- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- I Miss You, Best Friend
- Chương 12
I Miss You, Best Friend
Chương 12
Hôm nay bố mẹ tôi đi ăn cơm với khách hàng,tên anh trai kia lại lôi bạn gái về chơi trò vợ chồng trẻ,tôi ngồi đấy toàn nghe họ tình cảm sướt mướt,nản quá sang nhà hắn chơi,để họ có không gian riêng
Lúc này Minh đang nấu ăn còn Hoàng Nhật dọn bát đũa, thật là..... bên này cũng có một đôi vợ chồng hạnh phúc kinh. Tôi đành xin lỗi trước vào phá đám họ vậy, tôi đi vào tự nhiên như ở nhà ngồi vào bàn ăn,hắn không cần nhìn cũng biết là tôi, cậu nói
-'lại sang ăn ké à,không có phần của kẻ ham ăn như cậu đâu '
Tôi gắp miếng thịt trên đĩa
-' đồ không ngon nhà đông con cũng hết,tôi đây là đang giúp mấy cậu giải quyết đống hỗn độn này thôi '
Hoàng Nhật lấy bát cho tôi,rồi ngồi xuống nói
-' vợ khỏi lo,Minh nhà ta nấu ăn thuộc hạng 5 sao,đồ ăn ngon nhà ít con cũng không thừa,yên tâm chưa,rồi thì về hộ phát '
Tôi cầm đũa chỉ vào mặt Hoàng Nhật thắc mắc
-'cậu cũng đi ăn ké sao không bị đuổi,không có sự công bằng '
Minh nhìn tôi một lượt,rồi nói
-'miếng thịt lúc nãy cậu ăn là của cậu ta mang đến đấy,nhìn xem cậu không phải chỉ vác cái xác không,ăn hại sang thôi à '
-'tôi là học sinh làm gì có tiền '
Nhật đang cầm đũa chia ra từng bát, nghe tôi nói cậu ta dừng mọi động tác, có vẻ như tôi vừa nói gì sai à?????, cậu ta đáp lại lời nói của tôi
-'học với cậu tôi chẳng lẽ không phải học sinh????'
Cố chấp phản bác câu nói của cậu ta, tôi oanh liệt cãi
-'Cậu nhà đại gia không tính '
-'Cậu có bố mẹ nuôi,còn tôi chuyên đi ăn nhờ ở đậu lấy đâu ra tiền '
Tôi gắp thêm miếng thịt vào mồm, thản nhiên nhai hết mới đáp
-' Tôi ở nhà làm gì có tiền '
-'thế cậu còn dám nói người bỏ nhà ra đi có tiền '
-'dù sao thì chắc chắn cậu có tiền'
-'cãi cùn '
Minh mang đồ ăn ra, hương thơm phưng phức,chúng tôi ngừng tranh luận, chuẩn bị sức cho cuộc chiến đồ ăn
Lúc đang định gặp con tôm to nhất thì bị Minh chen ngang, hắn không tranh với tôi, mà chỉ nói
-' rửa tay đi,xem quản cáo lifebuoy chưa,nhớ một trong năm điều là rửa tay trước khi ăn không???? Cậu không đi lần sau chắc chắn không có phần '
nhìn chú tôm đỏ mọng trước mắt định xơi xong nó mới đi, nhưng khi nhìn bản mặt đang nhíu mày của hắn, tôi Đành ngậm đắng nuốt cay đi rửa,buồn nhất là lúc quay lại mấy con tôm to tôi nhắm lúc nãy đi đâu hết,chỉ thấy bên cạnh bát tên Nhật và hắn vỏ tôm trồng chất,..... thôi xong.... thật quá vô ý, lũ tôm chắc gần tiêu hóa hết rồi còn đâu????
Hứ.....Không tranh được tôm,chẳng lẽ lại không ăn nổi cốc caramen cuối cùng trong tủ lạnh nhà hắn.Tôi may mắn giành được, đến lúc ôm cốc cười đắc ý mới biết,hoá ra Hoàng Nhật không thích ăn, còn hắn căn bản đồ mình làm không mấy hứng thú sao phải tranh giành với tôi, ôi thật tổn thương con tim mong manh của tôi quá đi mất .
Ăn xong bữa tối ba đứa lại ngồi xem hoạt hình one piece đến đoạn luffy nhồi nhét thức ăn không ngừng nghỉ.Hoàng Nhật cười nhìn tôi so sánh
-'hahaha Linh nhà ta không phải luffy phiên bản thất bại sao '
Tôi cười cười đáp trả
-'còn cậu không phải Sanji hám gái à,hizzz người ta toàn theo gái đẹp,cậu toàn chơi với mấy đứa mắt xanh môi đỏ,bên cạnh toàn mấy đứa xấu tệ hại'
Nhật cố ý nhìn tôi, cười gian tà,Cậu ta thản nhiên nói
-'ừ công nhận ở đâu xa,ngay bên cạnh tôi giờ còn có một đứa, uầy xấu kinh lên được '
-'cậu....'
Hoàng Nhật vờ như không, cậu ta vui vẻ ngồi huýt sáo,tôi thì hiện giờ cũng không có gì,mặt chỉ giận đến nỗi bốc khói một chút thôi.
8h tối tôi về nhà thấy chị dâu tương lai vẫn chưa đi,không còn cách nào khác lại phải sang nhà hắn ngồi xích đu ngắm cảnh trời đêm.Thấy tôi quay lại hắn sải vài bước chân đến ngồi xuống bên cạnh,tôi chỉ vào ngôi sao to nhất nói
-'cậu thấy nó giống tôi không '
Minh lắc đầu nói
-'cậu không cảm thấy mình đang trà đạp lên cái đẹp à, so sách quá xa vời,ngôi sao đẹp như thế sao có thể giống một đứa xấu như cậu được, ngưng hoang tưởng đi '
-' người như cậu thật không biết thưởng thức cái đẹp '
Hắn nhún vai cười nói
-'ờ..... không nhiều cũng không ít, tôi hiểu nhiều hơn cậu là cái chắc '
Tôi nói không tin, tra hỏi hắn
-'thế đẹp là gì '
Minh thở dài dùng tay cốc đầu tôi vài cái,thấy mặt tôi nhăn lại,hắn cười nói
-'dốt, hỏi thừa đẹp là sự kết hợp của chữ cái đ,e,p và dấu nặng,hiểu chưa '
-'thế thì tôi cũng nói được '
-'cậu không bị câm tất nhiên là nói được '
haizzz....Thật sự không nên tranh cãi với những người thuộc nhóm luật sư tương lai.Tôi đây lại rút ra được thêm một kinh nghiệm đầu đời nữa
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Tình Cảm
- I Miss You, Best Friend
- Chương 12