Chương 2: Bàn tay chui vào trong váy (H)

Giọng nói nhỏ nhẹ đó giống như lưỡi câu, móc vào trái tim Giang Nghị, khiến ham muốn vốn đã dâng trào của hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Hắn một tay véo mặt Tần Thư, một tay xoa eo và xương sườn của Tần Thư qua lớp áo ngủ lụa, sau đó hắn từ từ di chuyển xuống, vén chiếc váy ngủ lên, trượt vào giữa hai chân cô.

Làn da mỏng manh mịn màng như vải lụa, nhưng lại có cảm giác ẩm ướt và nhiệt độ khác hẳn với vải, xúc cảm mãnh liệt khiến hắn không khỏi nhào nặn, véo nó.

Lòng bàn tay khô khốc di chuyển, dòng chảy ham muốn bắt đầu lan ra từ từng tấc da mà hắn chạm vào, hội tụ về phía bụng dưới, tạo thành một dòng nước nóng khiến bụng dưới và chân bủn rủn chảy ra ngoài.

Giang Nghị không chỉ có hiểu rõ cô, mà còn hiểu rõ cả thân thể của cô, biết chỗ nào là chỗ mẫn cảm của cô, biết phải àm như thế nào thì cô sẽ mềm hơn.

Giống như bây giờ, tiểu huyệt của cô đang phun ra nước, dường như hắn cũng biết điều đó, bàn tay thô bạo ở đùi trong của cô đã đưa lên chạm vào cái miệng ướŧ áŧ.

Cảm giác ươn ướt, Giang Nghị ngẩng đầu lên, đôi mắt không đáy nhìn chằm chằm vào mặt Tần Thục, khóe mắt có chút ửng đỏ.

“Rất nhanh ướt.” Giọng nói trầm khàn của hắn khàn khàn, ngón trỏ vòng qua lỗ qυầи ɭóŧ mỏng của cô.

Tần Thư hơi thở dốc: "Không tốt sao?"

"Tốt, nhiều nước mới dễ chịu."

Chỉ nói một câu, Tần Thư liền cảm giác được bụng dưới đau nhức, nước lại chảy ra.

Khóe môi Giang Nghị hơi nhếch lên, đầu ngón tay ấn vào lỗ huyệt của cô, hắn rút tay ra, lật người cô, ôm lấy eo, kéo cô lại.

Mặc dù cô không muốn đứng khi làm việc đó vì sẽ rất mệt và cô lo lắng sau đó mình sẽ không thể trụ được.

Nhưng hôm nay rõ ràng là Giang Nghị muốn hành hạ cô một trận, cho nên Tần Thư chỉ có thể phối hợp lùi lại hai bước, nâng hông cao lên.

Giang Nghị hắn hiểu cô như thế nào thì Tần Thư cô cũng hiểu hắn như vậy.

Sự đối chọi và phản kháng không những không có tác dụng với Giang Nghị mà còn khiến hắn càng thích thú và hưng phấn vặn vẹo hơn.

Giang Nghị vén váy ngủ lên quấn quanh eo thon, dưới ánh sáng đèn điện rực rỡ, qua chiếc qυầи ɭóŧ ren nhỏ nhắn xuyên thấu của Tần Thư khiến cặp mông đầy đặn của cô càng thêm hấp dẫn.

Ánh mắt Giang Nghị tối sầm đi trong thấy, đầu ngón tay khô ráp ấn vào đường cong trên eo cô, vuốt ve dọc theo bờ mông đầy đặn trượt đến lỗ huyệt mềm mại vốn đã ướt đẫm nước, vuốt ve không ngừng, không biết cố ý hay vô tình mà đυ.ng chạm vào âʍ ѵậŧ sưng tấy phía trước đó.