Một thiếu niên uống say như chết nghĩ muốn cố gắng mở ra hai mắt mệt mỏi của chính mình.
Thân thể tràn ngập cảm giác buồn nôn, ý thức dần dần hòa làm một với thân thể, năng lực nhận biết ào ạt quay trở lại, điều này cũng khiến cho hắn nhìn thấy được mọi thứ xung quanh.
Ánh đèn chói lọi loá mắt, âm nhạc đinh tai nhức óc, sương khói lạnh buốt khiến cho người ta hưng phấn phun ra từ phía trên sân khấu.
Trên sàn nhảy, tuấn nam mỹ nữ dưới ánh đèn dán chặt lấy nhau tuỳ ý rơi mồ hôi, hơi thở hormone cực nóng hỗn tạp làm cho hoàn cảnh dần dần trở nên kích động.
Thiếu niên vốn đã uống đến bất tỉnh nhân sự, dưới người là một bãi vừa nôn tản ra mùi hôi thối dơ bẩn, xung quanh ”bạn bè" lại không có một người nào tiến lên dìu đỡ hắn dậy, mà lại còn cất tiếng chế nhạo khinh thường.
- Thật sự là bi thảm, hắn theo đuổi nữ thần Cố Tuyết Nhu ròng rã bốn năm, mỗi ngày đều đưa bữa sáng, chuẩn bị cơm hộp cho người ta, cực kỳ si tình nha! !
- Nữ thần Cố Tuyết Nhu sao có thể coi trọng hắn, không biết tự lượng sức mình, chỉ là kẻ hèn mà cũng xứng? ?
- Ha ha ha, nói cũng đúng, si tình cũng không thể ăn thay cơm, đối xử tốt với người ta thì có thể thế nào, có thể sánh được với Mercesdes của Viên Hoa giàu có, có thể đứng tên một biệt thự sang trọng như hắn không? ?