Chương 1

"Sắc hoa anh đào nhuộm lên song cửa sổ,

lưu lại cho ta mảnh tàn hương.

Gió nghiêng ngả, mưa phùn lạnh lẽo,

đánh gãy sự im lặng, vấy bẩn xiêm y."

[Thượng Huyền Chi Nguyệt]

(Tiêu Ức Tình ft. Luân Tang)

**************************************

Bị chồng văn kiện cao ngất như núi vĩnh viễn không có điểm dừng dằn vặt đến chết đi sống lại Hokage - sama của chúng ta chính là đã thiếu mất đi kiên nhẫn rồi, đã vậy mà một tên ANBU mang theo mặt nạ Đầu Miêu liền còn lỗ mãng như vậy xông thẳng vào cửa chính, ngữ khí hết sức hoang mang: "Không tốt, Hokage - sama!"

Giơ lên gương mặt uể oải, Uzumaki Naruto lười biếng phất tay một cái rồi cuối xuống tiếp: "Làm sao rồi?"

"Thưa, chuyện này... Không tìm thấy Đội trưởng đại nhân."

Không tìm thấy Itachi? Uzumaki Naruto lập tức ngồi thẳng thân thể lên, "Đùa gì thế."

"Chính xác trăm phần trăm, sáng nay theo thông lệ tập hợp Đội trưởng cũng chưa từng xuất hiện, mà trước sau cũng không có bất kỳ thông báo nào, mọi người cũng không biết hắn là đi nơi đâu rồi." ANBU Đầu Miêu càng nói càng kích động: "Đội phó đã phái người đi tìm cũng không cảm nhận tới được chút Chakra nào của Đội trưởng Uchiha, điều này nói rõ... hắn căn bản không ở Konoha!"

"Này?"

Uzumaki Naruto trợn to hai mắt: "Làm sao có khả năng đó được, ta không có giao bất kỳ nhiệm vụ nào cho hắn mà... Còn có, Hội trưởng lão cũng không thể, bởi vì ANBU là trực thuộc dưới quyền của Hokage, cho dù là ai thuộc Hội đồng làng cũng không có cái quyền lợi kia."

"Chuyện này..."

"Không nên hốt hoảng, ta thử xem."

Uzumaki Naruto một bên động viên ANBU đang hoảng loạn, một bên khởi động vào hình thức tiên nhân, nhắm mắt lại tìm tòi tỉ mỉ.

Itachi thật sự không có ở Konoha... Mà khoan đã! Cái hơi thở quen thuộc này... A, thân hình không đúng lắm, xảy ra chuyện gì?

Uzumaki Naruto đột nhiên mở mắt ra, khiến cho tên ANBU này sợ hết hồn, hắn đứng lên nhìn về phương hướng Quận Uchiha ngoài cửa sổ, ngữ khí bình tĩnh nói: "Ngươi trước tiên trở lại đi, tin tức Uchiha Itachi mất tích tạm thời không được truyền ra ngoài."

"Rõ!"

Sau khi ANBU rời đi, Uzumaki Naruto biến ra một phân thân (kage bunshin) ở lại trong văn phòng làm việc Hokage tiếp tục xử lý văn kiện, bản thể thì thuấn thân xuất hiện ở nhà lớn Uchiha.

Bầu trời xa xôi trên cao xanh thẳm, đại trạch cổ điển cũ kỹ lặng lẽ ở đó, tình cờ mấy con phi điểu bay ngang qua kêu một tiếng.

Sau Đại Chiến Nhẫn Giả lần IV, Uchiha Itachi được Yakushi Kabuto phục sinh ở lại Konoha, mà em trai hắn Uchiha Sasuke, trước sau không có cách nào tha thứ đối với những thương tổn mà Konoha gây ra cho hắn, ngoại trừ tình cờ trở lại Konoha nhìn anh trai mình và bạn tốt Uzumaki Naruto ra, hắn vẫn luôn ở bên ngoài lữ hành, vô cùng tiêu sái.

Uzumaki Naruto đẩy cửa phòng ra, hướng về nơi phát ra cái khí tức quen thuộc kia mà hắn nhận biết được đi tới, đó là phòng ngủ của Uchiha Itachi.

"Itachi, ngươi có ở đây không?"

Trả lời hắn chính là một tiếng động rất nhỏ, như là có món đồ gì đυ.ng nhẹ vào chân.

Uzumaki Naruto theo thanh âm đó nhìn sang, sau đó đứng ngây ra ở tại chỗ.

Phía dưới bàn học sạch sẽ, một con thỏ trắng như tuyết cuộn mình, lỗ tai hơi run run.

Phốc... Cái khí tức này, đây không phải là Uchiha Itachi à!

Uzumaki Naruto ngồi xổm xuống kéo thỏ đi ra, âm thanh có chút run rẩy: "Ngươi là Itachi, đúng không?"

Thỏ mở to đôi mắt đỏ tươi nhìn hắn, gật đầu.

"Ha ha ha ha ha!"

Uzumaki Naruto lập tức cười lăn lộn dưới đất "Anh trai của Sasuke biến thành thỏ ha ha ha..."

Năm phút đồng hồ trôi qua, Uzumaki Naruto cười đủ rồi, hắn nhìn chằm chằm vào một nắm lông trắng trước mặt: "Chuyện gì thế này?"

Thỏ lắc đầu.

Uzumaki Naruto phạm vào thế khó "Ta có thể cảm giác được, ngươi ở trong trạng thái này không hề có bất kỳ Chakra nào, vì lẽ đó... ngươi chính là một con thỏ hết sức bình thường, aizzz... Chuyện này rất nguy hiểm đây."

Vuốt cằm, Uzumaki Naruto chớp mắt xanh: "Không được, ngươi không thể chạy loạn, trước khi trở lại thành thân thể người hãy đến ở bên cạnh ta mà chờ đợi đi, không phải như vậy lỡ bị người ta tóm lấy bán cho mấy quán rượu thịt hay nhà hàng liền xong đời."

"..."

Thỏ nhìn chằm chằm Uzumaki Naruto, tựa hồ có hơi bất đắc dĩ.

"Ngoan ~~~ ngoan ~~~ "

Uzumaki Naruto tâm tình nghịch ngợm nổi lên, ôm lấy thỏ một cái, để hắn tựa ở trong l*иg ngực của mình, vò vò chỗ này sờ sờ chỗ kia một chút, "Mềm mại quá! Thật đáng yêu!"

Thỏ Itachi cảm nhận được bàn tay của Uzumaki Naruto ở trên lưng hắn không ngừng xoa xoa qua lại, không quen uốn éo.

Uzumaki Naruto không chút nào tự biết, còn xoa bóp tới lỗ tai của thỏ.

"Đừng như vậy."

Thỏ đột nhiên mở miệng, Uzumaki Naruto sợ hết hồn, "Ngươi... ngươi nói được a?"

"..."

"Cái gì chứ, cho dù đã biến thành thỏ cũng vẫn là mặt than như vậy, người tộc Uchiha thật đúng là ai cũng như thế."

Thỏ Itachi không nói gì, Hokage - sama lẽ nào ngươi đã gặp qua con thỏ nào có vẻ mặt phong phú rồi?

~~~~~ Còn tiếp ~~~~~

**************************************