Mở cửa xe, ngồi ở bên cạnh anh, sau khi nói với anh địa điểm, hai người trên đường đi đều trầm mặc không nói lời gì nữa, mà loại không khí này làm cho cô không tự chủ được cảm thấy khẩn trương.

Rốt cục dạ dày cô cũng muốn căng đến rút gân ngoài, bảng hiệu ngân hàng Uyển Như giống như cứu tinh, làm cho cô vô ý thức thở dài một hơi. “Khúc quản lí, cám ơn anh, anh trở về trước đi!”

“Đi nhanh về nhanh.”

“Được, Khúc quản lí, xin lái xe cẩn thận.” Ngữ điệu rất chuyên nghiệp âm cuối giương lên, tựa như cô đối đãi mỗi một vị khách đều giống nhau.

Cô đi vào ngân hàng, trước rút số, sau đó đến quầy phục vụ cùng tiểu thư quen thuộc của ngân hàng nói chuyện phiếm, thẳng đến khi mọi việc làm tốt, đã là 30 phút sau khi nói chuyện.

---

Đi ra ngân hàng, đang muốn rời đi, một cỗ xe nhìn quen mắt phút chốc đứng ở trước mặt cô. ‘Khúc quản lí, anh còn chưa đi?” Cô ngơ ngác một chút, anh ta một mực chờ bên ngoài sao?

“Lên xe.”

“A!” Cô ngồi trên xe, nhìn xem bên mặt anh nghiêm túc, nội tâm có chút mê hoặc.

“Có vấn đề gì nói thẳng.”

Ô..Ô! Anh biết thuật đọc tâm sao? Cô cái gì cũng chưa nói nha! Bất quá đều là anh mở miệng...... “Khúc quản lí, anh không có việc gì khác phải xử lý sao?” Trong ấn tượng, anh cơ hồ không có thời gian rảnh rỗi a!

“Muộn một chút muốn mở kiểm điểm.”

“Vậy anh vì cái gì còn ở bên ngoài chờ?”

“Tiện đường.”

“A!” Lên tiếng, không hề đáp lời, đây là bởi vì nghi ngờ lời nói không đúng của thủ trưởng, chiến lược là luôn phải hết sức cẩn thận.

Cô chỉ cần biết Học trưởng Tiểu Thành của cô, về phần Khúc quản lí mặt lạnh này, cô mới mặc kệ a!

Tuy là mưa to gió lớn, bầu trời thỉnh thoảng truyền đến tiếng sấm ầm ầm, nhưng cái này cũng không ngăn được quyết tâm muốn tới công ty của Tất Ngọc Nhi.

Điện thoại di động của cô cùng ví tiền ngày hôm qua để quên ở công ty, không có sinh hoạt phí coi như xong, thức ăn trong căn hộ nhỏ còn có thể chống đỡ vài ngày; nhưng nghĩ đến không cách nào liên lạc cùng Học trưởng Tiểu Thành của cô, trời bão thì tính là gì!

Một tiếng sấm rền đánh rớt bức tranh bên trong, cô hét lên một tiếng, co rút bả vai.

Quyết tâm bước ra cửa tựa hồ không còn kiên trì như vậy, chỉ là đã đi đến một nửa đường, quay đầu lại quá khó khăn.

Thật sự rất đáng sợ ——

Cô thúc nhanh chân ga, từng cơn mưa lớn rơi xuống đánh vào trên người cô, nheo mắt lại, tầm mắt cố gắng nhìn rõ ràng, bão tháng bảy, toàn bộ đài đều nghỉ ngơi một ngày, cũng chỉ có cô, vì yêu bất kể mưa gió.

Chỉ là đến lúc đó bị Học trưởng Tiểu Thành biết, cô nhất định lại sẽ bị niệm một chút.

Trải qua mưa gió tàn phá, cùng tiếng thét chói tai liên tục một thân cô ướt đẫm trở lại công ty, mở đèn lên, liền bận rộn đem mặt lau khô.

Ắt xì! Ắt xì!

Rùng mình một cái, chà xát cánh tay của mình, cô vẫn là nhanh lên để về nhà a! Đem ví tiền cùng điện thoại nhét vào túi nhỏ màu xanh trong túi, thuận tay rút lấy giấy lau xoa xoa cái mũi.

“Ô …Ô!” Xoay người, bóng người ở cửa thoáng chốc làm cho cô bị kinh hãi.

“Cô tới công ty làm cái gì?” Khúc Túc lông mày nhăn lại nhìn cả người cô gái ướt đẫm mà phát run.

“Tôi tới lấy ví cùng điện thoại.” Dùng ngón tay nhẹ khép lại tóc rủ xuống phía trước trán, “Khúc quản lí, anh hôm nay đi làm nha?”

Người khác cô không dám nghĩ, nhưng Khúc quản lí chính là làm cho người ta có một loại cảm giác “Công tác chính là tình nhân của anh”, trời bão cũng không muốn ngăn cản sự cuồng nhiệt làm việc của anh.

Cô âm thầm cảm thấy buồn cười, nhếch môi, không dám cười lên tiếng.

“Tôi tới công ty đem văn kiện về xử lý.”

“Quản lí thật sự là làm việc rất có nhiệt tình.” Cô giả ý nói.

“Chỉ là kiếm tiền.”

“A ——” Cô gật đầu thẳng thắn, vắt hết óc muốn nói tiếp.

Khúc Túc phát hiện cô chỉ cần tiếp đón không nói ra lời, sẽ mỉm cười lại mỉm cười.

“Thực bội phục quản lí có bản lĩnh quản lý công ty trong khu vực lớn như vậy, nếu là tôi có thể sẽ làm không đến.” Cô thật sự rất bội phục mình, rõ ràng có thể cùng một “Hàn băng” nói chuyện phiếm.

“Đã quen.”

“......” Anh không thể nói nhiều hơn mấy chữ sao? Cô vẫn là đi mau cho an toàn, cùng một hoạt thi* liên hệ, mệt mỏi quá đó ~~ (*ý nói anh này là cương thi, xác chết đó a)

Điện thoại vang lên, cô thuận tay tiếp, “Khoa học kỹ thuật Danh Dương xin chào ——”

Văn phòng yên tĩnh không tiếng động, chỉ có cô mang một ít giọng mũi nói.

Nghe cô dùng giọng mũi nói chuyện khách khí, anh đột nhiên cảm giác được rất thú vị, khó gặp được bộ dạng của cô nhan sắc, thanh tú sạch sẽ, tựa như nữ sinh bình thường, anh thật sự không hiểu vì cái gì cô muốn “Chọc ghẹo” khuôn mặt của mình như vậy.

[nguyên văn là tác lộng: mình ko biết đổi thế nào? T_T Syra]

Tất Ngọc Nhi ghi chép trên giấy ghi lại sự việc, vừa nhấc mắt tầm mắt đối diện anh, có chút kinh ngạc nghĩ, anh...... Đang cười?

Khúc Túc câu khóe miệng, cô như nhìn thấy quỷ giống như biểu lộ thật sự rất thú vị.

Anh...... Anh thật sự đang cười, cô vẫn cho là Khúc quản lí chỉ thích hợp lạnh như băng biểu lộ lãnh khốc, không nghĩ tới anh cười rộ lên đúng là mê người như thế......

Không được! Cô đã có Học trưởng Tiểu Thành rồi, làm sao có thể bởi vì sắc đẹp hấp dẫn mà nhất thời hãm sâu? Dùng sức lắc đầu, cô muốn chính mình thanh tỉnh.

Thêm Bình Luận