Chương 50: Nói về các cận giới hoàng

Đành là định nghỉ một tháng mới viết tiếp, nhưng lâu lâu cũng ngứa tay, són ra vài chương chắc không ai lên án đâu nhỉ.

Đánh qua đánh lại một hồi, pháo nhỏ đã bắn, pháo lớn cũng đã nã, mọi

người cũng đã có nhận thức sơ bộ về thực lực của nhau, tất cả số liệu ảo mấy chục năm nay bắt đầu được tổng kết lại, thảo luận và đánh giá một

lần nữa. Rồi sau đó các nhân viên phân tích cao tầng ở từng đại thế

giới mới nhận ra rằng, chiến lực cấp cao, những người bình thường ngồi

trên đỉnh núi cao, ăn bát vàng ngày ngày như đấng trí tôn trị vì mỗi

phương trời, thành thật được đánh giá theo số liệu hóa ra cũng chỉ là

một trong vô vàn những thứ được liệt kê tới mà thôi.

Rất nhanh sau đó, một bảng danh sách các “cường giả” trong lục đạo được

người hữu tâm phác họa ra, cũng tạo thành một bảng danh sách chiến lực

không chính thống xuyên suốt năm thế lực lớn nhất Lục Đạo, giống như một bảng phong thần trong quá khứ, vô tâm mà hữu tâm để lộ ra rất nhiều góc cạnh thực lực của mỗi phương trời. Lấy cảnh giới mà phân chia, có thể

hình dung sơ bộ như sau:

Giới hoàng tại vị: hai cái tên như King của Trường Sinh Đảo hay Lục Vân

Tiên, ma chủ ma giới lại một lần nữa sáng đèn. Hai người này vì tràng

đại chiến 35 năm trước, một người bị phong ấn trong băng tưởng chừng

vĩnh viễn, một người thụ trọng thương, rớt khỏi vị giới hoàng, cơ thể đã không cách nào thừa nhận thế giới lực. Thế nhưng King của Trường Sinh

Đảo dùng quân đoàn chiến hạm của mình, ngưng kết ra một đạo ánh sáng hủy diệt trong khoảnh khắc đánh tan đạo quân thần binh được năm vị chủ thần tăng phúc nhẹ nhàng hời hợt, thản nhiên công bố cho thế giới biết, cho

dù không sử dụng thế giới lực, địa vị giới hoàng của hắn cũng không dễ

gì lay chuyển. Lục Vân Tiên thì càng trực tiếp hơn, một cái bầu trời màu đen mạnh mẽ nuốt trọn một đòn toàn lực của Athena và một làn chủ pháo

của trường sinh đảo, chỉ riêng sự phòng ngự đáng sợ này thôi, so với

thiên hậu của tiên giới cũng chẳng chênh lệch quá xa.

Cận giới hoàng đỉnh phong, trên lý thuyết thì đây là đẳng cấp cực hạn

của mỗi sinh linh trong lục đạo đại thế giới có thể đạt tới, nếu như

không sở hữu thế giới lực, thì đây là biên giới cuối cùng cản trở họ

tiến thêm một bước, thành tựu giới hoàng, chưởng quản thiên địa. Bởi vì

lằn ranh cực hạn này cực kỳ nhỏ, số người bước tới một bước này chỉ có

thể đếm trên đầu ngón tay, qua một màn giao tranh này, Vương Tử Trực của Ma giới, Athena của Thần Giới, Thánh Tôn của Tiên Giới và Hủy diệt minh vương Shiva của Phật giới đều là những người đã biết, danh sách không

thay đổi. Đáng chú ý là Phong Đao nữ hoàng – Shaorin của Trường Sinh Đảo có thể đánh một trận với Vương Tử Trực mà không chết, thậm chí còn gây

thương tích cho hắn, cũng có tư cách chuẩn bị đạt đến ngưỡng cửa này,

trở thành cận giới hoàng đỉnh phong thứ năm được biết tới trong Lục Đạo.

Tất nhiên danh sách chỉ là ngoài sáng, trong bóng tối còn ẩn giấu bao

nhiêu thứ nữa thì không ai biết nổi. Hoặc có những người tự coi mình,

hoặc được cho là cũng đạt tới cảnh giới này, nhưng lâm trận chẳng phát

huy nổi nửa chiêu như chiến thần Ares của thần giới, đánh giá tất nhiên là bị hạ thấp. Nói ngược lại, cho dù hắn có thật sự đạt đến đẳng cấp

này, nhưng bị King của Trường Sinh Đảo hành hạ qua một lượt, đã sớm rớt

cấp, có còn nằm trong danh sách các cận giới hoàng hay không cũng còn

khó nói. Ngoài ra còn một số thế lực đã rất lâu không hề lên sàn cũng có chiến lực đỉnh phong của mình, như chiến thần Thor của Argard, Bắc Thần Tộc, con trai của Odin. Nghe nói cũng đã sớm tới một bước này, thậm chí từng có một lần lục đạo đều chấn động khi hắn mạnh mẽ giáng một búa lớn đánh tan một titan của nam thần tộc. Thế nhưng những người ở trận đó

đều đã chết trận vì sóng xung kích, thật sự nhìn thấy và kể lại thì

chẳng còn ai. Còn về chấn động lục đạo, cái này khó mà đánh giá nổi, tỷ

như hắn mượn dùng lực lượng của cha mình đánh ra một kích ấy, cái này

thì thống kê thế nào !? Vậy nên những người như Thor, dù biết rằng cũng

rất mạnh, nhưng vẫn không được xếp vào hàng ngũ chiến lực đỉnh phong của Lục Đạo.

Ngoài ra trận chiến này cũng đánh bóng cho vài tên tuổi mới được lên

sàn, ví dụ như Địa Thuẫn nữ hoàng và Đại nữ hoàng của Trường Sinh đảo.

Mặc cho tuổi còn rất trẻ, nhưng thừa kế di sản của một vị giới hoàng như Queen của Trường Sinh Đảo để lại, cảnh giới của hai người này vẫn dễ

dàng đột phá cận giới hoàng cấp bậc, chen chân vào hàng ngũ cường giả

thế giới. Tính thêm cả Phong Đao nữ hoàng vừa có một trận thành danh,

Lực lượng chiến đấu cao tầng của Trường Sinh Đảo hay của tổng thể nhân

giới đã không thua bất cứ một phương thế lực nào trong lục đạo. Điểm lại nhân số một chút, gồm có như sau:

Nhân giới: Trưởng 6 thế lực: Vatican, Hội sị kỹ bàn tròn (KOTR),

Minamoto clan, Ngạo Thiên Môn, Key West Academy, ESP league. 3 vị nữ

hoàng, 4 hộ pháp vệ đảo. Tổng cộng có mười ba người. Qua một trận chiến, có 3 người trọng thương, một người không rõ tung tích, nghi vấn đã chết là trưởng lão thứ ba của Trường Sinh Đảo, Tản Viên Sơn thần.

Thần giới: 11 chủ thần đỉnh Olympus, và 1 cơ số từ Bắc Thần Tộc, trực

thuộc Odin, và các thể lực rải rác. Nhẩm sơ cũng phải hơn 30 người. (Đấy còn chưa tính ngày xưa trường sinh đảo bộc phát gϊếŧ gần trăm mạng),

đánh xong trận này thì năm chủ thần có một chết, hai trọng thương, một

người rơi vào tay King của Trường Sinh Đảo, dự là dữ nhiều lành ít.

Người duy nhất còn lành lặn là Artemis, nhưng cùng với việc thần điện

của bản thân bị phá hủy, tác dụng với chiến tranh đã giảm xuống thấp bé

vô cùng.

Phật giới: Từ Tam bảo điện trở lên, đều là cận giới hoàng, Thiên Vương

có 12, Pháp vương có 6, Minh Vương có 3: Silva, Braha, Visnu. (trong đấy silva cũng là cấp độ cận giới hoàng đỉnh phong) Tính ra là 21 người.

Ma giới: tứ đại ma tướng. 3 trưởng vương tộc, bảy đại ác quỷ (7sins).

Tính ra là 14 người. Đánh xong một trận không hề có tổn thất gì. Ngoại

trừ một trưởng vương tộc là Richard đã chết ba năm trước dưới tay King

của Trường Sinh Đảo, giai cấp trung kiên lực lượng của ma giới vẫn bảo

tồn nguyên vẹn.

Tiên giới, ngoại trừ ba năm trước có một chưởng thế lực của Không Linh

kiếm phái không may mất thiệt mạng khi tháp tùng thiên đế ra, sáu đại

thế lực vẫn bảo trì y nguyên hiện trạng, chưởng giáo tiên tôn đều là cận giới hoàng, chân tiên kỳ, ngoài ra mỗi môn phái còn ẩn giấu các trưởng

lão đã bế quan từ lâu không rõ ràng, sợ rằng số lượng đại la kim tiên,

cửu thiên huyền tiên vẫn như cũ không hề ít, tính cả những vị đã có mặt

trên phong thần bảng, sợ rằng không dưới hai mươi người. Sánh ngang phật giới, đuổi sát thần giới. Hơn nữa còn một tôn sát thần, Đấu Chiến Thắng Phật, Tề Thiên Đại Thánh, cũng được xưng là đệ nhất nhân dưới giới

hoàng giống như Athena của thần giới, không ai dám khinh thị.

Từng có tin đồn rằng nếu như số lượng cận giới hoàng của tất cả các đại

thế giới đạt tới con số 99, thế giới lực sẽ trực tiếp can thiệp vào vận

mệnh, tiến hành đại thế giới chiến giống như 65 triệu năm trước để tạo

ra một lần thanh tẩy lớn. Bởi vì cận giới hoàng cũng có thể triệu tập

lực lượng trong không gian để lớn mạnh bản thân, tạo thành thần thông

hủy thiên diệt địa, và là tồn tại không chính thống như các giới hoàng

được thế giới lực che trở, bởi vậy vốn dĩ không nên có mặt trên đời, và

bị thế giới lực cực độ bài xích. Bởi vậy các cận giới hoàng đỉnh phong

mới vĩnh viễn không thể nào nắm bắt thế giới lực, trở thành giới hoàng,

quyền uy vô thượng. Cứ mặc cho cái thuyết pháp mê tín kia là hư vô mờ

mịt, chẳng có dẫn chứng nào cụ thể ngoại trừ tai biến 65 triệu năm

trước, thế nhưng vẫn có rất nhiều người muốn tin tưởng.

Với sự xuất hiện của vài cận giới hoàng mới từ trường sinh đảo, con số

các cận giới hoàng đang từng chút một nhích lên, sớm muộn cũng sẽ chạm

tới mốc cực hạn trong tiên đoán. Và cùng với nó, tình hình chiến sự giữa các đại thế giới cũng ngày một căng thẳng, giống như một quả bom nổ

chậm đang được năm phương cùng đốt dây, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày

nổ mạnh.

Giống như 65 triệu năm trước.



Hoài Nam gấp lại bảng đánh giá chiến lực cao cấp trên tay, thở ra một

hơi nặng nề. Hắn vừa được lên lon, từ trung tá trở thành thượng tá, kém

một lằn ranh nữa là trở thành tướng quân trẻ tuổi nhất lịch sử nhân

loại. Dù chỉ là thiếu tướng, nghe vẫn rất oai phong nha. Nhưng cũng với

chức vị tăng lên, bí mật cao tầng được tiếp xúc cũng ngày một lớn. Đến

bây giờ thì những chiến lực cấp cao vốn dĩ chỉ thấy trong truyền thuyết

kia hắn cũng phải tiếp xúc và làm quen rồi.

Đám người này giống như đầu đạn hạt nhân vậy, nhưng phiền toái hơn hẳn.

Vì đầu đạn hạt nhân đều chỉ có tính uy hϊếp là chính, giống như trước

thời kháng thần chiến, nước Mỹ nói với thế giới: À, ta đây vừa sản xuất

được 3 đầu đạn hạt nhân nha, chiến lực của ta là ghê gớm nhất, các người cũng nên nhượng bộ chút lợi ích cho chú Sam có nắm tay to này đi nha.

Sau đó thì nước Nga cũng thân thiện phát biểu: Hôm qua vừa ra lò thêm

mấy quả nữa, tổng tộng bây giờ có 4 quả hạt nhân rồi, so với nước Mỹ còn mạnh hơn, cái địa vị trùm sò của liên hiệp quốc cũng nên đổi người rồi

nhỉ, thế là trực tiếp đá nước Mỹ xuống ghế chủ tọa. Còn sản xuất bom để

bắn !? Không không, chẳng có ai nghĩ như vậy, tuy là đại biểu cho chiến

lực của mỗi quốc gia, nhưng chẳng ai muốn đem nó ra bắn cả, ai bắn trước sẽ thành công địch của thế giới, ngươi bắn ta một quả, ngày mai thế

giới sẽ hội đồng bắn ngươi cả chục quả, như vậy tất cả đều không tốt

lành gì rồi. Tác dụng của những quả bom này đều chỉ giống như vật nặng

để tăng giá bàn cân mà thôi. Chỉ để trưng ra đó chứ không phải để bắn.

Nhưng các cận giới hoàng thì không giống như vậy, bọn họ có tính hủy

diệt lớn như bom hạt nhân vào trước kháng thần chiến, lại chẳng phải vật chết tùy ý chủ nhân điều động như mấy quả bom. Thành tựu cao, tầm mắt

lớn, sớm đã chẳng coi mấy cái ràng buộc ức chế của hội đồng đại thế giới ra gì, việc ai nấy làm. Giống như lần tập kích này của Phi Kiếm, nghe

nói vốn chẳng có chỉ lệnh chính thức từ ma giới, thuần túy là tự ý làm

bừa. Giống như bom của nước Mỹ mọc chân chạy sang nước Nga dạo chơi một

vòng rồi mới nổ vậy, nước Mỹ chắc chắn chẳng nhận trách nhiệm rồi, có

chỉ trích bọn họ cũng vô ích. Nước Nga nếu không muốn cứng chọi cứng với nước Mỹ thì chỉ đành phun mấy ngụm nước bọt trên bàn đàm phán mà thôi.

Đạt được lợi ích trả về gì đó hay không vẫn còn rất khó nói.

Cái vấn đề này thật sự rất phiền toái, rất đáng lo đấy. Hôm nay có một

Phi Kiếm, ngày mai chắc sẽ không có một chủ thần nào tùy ý chạy qua

doanh trại quân đội dạo chơi, ném xuống vài cái cấm thuật hủy diệt diện

rộng chứ !?

Các đại thần tùy ý phất tay, với họ chỉ là một hồi nháo nhào vụn vặt,

nhưng với phàm nhân như binh lính trái đất mà nói, thật sự là vấn đề

sinh tử sống còn nha. Không lẽ lúc nào cũng cần có chiến lực cấp cao tọa trấn !? Như vậy thì quân đội còn có tác dụng cái rắm.

Mang theo tâm tình buồn bực này, Hoài Nam cầm mớ tài liệu vừa kiểm duyệt được rời phòng, theo thông đạo đến tháp trung ương. Gõ cửa phòng lãnh

đạo.

Hắn thật sự muốn biết, giá trị của quân đội nằm trong tràng chiến tranh này là ở đâu