Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Isekai.......... Really I Have No Idea!!!

Chương 57: Cuộc giải cứu.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 57: Cuộc giải cứu.

-"Hả, về lại quê nhà của chúng tôi sao."

-"Đúng vậy. Ngay lập tức."

----------Chuyển cảnh----------

-"Anh sẽ đi một thời gian sao, Ito-san?"

-"Đúng vậy, anh sẽ đi một thời gian. Việc kinh doanh sẽ giao lại cho em nhé Bell."

Trời đã tối và tôi quyết định rời đi sớm, lúc tôi đi, chỉ có duy nhất Bell là còn thức trong khi Gil và Sinney đã ngủ say. Khi tôi chuẩn bị rời đi, Bell tới và nắm chặt lấy tay tôi.

-"Sao vậy Bell?"

-"Ito... Trước khi đi hãy hứa với em một điều được chứ..."

Bell đưa ngón cái lên.

-"Hãy cẩn thận nhé, Ito-san!"

Tôi cũng đưa ngón cái lên và móc tay với Bell.

-"Anh hứa."

Tôi không biết đã bao lần tôi đã bỏ Bell lại bao lần và lần nào cũng về với một cái xác đầy thương tích... Tôi tự hỏi rằng em ấy đang cảm thấy thế nào... Tôi tự hỏi liệu tôi đã không quan tâm em ấy... Toa xoa đầu Bell để xua tan những câu hỏi.

-"Hãy nhớ quay lại sớm nhé, Ito-san."

----------Chuyển cảnh----------

-"Này tên ngốc, ông làm gì mà xe ngựa rung lắc dữ vậy."

-"Bà giỏi thì lên đây mà lái!"

-"Làm ơn im lặng giùm cái coi."

Hiện tại tôi đang đi cùng với Orox và Illya đến quê nhà của họ, một ngôi làng nhỏ nằm trong lãnh thổ của Andix.

-"Này, Orox, chúng ta còn bao xa nữa?"

-"Hm, theo như tôi thấy thì chẳng còn lâu nữa đâu, sắp tới rồi-"

-"Khoan đã."

*Khịt khịt* Tôi đã sử dụng kĩ năng để nâng mọi giác quan của tôi lên mức cao nhất và tôi ngửa được từ đằng xa đang thoang thoảng một mùi cháy khét khá ít.

Tôi nhảy xuống xe ngựa và thi triển kĩ năng.

-"Này Ito, cậu đi đâu thế?"

-"Thám thính."

[Dash]

----------Chuyển cảnh----------

-"Ito, cậu làm cái gì mà chạy nhanh thế-"

-"Chúng ta đến trễ rồi..."

Khi Orox và Illya đến nơi, họ không thể tin vào mắt mình.

-"Không... Không... Không thể nào..."

Orox nhanh chóng chạy thẳng vào ngôi làng đã bị thêu trụi của mình trong khi Illya thẫn thờ đứng nhìn khung cảnh tàn khốc của ngôi làng của mình.

-"Còn ai còn sống không, mau trả lời tôi đi. Là tôi, Orox đây."

-"Bố... Mẹ..."

-"Bình tĩnh nào, mau chia ra tìm xem còn ai còn sống không đã."

Sau một thời gian tìm kiếm, thứ mà chúng tôi tìm được là một vài cái xác đã bị chết cháy, tin vui là không có bố mẹ của Orox và Illya.

-"Họ không có ở đây... May quá..."

-"Đừng vội mừng, chúng ta vẫn chưa tìm ra được họ đang ở đâu, khi đấy mọi thứ mới ổn."

Tôi ít khi muốn làm mọi thứ thêm tồi tệ hơn nhưng phải nói cho họ sự thật.

-"Ito, cậu biết chuyện gì đang xảy ra đúng không, chính cậu đã bảo chúng tôi phải quay về đây ngay lập tức mà!"

Illya nắm lấy cổ áo tôi, đôi mắt trông cứ như muốn khóc.

-"Là do chính quyền, nơi này đã không trả đủ thuế nên sau cùng... Bị san bằng."

-"Không thể nào..."

-"Đó là điều mà bọn lính lần trước đã nói... Nhưng chúng ta vẫn còn hi vọng."

-"Cậu nói vậy nghĩa là sao?"

Orox tiến tới.

-"Ngôi làng gần đây nhất cách bao xa?"

-"Khoảng vài phút đi xe ngựa."

-"Tốt, chúng ta phải đi thôi."

----------Chuyển cảnh----------

-"Nó... Không còn nữa..."

Lại thêm một ngôi làng nữa đã bị san phẳng, chúng tôi chẳng thể tìm thấy được bất kì manh mối gì.

-"Ngôi làng kế tiếp."

----------Chuyển cảnh----------

-"Tất cả đã bị đốt sạch."

Lại một ngôi làng nữa có kết cục không mấy tốt đẹp.

-"Kế tiếp là một thị trấn, có lẽ ta nên đến đó."

----------Chuyển cảnh----------

*Khịt khịt* Lần này tôi ngửa thấy mùi hỏa hoạn, thị trấn đang bị đốt cháy.

-"Orox, mau đánh xe chạy nhanh lên!"

-"Hở... A, hiểu rồi!"

Orox bắt đầu tăng tốc và chúng tôi đã sớm tiếp cận được thị trấn. Khi đến nơi, khắp nơi trong thị trấn đều là hỏa hoạn, rất nhiều tên lính cưỡi ngựa xuất hiện, chúng đang dồn bắt người dân và thẳng tay gϊếŧ chết những người dám chống đối.

-"Orox, Illya, chuẩn bị cho đυ.ng độ!"

-"Rõ!"

Tôi và cả hai nhảy khỏi xe ngựa và để chúng tông thẳng vào đoàn lính cưỡi ngựa.

-"Bọn khốn các người mau dừng tay lại!"

Orox nhảy lên và giáng một cú chém đầy uy lực vào thẳng bọn lính khiến bọn chúng phải té khỏi ngựa. Một vài tên từ trên một vài nóc nhà chưa cháy bắn thẳng cung tên vào Orox.

[Wind Shield]

Illya từ đằng sau tạo một khiên chắn bằng gió thổi bay tất cả mọi cung tên. Nguyên tố gió khá hiếm trên lục địa Alter nên cô gái tên Illya cũng chả phải dạng vừa gì.

[Teleport]

Tôi dịch chuyển lên các mái nhà và hạ gục những tên cung thủ.

-"Orox, mau lùi lại, chúng ta cần xác định tên thủ lĩnh."

-"Đã rõ!"

Orox chém một vòng kiếm và nhảy lùi về sau cùng với Illya. Tôi đứng trên mái nhà quan sát xung quanh nhưng do khói lửa mù mịt che mất đi tầm nhìn nên tôi gặp một chút khó khăn.

-"Nghiền nát bọn chúng!"

Một tên lính trong một bộ giáp sắt với một chiếc huy hiệu được đính trên mũ, chúng ăn khớp với huy hiệu trên con ngựa mà hắn đang cưỡi, rất khác biệt so với những tên khác.

-"Orox, Illya, hai người mau chặn đợt lính này lại, tôi sẽ xử lí tên chỉ huy!"

-"Cứ để đó cho tụi tôi!"

[Blame Sword]

Orox bắt đầu đốt nóng lửa kiếm của mình khiến chúng bốc lửa. Bọn lính bắt đầu dè chừng sức nóng cửa thanh kiếm và từ từ lùi lại.

[Crusher]

Orox lao lên và nhảy vào đám lính, cậu ta lộn một vòng trên không và đập thẳng thanh kiếm xuống mặt đất. Một vòng lửa được tạo ra bao bọc lấy bọn lính.

[Wind Arrows]

Lần lượt những tên lính bị đẩy văng vào vòng lửa bởi những mũi tên gió đầy uy lực của Illya.

-"Tụi bây đang làm gì vậy, mau đứng lên!"

-"Nhưng mà sếp, bọn chúng mạnh quá!"

-"Tính chạy à."

[Tornado]

Orox xoay kiếm vào lao vào đám lính, chém cho bọn lính không thấy đường về. Bọn lính bắt đầu vỡ trận và tháo chạy tán loạn.

-"Rút lui-"

*Rầm* Ngay khi tên chỉ huy chuẩn bị quay lại để rút lui. Tôi nhảy thẳng vào hắn ta và dùng tay quật hắn ngã ngựa rơi xuống đất. Những tên khác càng trở nên hoảng loạn hơn khi thấy chỉ huy của chúng đã bị hạ.

-"Bọn khốn, đứng lại cho tao, tao vẫn chưa bị hạ-"

*Rầm* Tôi dùng chân đạp hắn thẳng xuống đất và khiến hắn bất tỉnh ngay sau đó.

-"Ngủ tí đi nào."

Tôi ngước nhìn lên trời, nhắm mắt lại và tưởng tượng một đám mây đen... Nhưng không khí xung quanh chả làm tôi tập trung được nên tôi phải nhảy lên một chỗ cao hơn. Ngọn lửa đang lan ra quá nhanh, không có thời gian cho tôi tập trung cả, phải nhanh chóng ngăn ngọn lửa lại!

-"Orox, Illya, ráng chịu chút."

-"Hả, cậu nói gì cơ?"

[Water Ball]

Tôi đưa một tay lên trời và cố gắng tạo ra một quả bóng nước khổng lồ có kích cỡ bằng cả thị trấn.

-"Cái đó..."

-"Ito, cậu định nhấn nước bọn này à, không đùa được đâu!"

-"Tôi chả đùa đâu."

[Break]

*Tách* Tôi búng tay phá vỡ quả cầu nước. Một lượng nước khổng lồ đổ xuống thị trấn. Phá vỡ một vài căn nhà nhưng nó đã triệt đi ngọn lửa thành công.

-"Phù... Mọi chuyện có vẻ tốt."

-"Tốt cái đầu cậu đấy!"

Illya từ bên dưới đang cố gắng bám lấy một cột nhà để tránh bị cuốn trôi.

[Anh ý rất ít khi cứu người nhưng một khi đã ra tay phải đi kèm một chút phá hoại..... Tui cảm thấy hơi quá tay trong việc thiết kế nhân vật rồi!]

----------Chuyển cảnh----------

-"Uh... Tụi bây là..."

Tên đội trưởng của đám lính đã bị trói chặt lại trong khi số khác đã cao chạy bay xa từ đời nào. Orox tiến đến tên đội trưởng với gương mặt đằng đằng sát khí.

-"Nói ta nghe, ngươi đã bắt những người dân đi đâu?"

Orox nắm lấy thanh kiếm của mình chĩa vào tên đội trưởng, nét mặt của hắn hiện lên hoảng sợ. Thanh kiếm trên tay Orox đang ngày càng một nóng lên.

-"Yamete, tôi nói, tôi nói!"

{Yamete~~~ Ahihi}

Tên thủ lĩnh bắt đầu giải thích kế hoạch của những cuộc tấn công nhằm vào những thị trấn không nộp đủ thuế và bắt giữ người dân. Theo như tên đội trưởng, chính quyền đã ra quy định là bắt giữ người dân và đưa họ đi lao động khổ sai ở các hầm mỏ khoáng sản. Không chỉ những thị trấn và làng mạc thiếu thuế mà còn những thị trấn và làng mạc nơi không còn giá trị kinh tế nữa thì giới cầm quyền cũng cho nó bị san phẳng luôn.

-"Tôi đã nói hết rồi! Mau thả tôi ra đi!"

-"Ok, điểm đến tiếp theo của chúng ta là khu mỏ khoáng sản gần nhất. Đi thôi."

Tôi, Orox và Illya bắt đầu đi đến khu mỏ gần nhất để tìm kiếm người nhà của hai người họ.

-"Nè, còn tôi thì sao!"

Tên đội trưởng cựa quậy trong vô vọng. Tôi đi đến trước hắn và rút một con dao ra.

-"C-Cậu định làm gì..."

Tôi cắm chặt cây dao xuống đất.

-"Ông với tới nó thì đồng nghĩa là thoát, ok."

Tên thủ lĩnh nhìn tôi rồi nhìn xuống con dao.

-"Này, Ito, đó là..."

-"Mày đùa bố đấy à, ĐÓ LÀ DAO GỖ MÀ!"

{Bác nào còn nhớ cây dao bếp làm bằng gỗ này chứ :v}

-"Những tôi có thể cắt được đá bằng nó nữa là-"

-"HƯ CẤU VÃI *Beep*!"

-"Vậy nhé, vĩnh biệt- À nhầm, tạm biệt."

-"Ê thằng kia, mau đứng lại cho bố!"

Tên thủ lĩnh tiếp tục la hét cầu cứu, mặc dù đã rời xa khỏi thị trấn nhưng tôi vẫn có thể nghe tiếng khóc thảm thiết của hắn, thật là thú vị.

{Quác :v???}

----------Chuyển cảnh----------

Khu mỏ khoáng sản gần nhất nằm ở phía Bắc nên nhóm chúng tôi đã tăng tốc và không lâu sau đã đến nơi. Điểm đến là một mỏ sắt khổng lồ nằm trong một thung lũng hay nói đúng hơn là một vùng đất toàn đá với đá và khu mỏ được đặt ở một vùng trũng xuống thấp hơn so với những bề mặt khác.

Rất nhiều người dân đã được đưa đến đây với số lượng lớn, họ bị xích lại bởi những sợi xích trên tay và cổ. Đối với những người khỏe mạnh và đô con, ngoài những sợi xích ra họ còn bị nối theo vào chân hai quả tạ sắc, trông chúng rất khó di chuyển. Bọn lính ở đây chia người dân thành nhiều nhóm, mỗi nhóm làm một nhiệm vụ khác nhau. Nơi này rất rộng, tôi cảm tưởng như có thể xây cả một thị trấn rộng lớn trên đây vậy. Bọn chúng đưa người xuống những khu mỏ sâu dưới lòng đất và bắt họ đẩy những xe chở quặng nặng nề lên trên mặt đất, bọn lính liên tục đánh đập và tran tấn những người dân đã quá sức không thể tiếp tục làm việc. Tuổi tác ở đây đều đủ cả, từ già đến trẻ, bọn chúng không chừa một ai để xả đòn ra đầy đau đớn vào họ.

-"Thấy hết rồi chứ?"

-"Từ từ, tôi vẫn đang quan sát."

-"Này, Ito, chúng ta làm sao mà đột nhập vào đây?"

-"Trước hết chúng ta cần một kế hoạch."
« Chương TrướcChương Tiếp »