TG2 - Chương 9

Dưới ánh nến lập lòe, sáng sáng tối tối, trong phòng một mảng vàng ảo mờ nhạt giống như tâm tình của nam nhân đang ngồi một mình trên bàn, tối tăm không rõ, âm trầm.

Nam nhân tay cầm chén rượu, không ngừng trút vào miệng mình, hết ly này đến ly khác, hết bình này đến bình khác giống như không có hồi kết.

Bầu rượu rỗng bị hắn thô bạo đổ xuống một mảng lớn, hắn cũng không bận tâm càng không có tâm tình gì để mang chúng đứng dậy, càng không cho phép bọn hạ nhân vào dọn dẹp mọi thứ gọn gàng.

Mọi thứ trở nên lộn xộn như vậy không làm hắn thấy bực bội mà còn khiến hắn vui sướиɠ chất ngất.

Tục ngữ nói, nước mắt của nam nhi không dễ dàng rơi ra, Tần Liệt đem nước mắt hòa cùng rượu nuốt xuống bụng, càng đau khổ hắn càng uống thật nhiều, vị rượu cay cay có thể áp chế được nỗi buồn chua xót trong lòng hắn, áp chế xuống những biểu hiện mà hắn chưa từng thể hiện với người khác.

Hôm nay hắn trở về phủ sau khi làm xong nhiệm vụ, Lý đại phu, một đại phu chuyên về sinh đẻ được mời vào phủ Tần quốc công, chờ ở trước cửa thư phòng hắn.

Tần Liệt vừa nhìn thấy Lý đại phu liền cảm thấy có chút bất an, hắn ta được mời ở lại trong phủ đề điều dưỡng thân thể cho Kiều Dư, hắn ta đến đây để bẩm báo tình hình thể trạng của Kiều Dư, có lẽ gần đây đã xảy ra chuyện gì đó, hắn luôn cảm thấy có chuyện gì đó không ổn.

Gân xanh trên trán Tần Liệt nổi lên, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, trên triều đình nhiều vụ án bí mật, vương thái sư không biết uống phải thuốc gì, ở trên triều từng bước ép sát, một lúc liền kéo xuống ba vị quan viên ở phe bọn họ, trục xuất đến biên ải.

Hơn nữa đệ đệ ruột vừa mới qua đời, những điều rắc rối đều lần lượt ập đến. Tuy hắn là một nam nhân cứng cõi những cũng phải kiệt sức, hai bên thái dương trở nên đau nhức. Lý đại phu lại ngay lúc này tìm tới hắn, thấy hắn cứ đi đi lại lại, liền biết trong lòng hắn đang rất sợ hãi, không biết có tin tức tốt gì đang chờ mình. Kỳ thật trong lòng hắn đã linh cảm được những lời Lý đại phu sẽ nói tiếp theo đây, nhưng nếu không phải tận mắt tai nghe, chắc chắn hắn sẽ ôm một tia hy vọng không có thật.

Vị đại phu hơn năm mươi tuổi vuốt râu chau mày như thể hắn đang gặp phải vấn đề nào đó.

Thấy Tần Liệt đến gần, Lý đại phu chắp tay thi lễ, cúi đầu hành lễ, đi theo hắn vào trong thư phòng.

“Quốc công gia, tiểu dân bất tài. Thái của phu nhân lần này, vẫn giống như những cái thai trước, không có biện pháp giữ được. Hơn nữa...”

Đầu óc của Tần Liệt như thanh sấm nổ vang, đúng vậy, hài tử của hắn cuối cùng vẫn không giữ được.

Hắn sớm đã đoán được, miễn cưỡng có thể chấp nhận, đưa tay lên xoa xoa giữa mày, thấy Lý đại phu còn đứng ở đó, muốn nói nhưng không dám, vẻ mặt có chút thể hiện sự đồng cảm thương hại.

Tần Liệt giọng nói cứng rắn lạnh lùng nói: “Cứ nói đừng ngại.”

Thanh âm đại phu mang theo do dự , như là phải căng da đầu lên trả lời: “Hơn nữa... với thân thể của phu nhân, e rằng sau này rất khó có thai.”

Câu nói tiếp theo vô cùng liền mạch, nói xong, Lý đại phu nhắm mắt lại vùi đầu nhìn xuống mặt đất, không dám thăm dò sắc mặt của quốc công gia lúc này.

Tần Liệt mệt mỏi gật đầu, xua tay ra hiệu cho hắn lui ra ngoài, đang lui ra ngoài thì lại đột nhiên gọi lại: “Chậm đã, chuyện này còn có ai biết?”

Khí thế của Tần Liệt mãnh mẽ, sắc mặt nghiêm nghị lại có tính hung hãn, hiếu chiến của bề trên, thân thể của Lý đại phu trong nháy mắt toát mồ hôi lạnh, trong lòng đều nhắc lên.

Hắn buộc bản thân mình bình tĩnh lại, cố gắng bình tĩnh nói: “Trước mắt mới chỉ có mình ngài biết.”

Tần Liệt ánh mắt sắc bén liếc hắn một cái, tựa hồ có thể nhìn thấu hắn, nói: “Bổn công không muốn cho người khác biết, ngươi hiểu không?”

Đại phu hoảng sợ gật đầu, lui xuống.

Lúc xoay người trong lòng không ngừng cầu nguyện, chỉ hy vọng lão phu nhân có thể bảo hộ hắn khi biến cố xảy ra.

Hắn không ngốc, lão phu nhân sẽ không chấp nhận việc Tần quốc công phủ cứ thế mà tuyệt tự, sau này phải làm một vài việc nếu không đến lúc đó sao có thể đối mặt được với cơn thịnh nộ của Tần quốc công dưới hoàng tuyền.

Lão phu nhân là mẫu thân thân sinh của quốc công gia, lo lắng cho cho con trai của mình sẽ tự biết nên làm thế nào, chỉ là những người như bọn họ, khả năng sẽ gặp tai ương.

Sau khi Lý đại phu lui ra, Tần Liệt tâm trạng không tốt, ngồi bất động ở trên ghế. Trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, liền lệnh cho người mang rượu đến, uống cho đến khi biến thành dáng vẻ như bây giờ.

Tửu lượng của Tần Liệt thực ra khá tốt, uống nhiều rượu như này không đủ để chuốc say hắn hoàn toàn, thậm chí càng uống tinh thần lại càng trở nên phấn khởi, nhưng trong lòng hắn lại u sầu, uống nhiều như vậy liền lắng xuống không ít, hắn tạm thời có thể trốn tránh đối mặt với một vấn đề như vậy.

Không bao lâu sau, Tần Liệt đã “say” nằm ở trên bàn.

Ngoài của lúc này lặng lẽ xuất hiện một con mắt, giọng nói cực thấp đối với người khác nói “Đã nằm sấp xuống.”

Theo sau, mấy bà tử bước vào, ba chân bốn cẳng khiêng hắn lên chiếc giường lớn ở trong thư phòng.————

Hụ hụ hành động rồi mọi ng ơi~