Lăng Thượng Nghiêu hận Ôn Nhuận muốn chết. Gã cảm thấy tất cả những cái không thuận lợi của gã đều bắt nguồn từ lúc Ôn Nhuận tránh né được trận đánh úp của hắn. Nếu như không phải là Ôn Nhuận tránh được, làm cho gã tinh thần không yên, sự việc đằng sau gã cũng không phải sai lại càng sai, thậm chí còn bị Lý Khước mắng chửi. Nghĩ đến những lời Lý Khước chửi gã trước mặt mọi người, Lăng Thượng Nghiêu cảm thấy máu huyết toàn thân gã đều đang kêu gào, nhất định phải cho Ôn Nhuận một bài học!
Ôn Nhuận đã trở thành một vết hằn trong lòng Lăng Thượng Nghiêu, không xóa đi được vết hằn này, gã mãi không vượt qua được.
Ấn đầu thuốc vào gạt tàn, tiện tay bật thêm một điếu nữa, sau đó lấy điện thoại gọi điện.
Đầu bên kia qua một lúc mới nhấc máy, giọng của Vương Hàng có chút mất kiên nhẫn, nhưng Lăng Thượng Nghiêu đang đắm chìm trong giấc mộng báo thù Ôn Nhuận tất nhiên không nhận thấy điều đó, gã ta nhẹ giọng, trầm trầm ấp úng như thể đang giấu móc câu: “Anh Vương, em nhớ anh, tối nay anh rảnh không?”
“Cậu còn có thời gian cho việc này, thì sao lại không tự xem kịch bản lại cho tốt đi, bởi vì cậu mà cả đoàn phim bị trì trệ bao nhiêu tiến độ rồi?” Đây là ngày ngày đốt tiền, mặt dù bằng lòng cưng chiều Lăng Thượng Nghiêu, nhưng cũng không có nghĩa bởi vì gã mà vung tiền như nước.
Ban đầu Lăng Thượng Nghiêu là hắn ta tiến cử cho Lý Khước, người này vừa biết chơi vừa phóng khoáng, thịt tươi qua tay hắn ta xong, hắn ta đều sẽ tiến cử cho Lý Khước. Vốn dĩ lúc đó mục tiêu của Lăng Thượng Nghiêu là vai “Yến Vô”, nhưng người là do Lý Khước chọn, Vương Hành không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà cùng với Lý Khước xung đột, cuối cùng Lăng Thượng Nghiêu được chọn cho vai “Thế tử Trấn Bắc Vương”. Nhưng không ngờ tới Lăng Thượng Nghiêu căn bản chính là bao cỏ, không có gì ngoài vẻ ngoài cả.
Vương Hành tức đến ngứa răng, hắn ta tuy cưng chiều người đó, nhưng người đó cũng phải có gì để xứng với điều này.
Lăng Thượng Nghiêu đã hạ mình để nói những lời đó, nhưng thái độ của Vương Hành không hề có chút do dự như gã dự liệu trong lòng, thậm chí trong lời nói còn có chút lạnh nhạt, cuối cùng Lăng Thượng Nghiêu cũng nghe ra được sự không kiên nhẫn của hắn ta. Lăng Thượng Nghiêu nghĩ tới nghĩ lui, chờ phản ứng lại nên nói gì tiếp theo, bên kia máy đã cúp. Gã không thể tin mà nhìn chằm chằm vào điện thoại, trên cổ hiện lên gân xanh, đôi mắt đỏ au, căm giận mà đập điện thoại thật mạnh xuống đất.
*
Bỏ qua màn diễn của Lăng Thượng Nghiêu, tiến độ quay phim cuối cùng cũng đuổi kịp, kỹ thuật diễn của mấy diễn viên chính thì không cần phải bàn tới, các diễn viên phụ khác dưới sự yêu cầu nghiêm khắc của Lý Khước, phát huy hết 12 phần công lực. Đặc biệt là Ôn Nhuận, bởi vì Trần Uẩn trong vô tình cố ý cũng đã quan tâm và giúp đỡ, sự tiến bộ của cậu là lớn nhất, đến nỗi người nghiêm khắc như Lý Khước cũng không tiếc lời mà khen cậu.
Đương nhiên cậu cũng đã lọt vào mắt xanh của Lý Khước, tự nhiên cũng có người nhìn cậu không thuận mắt, nhưng tính cách cậu bình thường rất tốt, đối đãi người khác cũng thân thiện, lại thêm có mối quan hệ tốt với Tiêu Tiêu và Trần Uẩn, nhất thời cũng không ai dám nói gì, không thích cũng phải nhịn.
Trong đó Lăng Thượng Nghiêu là ghét Ôn Nhuận nhất, cảm thấy bản thân nhịn đến phát điên. Gã cố gắng nghĩ biện pháp thu hồi lại thái độ, nhưng càng lo lắng thì tâm trạng càng kém, bình thường đến phần diễn của mình cũng ổn, bị cut vài lần cũng miễn cưỡng vượt qua, nhưng là tới phần đánh võ, hắn lại biến thành rối gỗ, bất luận làm thế nào cũng không vượt qua được điểm mấu chốt của bản thân.
Hắn lo đến phát điên rồi, nửa đêm mò tới chỗ của Vương Hành, hiện tại chỉ có Vương Hành mới có thể giúp hắn.
Nhưng Vương Hành đã sớm chán ghét hắn, chẳng những không giúp, còn không chút tình nghĩa mà đuổi người ra ngoài.
Lăng Thượng Nghiêu tim như chết lặng, không đi đến đoàn phim nữa, lại đến quán bar uống rượu. Uống đến bất tỉnh nhân sự, đến tối mới mơ màng tỉnh lại.
Gã cầm điện thoại xem đồng hồ một lát, lại phát hiện điện thoại bị người đại diện và trợ lý gọi muốn cháy máy, hắn kinh ngạc chuẩn bị gọi lại cho họ, lại nhìn thấy thông báo tin tức đề cử: “Nam thần cao lãnh Lăng Thượng Nghiêu come out, đi lên nhờ vào mối quan hệ”.
Sắc mặt Lăng Thượng Nghiêu trắng bệch, tay bấm vào tin tức, lúc xem được mấy tấm ảnh trong đó, gã đã biết, là gã tiêu đời rồi.
Ảnh trong đó là ảnh giường chiếu của Lăng Thượng Nghiêu và Vương Hành, tuy mặt của Vương Hành bị làm mờ, nhưng gã vừa nhìn là nhận ra ngay. Mà bản thân gã, trừ đi bộ phận quan trọng, gương mặt lại nhìn được rất rõ ràng.
Lăng Thượng Nghiêu không hề biết rằng, lúc mà gã say bất tỉnh nhân sự, trọn bộ ảnh giường chiếu trong vòng 2 tiếng đồng hồ bị các trang mạng lớn điên cuồng phát tán, sau đó đã trèo lên hot search.
Những chủ đề #ảnh giường chiếu của Lăng Thượng Nghiêu#, #Lăng Thượng Nghiêu bị lộ giới tính thật#, #Lăng Thượng Nghiêu đi cửa sau# này bị kéo lên đầu, nơi đâu cũng lan truyền những bức ảnh giường chiếu được che đi bộ phận quan trọng, cho dù người đại diện muốn báo cáo, nhưng cũng không kịp nữa rồi.
Ban đầu mọi người chỉ là bới móc Lăng Thượng Nghiêu, nói cho cùng bộ phim gần đây cũng hơi hot, tuy là chỉ hot vai diễn còn người thì không hot, nhưng cũng gọi là có chút vốn liếng. Lăng Thượng Nghiêu cũng thu hút được sự chú ý của không ít người, nhưng cũng có một số người lại chú ý đến người trên ảnh cùng Lăng Thượng Nghiêu – Vương Hành, tuy đã bị làm mờ, nhưng kỹ năng làm mờ đó không hề có tâm, giới trẻ mạng không ngại chuyện nhiều, đối với lỗ hổng cảu bức hình như thế, loại bớt một vài người trong tầm ngắm xong, cuối cùng cũng đào ra được của nam nhân trong ảnh, biên kịch của đoàn phim .
Trận náo nhiệt này ngày càng to hơn.
Vương Hành là người đã có gia đình, còn có một đứa con gái ba tuổi. Do cư dân mạng đã bị chuyện này kí©h thí©ɧ đến lôi Vương Hành lên top, đến cả tổ phim cũng bị kéo lên hot search.
Lăng Thượng Nghiêu trốn tránh ở trong phòng không dám bước ra ngoài, điện thoại không ngừng réo vang, hắn phát điên mà ném điện thoại xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề. Những việc này không có nghĩa là hắn trốn tránh thì có thể giải quyết được vấn đề này. Tối ngày đó đoàn đội của đã đăng bài thanh minh, nói lên vấn đề suy xét thay đổi diễn viên.
Đồng thời bản thân Vương Hành, phủ nhận bản thân mình là người trong ảnh.
Nhưng hắn ta thừa nhận hay không cũng đều không quan trọng. Cư dân mạng biết là hắn chính là đủ rồi.
*
Sau khi tin tức Lăng Thượng Nghiêu ra đi im ắng , việc quay chụp của đoàn phim diễn ra bình thường, còn Vương Hành lại như chưa có chuyện gì xảy ra, tựa hồ như việc này chẳng hề liên quan đến hắn.
Ngoài việc mọi người quay phim, đều đang lén lút theo dõi sự việc ồn ào này. Tiêu Tiêu cũng kéo Ôn Nhuận đi theo nghe ngóng, cô ấy đăng nhập nick phụ, tìm ra một tấm ảnh nóng lén lút so sánh, càng xem càng thấy giống, “tôi cảm thấy chính là hắn ta”
Ôn Nhuận cũng biết được một ít về chuyện này, cho dù ban đầu Vương Hành cũng đưa cho cậu thẻ phòng, đối phương chắc hẳn là thích đàn ông rồi, chẳng qua là cậu cũng không muốn nói. Cái mà cậu đang suy nghĩ hiện tại là, ai sẽ diễn vai “Thế Tử Trấn Bắc Vương”? Cậu lén đi gặp phó đạo diễn để nghe ngóng, tạm thời vẫn chưa có người được chọn, bởi vì vụ việc không hay Lăng Thượng Nghiêu, những đoạn hắn diễn trước đây cũng bị hủy bỏ, sau khi đổi người phải quay lại từ đầu. Ôn Nhuận nghĩ, chiều ngày hôm sau đi gặp phó đạo diễn để tiến cử Thẩm Mục Tuân.
Tuyến nhân vật của Thẩm Mục Tuân và Lăng Thượng Nghiêu gần như là giống nhau, “Thế Tử Trấn Bắc Vương” xuất thân từ miền bắc, Trấn Bắc Vương xuất thân là võ tướng, hình tượng của hắn cũng rất phù hợp với vẻ ngoài thô to của người phương Bắc. Ôn Nhuận không nói chuyện này cho Thẩm Mục Tuân. Tuy người là cậu tiến cử, nhưng chưa chắc phó đạo diễn sẽ đồng ý, nếu được thì là chuyện đáng mừng, còn không được cũng không đến nỗi phải thất vọng.
Nhưng điều Ôn Nhuận không ngờ tới được là, ba ngày sau thấy được Thẩm Mục Tuân trong đoàn phim.
Bởi vì việc tuyển người gấp rút, phó đạo cũng tìm được người che chắn hoặc là xung đột, hoặc là không đồng ý những việc phiền toái. Sau khi scandal của Lăng Thượng Nghiêu nổi lên, hắn vẫn còn một số fan như cắt máu gà bảo vệ, sống chết khẳng định hắn là bị ép vào đường cùng. Lúc này ai mà thế vào vị trí của Lăng Thượng Nghiêu, dự đoán là sẽ bị ghét. Nhưng vừa hay Thẩm Mục Tuân là người không sợ bị hắc, nhân duyên trong giới cũng không tồi, phó đạo nghe ngóng không lâu, quyết định chọn Thẩm Mục Tuân thay thế cho Lăng Thượng Nghiêu.
Sau khi Thẩm Mục Tuân vào đoàn, đoàn phim tăng ca thêm giờ để quay bù những đoạn phim để theo kịp tiến độ trước đó. Sắc mặt đen hơn đáy nồi của Lý Khước cuối cùng cũng tốt hơn. Một tháng sau, Ôn Nhuận đóng máy, đoàn phim tổ chức cho cậu một buổi tiệc chia tay, thì cậu chia tay với đoàn phim.
Sau khi đóng máy không lâu, chương trình cũng được phát sóng.
Bởi vì trong tiết mục này có Cù Hạo Văn và Tạ Ngọc Phàn đều là lưu lượng, do đó đã có rất nhiều người đã sớm chờ trước để xem idol của bản thân, blog riêng của chương trình cũng phát ra một vài tiếng gió, vài người khách mời lần lượt được kéo lên, cuối cùng trong sự mong đợi của fan đã được chính thức phát sóng.
*
Sau khi Diệp Hàn Thanh xử lý xong việc của công ty và về nhà. Sau khi xảy ra tai nạn hắn đã rời khỏi Diệp Gia, nhiều năm rồi vẫn ở một mình. Lúc này người giúp việc cũng đã tan làm về nhà, hắn một mình ngồi ở phòng khách, lại vô tình nhớ đến trang tin tức tiến cử, trầm mặc rất lâu, hắn vẫn đi đến thư phòng và mở máy tính, bấm nhập vào thanh tìm kiếm: “Cùng nhau trồng trọt đi”.
Khi hắn xem không bao lâu, năm người khách mời đã đến trong thôn, đạo diễn đang phân phối nhiệm vụ cho họ. Trên màn hình đều là bình luận của fan của mỗi người. Diệp Hàn Thanh chăm chú xem, phát hiện bình luận cho Ôn Nhuận chỉ có mấy dòng.
Hắn nhíu nhíu mày, vẫn tiếp tục xem.
Tiết mục này rất cuồng dã, khách mời đến ngày đầu tiên một hạt gạo cũng được không được phát, chỉ phát cho mấy con dao gặt, để cho những vị khách mời tôn quý xuống ruộng để gặt lúa, 10 cân lúa đổi được 1 cân gạo. Khách mời đều bị dọa đến kinh ngạc, ekip làm chương trình còn chèn thêm âm thanh thê lương và hiệu ứng mưa rơi, bình luận chạy đầy trên màn hình.
[Chết tiệt, khắc nghiệt đến thế sao?]
[Tổ tiết mục ngầu thế!]
[Tổ tiết mục bị ngốc à? Các anh tôi làm sao có thể làm việc nặng như thế?]
Màn hình bình luận vẫn đang ồn ào, khách mời đã bắt đầu phân chia nhiệm vụ. bởi vì bọn họ ngoại trừ gặt lúa để đổi gạo, vẫn phải đi đến nhà hàng xóm để phụ giúp làm việc, mới được đổi thịt và rau.
Ba người mỗi người cầm một lưỡi dao gặt, bước chân nặng nề bước về phía đồng ruộng ở khu vườn không xa. Đồng lúa này là tổ tiết mục đã cùng với những thôn dân thương lượng qua để giữ lại. Lúa đã chín vàng, qua sự chỉnh sửa cắt ghép của ekips đã trở thành một mảnh hoàng kim, nhìn vô rất dễ làm người khác thích.
Cù Hạo Văn nói không nhiều, anh huơ huơ hai cái lưỡi liềm, cau mày nói: “Cái này dùng thế nào?”
Ôn Nhuận trực tiếp xuống ruộng, cậu cũng không ngại dơ, đôi tay khéo léo nắm một nắm lúa, sau đó cầm lưỡi liềm lướt qua một lần, nắm lúa trong tay cậu nằm gọn trên đất.
[???? Cậu ấy làm thế nào mà thành thạo như thế]
[Đây là chương trình thực tế chứ không phải chương trình nông nghiệp đúng không?]
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp tổng: bảo bối nhà tôi thật có năng lực.