JQ Thiêu Đốt Năm Tháng

2.8/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Convert+ Edit: Sunny Bạn học của chúng ta xinh đẹp khả ái, dịu dàng hiền lương, nhu thuận hiểu chuyện, uyển chuyển động lòng &$^#^^$%%...(lược bớt 1000 từ...) Vậy mà có cái tên thật là khó hiểu "Tiêu  …
Xem Thêm

Chương 24: JQ đua xe
Xe chạy được một đoạn xa rồi nhưng tôi vẫn như cũ cảm giác được tầm mắt phía sau đang xuyên qua thân xe chiếu tới, lạnh như băng, tràn ngập sát khí, làm cho tôi hoảng hồn rùng mình. [Sunny: nếu mà có chiến tranh dắt Diệp ca ra trận là ăn chắc, tầm mắt có thể xuyên thân xe cơ mà, kẻ thù nào mà chịu nổi chứ ^_^]

Mĩ nam săn sóc hỏi han: “Rất lạnh sao, cần tôi tăng nhiệt độ lên không?”

Tôi xấu hổ liều mạng lắc đầu, chàng trai này thực săn sóc, so với Diệp ma quỷ kia ga-lăng gấp một vạn lần!

Tôi nghiêng mặt bốn mươi lăm độ trộm quan sát mĩ nam, ngũ quan mĩ nam thực thanh tú, ánh mắt trong veo mang theo một chút u buồn thản nhiên, khóe miệng lại mang theo ôn hòa tươi cười, làm cho người ta cảm giác linh hoạt kỳ ảo mà thần bí, giống hệt một bộ dáng tiểu thụ! [Sunny: trong đam mĩ (nam X nam), một người là công một người là thụ, công mạnh thì kêu là cường công…ai có vấn đề thắc mắc xin mời xem truyện đam mĩ để hiểu rõ hơn, hắc hắc hắc ]

Đang lúc tôi đang YY mĩ nam là tiểu thụ bị cường công áp đảo oa oa kêu to thì di động rất không hợp thời vang lên, tôi vừa thấy, mặt mày xanh lè. [Sunny: YY là ý da^ʍ, có nghĩa là đang có suy nghĩ …. bậy bạ]

Là call đoạt mệnh truy hồn liên hoàn của Diệp ma quỷ!!

Di động làm như không biết vang mệt vậy, cứ rung rung vang lên, để mãi như vậy thì cũng không phải là biện pháp, mĩ nam dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi.

Tôi nhìn mĩ nam cười cười thật có lỗi, cúi đầu vẻ mặt cầu xin ấn nút nghe.

Tôi làm bộ trấn định: “Alo, xin chào, tôi là Tiêu Chu, hiện tại tôi không tiện tiếp điện thoại, mời ai đang nghe sau tiếng ‘tích’ nanh ta tin lại, cám ơn......”

Âm thanh lạnh buốt của anh ta không hề có cảm tình nói: “Được, tốt lắm!”

Tôi cơ hồ khóc: “...... Tích......” [Sunny: Trư Trư hay thật đấy, giả bộ cả tiếng tích nữa, thiệt là….. >”

Anh ta mệnh lệnh: “Xuống xe ngay, bây giờ, lập tức!”

Tôi giãy dụa: “Tôi không muốn!”

Qua cỡ nửa ngày, anh ta lại mở miệng, giọng điệu ôn hoà, tôi có thể tưởng tượng được anh ta đang nhe răng cười ôn nhu dị thường: “Trư Trư, em có gan thì nói lại một lần đi.”

“......”

“Tôi đếm tới ba, nếu em còn không xuống xe ngay lập tức thì thời gian phục vụ sẽ gia hạn thêm một tháng!”

“...... Anh đừng quá đáng!” Tôi đang muốn chửi ầm lên, bỗng nhiên nhớ lại được mĩ nam đang nhìn tôi, lập tức lại làm bộ như bộ dáng thục nữ ngậm miệng lại.

Thục nữ! Thục nữ! Phải nhớ hiện tại tôi là thục nữ!

“Một!”

“...... Hu hu hu......”

“Hai!”

“...... Hu hu hu......”

Tiếng “ba” vừa dứt, tôi thật nhu nhược bước xuống xe.

Cửa kính xe vừa mở ra, một luồng khí thế giống như vạn quân đập vào mặt mà đến, tôi run run nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Tử Ninh, mặt anh ta gân xanh bại lộ, ánh mắt giận dữ, tôi vừa thấy, mồ hôi lạnh bắt đầu đổ ra.

Giờ phút này, anh ta đang liếc về phía tôi, cùng tôi mắt to trừng mắt nhỏ, tôi nghĩ thầm trong lòng, người nầy không muốn sống nữa sao?! [Sun: là Trư Trư chống chế kìa nhá, sợ phát run mà còn….]

“Kêu anh ta dừng xe!”

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, nhìn thoáng qua mĩ nam bên cạnh, cuối cùng vẫn là lắc đầu.

Di động bên kia truyền đến hơi thở áp lực phẫn nộ cùng với âm thanh nghiến răng nghiến lợi”Được, tốt lắm! Ngang ngạnh, đúng không?”

Mĩ nam hỏi: “Người kia dường như có chuyện muốn nói với cô, cần tôi dừng lại không?”

Thấy tôi chậm chạp không trả lời, khẩu khí mệnh lệnh của Diệp Tử Ninh lại truyền tới, “Tiêu Chu, nếu cô không dừng xe, thời hạn phục vụ kì sẽ gia hạn thêm hai tháng!”

Tôi từ trước đến nay nói chuyện với người này lúc nào cũng nhẹ giọng, cũng thực kiên trì, cũng từ trước đến nay không chịu nổi cưỡng bức lợi dụ, nhưng bây giờ anh ta thật sự là quá đáng, động đến cái gì cũng lấy hiệp ước ra uy hϊếp tôi, như vậy còn gì là tôn trọng người ta chứ?!

Tục ngữ nói, chó cùng rứt giậu, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, tôi nổi giận! [Sun:yeah yeah, Trư Trư vùng lên rồi ^^]

Con mẹ nó hiệp ước, con mẹ nó kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, con mẹ nó Diệp Tử Ninh!

“Anh cho là anh là cái gì chứ, thượng đế hả? Anh dựa vào cái gì mà la hét với tôi, dựa vào cái gì khống chế cuộc sống của tôi, anh muốn gia hạn là gia hạn hả, vậy thì ok luôn, thích gia hạn bao nhiêu thì cứ gia hạn bấy nhiêu đi, tôi không ngừng xe, tôi—-sẽ —-không—-ngừng—-xe!”

Trong nháy mắt gác di động, di động đầu kia truyền đến một tiếng “Bang!”, giống như có cái gì bị anh ta đập nát, tôi từ bên này nhìn qua, vẫn là không thể xác định anh ta đập cái gì vậy.

Xem ra tôi đã chọc giận bom nguyên tử rồi, tôi nội tâm run rẩy: lần này tôi chết chắc rồi, hoàn toàn chết chắc rồi, hiện tại cho dù Như Lai phật tổ tái thế cũng không có cách nào giải cứu tôi ra địa ngục......

Khóe miệng của tôi bắt đầu không thể khống chế run rẩy lên, trong lòng suy nghĩ nếu bây giờ dừng xe lại, cầu xin tha thứ một chút, Diệp Tử Ninh có thể sẽ tha thứ cho tôi hay không, nhưng mà ông trời không để cho tôi cơ hội.

Tôi vừa quay đầu liền nhìn thấy mĩ nam hai mắt sáng trong suốt nhìn tôi.

Tim tôi đập lô tô, ý tưởng xuống xe xin lỗi Diệp Tử Ninh lập tức bị tôi quăng tới chân trời, trong lòng nai con chạy như điên, mĩ nam đang nhìn tôi, mĩ nam đang nhìn tôi, oh yeah~~~~~! [Sun: háo ~~~ sắc~~~~]

Anh ta hơi hơi nghiêng người về phía tôi, khoe hàm răng trắng đều: “Cô có phải không muốn nhìn thấy anh ta hay không?”

Tôi ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt anh ta cũng không có biểu hiện gì không bình thường, nhưng sao giọng nói cùng ánh mắt lại tựa hồ mang theo một chút hưng phấn cùng vui sướиɠ khi người gặp họa.,

Khóe miệng mĩ nam giương lên một nụ cười nghịch ngợm mà giảo hoạt, giống như một cậu bé đang muốn làm chuyện xấu, “Có muốn tôi bỏ rơi anh ta hay không?”

“Anh có nắm chắc cắt đuôi được anh ta không?”

Anh ta nghịch ngợm chớp chớp đôi mắt, lộ ra một nụ cười tự tin, “Đó là đương nhiên!”

Tôi giật mình sửng sốt một hồi, sau đó nghi ngờ nhìn khuôn mặt không chút tỳ vết của anh ta, hỏi: “Vì cái gì anh muốn giúp tôi?”

“Cái này......” Mĩ nam hơi hơi nhíu nhíu đôi mi thanh tú, nhìn tôi liếc mắt một cái, cười nói: “Bởi vì tôi cảm thấy cô thật đáng yêu, cho nên nhịn không được muốn giúp cô.”

Lời này nói nghe thật là tốt, nghe thật là xuôi tai, tôi thích!

Tôi sống hai mươi mấy năm nay, đây là lần đầu tiên được mĩ nam khen tôi đáng yêu, cái loại tâm tình kích động này không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, vì thế lý trí của tôi hoàn toàn tan rả, cười ngây ngô vài tiếng, vươn hai tay nắm lấy tay anh ta, kích động nói:

“Ngài thật sự là anh minh thần võ, anh hùng hụt hơi, cướp của người giàu chia cho người nghèo, tuệ nhãn thức châu, thật là người tốt, ngài chính là Bá Nhạc sinh mệnh của tôi, đem tôi theo trong biển mờ mịt giải cứu ra, ngài yên tâm mà chạy đi, đem cái hung hăng tên kia quăng ra phía sau đi!” [Sun: tuệ nhãn thức châu có nghĩa tựa như có mắt nhìn người]

Tôi một bên kích động cầm tay anh ta, một bên trộm sờ soạng vài cái. [Sun: háo sắc]

Mĩ nam dường như không biết mình đang bị ăn đậu hũ, nhìn tôi mỉm cười, “Vậy cô ngồi cho vững đi.”

Tôi quay về chỗ ngồi ngồi xuống, xe mĩ nam tựa như một mũi tên rời cung, “Vυ"t” một tiếng bay đi luôn.

Má ơi, có thể không chơi hay không vậy?! Tôi sợ quá!!

Tôi nhìn con số không ngừng tăng trên bảng tốc độ xe, trái tim ngừng đập, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhìn vào kính chiếu hậu thấy chiếc xe màu đen còn đuổi theo không bỏ, mắt thấy xe sẽ đuổi tới, khóe miệng mĩ nam khẽ nhếch một, nhấn mạnh chân ga, xe lấy tốc độ đáng sợ ở trên quốc lộ lao đi, bỗng nhiên phía trước một chiếc xe tự nhiên chạy ngang qua, lốp xe phát ra âm thanh bén nhọn, mắt thấy hai xe sẽ đυ.ng nhau, má ơi ————

Tôi thét chói tai, hai tay dùng sức bắt lấy ghế dựa của mình, ngay cả ngón tay cũng trở nên trắng toát.

Mĩ nam không vội không chậm chuyển tay lái, dễ dàng tránh được chiếc xe kia, nước mắt tôi cơ hồ muốn rớt xuống, cảm giác ngũ tạng lục phủ đang không ngừng gào thét.

Kĩ thuật lái xe của mĩ nam rất tuyệt, sau một lúc lái xe như bay trên quốc lộ, anh ta thành công đem Diệp Tử Ninh quăng ra xa thật, xa đến mức nhìn không thấy bóng dáng.

Cuối cùng rẽ vào một ngã quẹo, xe ngừng lại.

“Cô không sao chứ?”

Tôi hai mắt nhắm tịt nằm ngã vào ghế trên, miệng mở ra, sắc mặt tái nhợt, tóc hỗn độn, ba hồn đi bảy phách ngốc, sửng sốt lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại.

Tôi cố gắng bình ổn sợ run trong lòng, máy móc quay đầu nhìn mĩ nam rồi giật giật khuôn mặt cứng ngắc, “Tôi không sao.”

Mới vừa nói xong, tôi liền “Ọe” một tiếng, nôn mửa lên mĩ nam, ói ra một xe anh ta.

...... o(>_[Tác giả chen vào: Con gái à, chẳng ai cản con đâu, con cứ tự nhiên đi……..]


Tôi hết ói lại phun, buổi sáng ăn gì đó toàn bộ phun ra, oh, my god, tôi hoàn toàn bị mình làm ghê tởm.

“Cô có sao không? Ói ra hết có cảm thấy thoải mái chút nào không?” Mĩ nam không chê tôi bẩn với lại ghê tởm, còn lấy khăn tay đưa cho tôi, một bên vỗ vỗ lưng tôi giúp tôi thuận khí. 4543

Tôi hai mắt đẫm lệ mờ mờ, trong mắt thê lương lộ ra ai oán, trong ai oán lộ ra tuyệt vọng, “Thật xin lỗi, làm xe của anh dơ mất rồi......”

Mĩ nam không sao cả lạnh nhạt cười, “Không sao, cô không có việc gì thì tốt rồi.”

Lòng tôi cảm động một trận, xem kìa, cái gì kêu là galang, cái gì kêu là phong độ đàn ông, đây chứ gì, nếu là đổi lại là tên Diệp Tử Ninh kia, khẳng định đã bắt tôi bồi thường rồi!

Bên trong xe chua lòe nên chúng tôi chỉ có thể đi xuống xe.

Hít thở được không khí trong làng, đầu óc của tôi chậm rãi khôi phục bình thường, tôi nhìn nhìn chu vi trong vòng một trăm mét, phát hiện chúng tôi đang đứng trước một tòa nhà lớn.

“Nơi này là nơi nào?”

” Building Nhân Đức, cô muốn đi nơi nào, tôi đưa cô đi.”

“Nhưng mà xe của anh không phải đã muốn ô uế rồi sao?”

“Tôi còn có xe khác.”

Kẻ có tiền kìa!! Lòng tôi kích động nha, người này quả thực là rất perfect, vừa đẹp trai lại vừa có tiền, điều quan trọng nhất là tính cách của anh ta cực kì tốt, Diệp Tử Ninh tuy rằng có hai nhân tố trước, nhưng anh ta tính cách vừa thối lại vừa cứng, thật giống như tảng đá trong hầm cầu.

Chết cha, sao tôi lại nhớ tới cái tên đáng giận kia vậy kìa?!

Tôi xấu hổ mân mê chéo áo: “Kỳ thật tôi cũng không biết nên làm sao mới tốt?”

Tôi hiện tại cũng không muốn đi làm, đi là khẳng định chết chắc rồi, Diệp ma quỷ khẳng định sẽ đem tôi lột da sách cốt, cho nên tôi vô luận thế nào cũng không thể trở về!

Mĩ nam lẳng lặng nhìn tôi một hồi rồi nói: "Nếu cô không ngại, không bằng cùng tôi đến Thượng Tân Quán đi."

Thượng! Tân! Quán!

Yeah yeah yeah………………. o(>_

Tôi đỏ mặt dùng sức xoắn xoắn góc áo, hai chân dí dí mũi giày, "Này...... Có phải hay không quá nhanh rồi?"

Ách...... Được rồi, tôi thừa nhận, lòng tôi có chút chờ mong cùng phấn khởi, nhưng tôi không phải một người tùy tiện a, tuy rằng tôi tùy tiện cũng không phải, nhưng chung quy tôi không phải một người tùy tiện, cho nên tôi còn hy vọng cùng mĩ nam từng bước phát triển.

"Cái gì quá nhanh?"

Tôi làm bộ xấu hổ: “Chán ghét, chính là cái kia đó.” [Sun: da gà rụng đầy đất =_=|||]

Mĩ nam cả người run lên, khóe miệng hung hăng run rẩy một chút, thật mê hoặc hỏi han: "Cái kia là cái gì?"

Tôi dùng giày nhẹ nhàng mà đá mặt đất, "Da^ʍ gia là một người chính trực, là một người thuần khiết, là một người tư tưởng đạo đức cao thượng, tóm lại không phải một người tùy tiện, cho nên......"

Mĩ nam "khúc khích" một tiếng, thiếu chút nữa cười ha hả, anh ta nén cười, xoa xoa tóc tôi, "Cô thật thú vị. Tôi có hẹn khách hàng ở khách sạn Hồng Nham, lúc sau có thể sẽ đi cưỡi ngựa hoặc là đánh golf, nếu cô có rảnh có thể cùng đi tôi."

A?

Cũng chỉ là đánh golf mà thôi? Tôi 囧 orz......

Cua người này...... Vì cái gì đường đi trắc trở a trắc trở...... Tôi nước mắt tuôn rơi.

"Đi không?" Tôi gật gật đầu.

"Đúng rồi, tôi gọi là Bạch Thần, cô kêu Tiểu Trư?"

-_-||| tôi hoa dung thất sắc, "Tiêu Chu, tiêu trong tiêu phong, chu trong chu đức."

"Nhớ rồi, về sau tôi gọi cô là Tiểu Chu đi, tiểu trong đại tiểu, chu trong chu đức, được không?"

Tôi lại mân mê vạt áo, nhìn anh ta thẹn thùng cười, nhân tiện ném qua luôn một cái mị nhãn.

Thấy thế, anh ta nhìn tôi nhe răng cười, lại lộ ra một hàm răng trắng lóa, ánh mắt trời vàng rực rỡ dừng ở trên khuôn mặt trắng nõn của anh ta, một trận gió mát phất đến, thổi bay vào cọng tóc lòa xòa trên trán anh ta, tôi nhìn thấy lông mi thật dài của anh ta, như cánh con bướm bạc rung động......

Một khắc đó, tôi nhìn ngây người...... dạ dày ê ẩm, trong lòng tê dại, đầu óc choáng váng, dưới chân bay bay, hay đây là cảm giác trúng độc tình yêu? [Sun: ==|||, bị cảm nắng mà nghe tả cứ như bị ngộ độc thức ăn ấy]

Thêm Bình Luận