[Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

7.43/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Ma thú thế giới, đồng nhân, du hí, xuyên qua. Edit: Ryu. Nhân vật chính: Ngu Đạt x Severus Snape. Phối hợp diễn: Sirius Black, Dumbledore, cái khác hp chúng. Độ dài: 101 chương + 1 phiên ngo …
Xem Thêm

Chương 31: Liên kết
“Như thế nào, cậu không nguyện ý, ” Dumbledore nhìn Ngu Đạt ngơ ngẩn, mỉm cười nhìn cậu nói.

“Ta đương nhiên nguyện ý, ” Ngu Đạt vội vàng hồi đáp.

Cái địa phương như là cổ bảo này, không! Nó so với cổ bảo càng thêm thần bí, khi còn ở Hogsmeade cậu từng muốn tới xem.

Tổ chức cuộc thi Tam phép thuật, Hogwarts không mở ra cho tất cả mọi người, cậu còn thập phần tiếc nuối.

Mà trước sau mấy lần tới nơi này, cũng chỉ là tại phòng hiệu trưởng, nhiều nhất là ở trong phòng làm việc của giáo sư Snape dưới hầm.

Xa nhất cậu chỉ đi qua hành lang bên ngoài phòng làm việc của Snape mà thôi.

“Cậu đồng ý liền tốt rồi.” Dumbledore tiếu a a vuốt ve râu mép của mình, cụ nói, “Ta biết Hogwarts là một địa phương có mị lực thần bí, chỉ cần là phù thủy, không người nào là không nguyện ý ở lại chỗ này một đoạn thời gian.”

“Cho dù không là phù thủy cũng nguyện ý.” Ngu Đạt bổ sung.

“Đúng vậy.” Dumbledore vui vẻ gật đầu.

“Như vậy, ta tới đây, lấy thân phận gì để xuất hiện?” Ngu Đạt điều chỉnh lại dáng ngồi, sốt ruột hỏi

Snape liếc nhìn cậu một cái, tựa hồ là đối với biểu hiện không bình tĩnh lúc này của cậu thập phần khinh thường.

Ngu Đạt không thấy ánh mắt khinh bỉ của hắn, chuyên chú nhìn khuôn mặt lão hiệu trưởng.

“Cậu là lấy thân phận thực tập đề cử sinh tiến vào đến Hogwarts.” Dumbledore nói.

“Thực tập đề cử sinh? Cái gì thực tập đề cử sinh? Độc dược học sao?” Ngu Đạt nghi hoặc quay đầu nhìn giáo sư Snape.

Giáo sư Snape thanh âm lãnh đạm nói: “Chương trình học của ta cũng không có thực tập sinh như cậu.”

Ngu Đạt bất mãn nhìn hắn, nói như thế nào cậu học tập xong rồi vẫn là phải làm trợ thủ của hắn!

Trước kia khi không biết hắn thực tôn kính cậu, hiện tại biết kĩ năng luyện kim của cậu căn bản là không thể có tác dụng đối với hệ thống dược tề của phù thủy ở thế giới này, thái độ của hắn liền xuống dốc không phanh.

“Ha hả.” Tiếng cười của Dumbledore, kéo lực chú ý của Ngu Đạt, “Cậu sẽ lấy thân phận thực tập sinh của chữa bệnh thất ở trong trường học nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”

“Chữa bệnh thất?!” Ngu Đạt ngoài ý muốn, “Như thế nào chính là chữa bệnh thất đâu?”

“Lúc này muốn cho cậu ở trường học nghỉ ngơi nửa năm, đây là bởi vì năm học này, thời gian của Severus thực khẩn trương chỉ sợ không thể rút ra thời gian cố định đến giáo dục độc dược cho ngươi, hắn thường xuyên xuất nhập trường học, sẽ đưa tới quan viên mà Bộ Pháp Thuật phái tới trường học chú ý. Thành viên Hội Phượng Hoàng khác cũng có nhiệm vụ của mình, cho nên cũng chỉ có thể cho cậu tại Hogwarts nghỉ ngơi một đoạn thời gian.” Dumbledore cũng không có trực tiếp cấp Ngu Đạt giải thích, ngược lại là nói lên những sự tình khác.

“Nguyên lai là như vậy.” Ngu Đạt lúc này mới hiểu nguyên nhân mà học kì này cậu đi tới trường học.

“Mà đem cậu an bài tại chữa bệnh thất làm thực tập đề cử sinh —— cũng có thể tên là thực tập sinh, là bởi vì băng vải mà trước kia cậu đưa cho Severus.” Dumbledore nói, “Cậu đã từng nói qua có thể dùng tơ lụa làm băng vải có hiệu quả hồi phục chậm lại một ít so với loại này, đây là thật sao?”

“Đúng vậy.” Ngu Đạt khẳng định gật gật đầu, “Ta có thể dùng tơ lụa làm ra tơ lụa băng vải.”

“Thực tốt, ” Dumbledore gật đầu, “Ta chính là dùng cái này vì cậu thỉnh tư cách thực tập đề cử sinh của bệnh viện St Mungo. Cậu có thể lấy thân phận này ở trong trường học chữa bệnh thất tiến hành họ tập chữa bệnh và chăm sóc.”

“Chính là, ta sẽ không biết chú ngữ của các ngài a.” Ngu Đạt nhíu mày.

“Không cần cậu dùng chú ngữ.” Dumbledore nói, “Ta đã cùng Poppy Pomfrey nói qua —— chính là y tá ở chữa bệnh thất, cậu bởi vì trải qua một ít sự tình thực không tốt nên không thể sử dụng chú ngữ, nàng thực hoan nghênh cậu làm thực tập sinh của nàng.”

Trải qua sự tình không tốt…

Ngu Đạt đều có thể tưởng tượng ra, vị hiệu trưởng có sức tưởng tượng phong phú này đem thân phận giả của cậu ra dùng!

“Thật sự là rất cảm tạ ngài …” Ngu Đạt hơi thở mong manh nói.

“Không khách khí!” Dumbledore cười khẽ hướng cậu chớp chớp đôi mắt.

“Khi nào có thời gian ta sẽ dùng con cú mèo để thông tri cậu, đến lúc đó cậu liền trực tiếp đến phòng làm việc của ta tiến hành học tập độc dược.” Snape đột nhiên nói.

“…” Ngu Đạt quay đầu xem hắn, “Cũng là lấy thân phận thực tập sinh chữa bệnh thất?”

“Đúng vậy.” Snape khẳng định “Poppy tuy rằng cũng nhiệt tâm nghĩ muốn đích thân dạy cậu một ít dược tề mà chữa bệnh thất thường dùng, nhưng là hiệu trưởng của chúng ta nói với nàng —— tại cái lĩnh vực này, ta càng thêm am hiểu một ít.” Snape quay đầu hướng về phía lão hiệu trưởng lộ ra một cái tươi cười thập phần làm người ta đau răng.

Dumbledore không chút nào để ý Snape cười lạnh như vậy, cười tủm tỉm vuốt râu mép đáp lại.

Chỉ chốc lát, Snape liền lạnh nhạt thu hồi ánh mắt của hắn, có vẻ là bại trận trong cuột đấu tươi cười này. Xem ra cứ việc trải qua nhiều năm ở chung, hắn đối với vị trưởng giả đôi khi thập phần vô sỉ này vẫn không có biện pháp hữu hiệu để đối phó.

“Mặt khác còn có một việc muốn cậu chú ý!” Snape sắc bén ánh mắt “Vèo” một chút liền định ở trên khuôn mặt đang cười trộm của Ngu Đạt.

“A?!” Mặt Ngu Đạt đều cứng lại rồi, cậu lấy biểu tình cổ quái nhìn Snape, sau đó cậu mới hỏi, “Sự tình gì?”

“Ly tiểu tử Potter ngu ngốc kia xa một chút!” Snape không khách khí nói.

“Severus.” Dumbledore không đồng ý đối với hắn nói, “Hắn chính là một đứa bé.”

“Hừ.” Snape hừ lạnh một tiếng, tựa vào lưng ghế sô pha.

“Xảy ra chuyện gì?” Ngu Đạt không rõ cho nên nhìn hai người.

“…” Dumbledore biểu tình phức tạp một lúc, sau đó cụ kiên định nói Ngu Đạt: “Vô luận như thế nào, không cần tại trước mặt Harry biểu hiện ra chỗ đặc thù.”

“Ta sẽ.” Ngu Đạt gật gật đầu, hiện tại tại Hội Phượng Hoàng, trừ bỏ lão hiệu trưởng, Snape, Sirius, Remus Lupin, không có ai biết sự tình cậu là một cái mục sư, mà không phải phù thủy.

Trước cho dù là Sirius huấn luyện cậu quyết đấu, cũng chỉ là dung hai cái kĩ năng xác trứng, còn có giải trừ ma pháp mà thôi.

Hiệu quả của giải trừ ma pháp giống những hạt bụi quay qunh người, không thấy rõ được, Moody Tonks không chú ý tới, bởi vì ánh sáng xác trứng trên người cậu đản che dấu.

Mà xác trứng, phù thủy có chú ngữ cùng loại “Hú hồn Thần Hộ Mệnh! “, cái loại hiệu quả này của Ngu Đạt cũng có thể coi như di chứng của ma lực bạo động.

Cho nên cứ việc Moody cùng Tonks còn có Remus đều giúp cậu luyện tập, nhưng là Moody cùng Tonks là không biết thân phận của cậu.

“Chính là, vì cái gì đâu?” Ngu Đạt nghi hoặc, “Harry Potter không phải là một người có thể tuyệt đối tính nhiêm sao?”

Nếu nhân vật chính của cậu truyện này đều không đáng tín nhiệm, kia thế giới này còn có cái gì có thể tin tưởng?

“Đầu óc của trò ấy không thể tin!” Snape há mồm liền sắc bén nói, “Thiếu cùng trò ấy tiếp xúc, liền sẽ không tiết lộ tiểu bí mật của cậu.”

“Severus ý là…” Dumbledore bất đắc dĩ, tiếp tục kỹ càng tỉ mỉ giải thích: “Chúng ta hoài nghi bởi vì một ít chuyện khi trò ấy là trẻ sơ sinh nên trò ấy cùng Voldermort có một ít liên kết đặc biệt. Khi cái liên kết này có tác dụng, chỉ sợ hắn sẽ cùng Harry bên này cộng minh, xuyên thấu qua tầm mắt của trò ấy, nhìn đến hoặc là cảm giác đến nơi đây.”

Loại tình huống này nhất thời khiến cho Ngu Đạt kinh sợ!

Này chẳng phải là chính là hiệu quả của kĩ năng Tâm linh thị giới sao?

Tâm linh thị giới là kĩ năng chiêu bài của mục sư tại thế giới ma thú trong thế giới, nó có thể giúp cho mục sư xuyên thấu qua ánh mắt người bị thi pháp quan sát thế giới. Hiệu quả của nó tuy rằng chỉ có 1 phút, nhưng là khoảng cách có thể tác dụng cũng là tương đương xa.

Trên chiến trường trong trò chơi, nó thậm chí có thể cho một người từ đầu này của chiến trường qua ánh mắt một người khác nhìn thấy một đầu khác

Là một kỹ năng rất hiệu quả để quan sát tình hình địch.

Nếu như là kỹ năng cùng loại như vậy thì bất luận cái gì bí mật ở chỗ Harry đều sẽ không bảo đảm a!

“Ta hiểu được!” Ngu Đạt trịnh trọng gật đầu, “Tuyệt đối sẽ không ở trước mặt em ấy để lộ đồ vật dị thường.”

“Những bằng hữu của trò ấy cũng không được.” Snape biểu tình nghiêm túc bổ sung.

“Hiểu được.” Ngu Đạt đáp.

Chính là dưới tình huống như vậy, Ngu Đạt chính thức vào ở tòa cổ bảo ngàn năm này.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tại Harry trước mặt mà nói ra bí mật không bằng trực tiếp chạy đến tiết lộ với Voldermort đâu, mà ngay cả thần chú giữ bí mật cũng không thể dùng a

Harry đầu óc liền giống như cái muôi với ╮( “)╭

REVIEW 32

Umbridge

Bình Luận (2)

  1. user
    always (1 năm trước) Trả Lời

    Snape có chút tra nha

  2. user
    always (1 năm trước) Trả Lời

    Hay lắm á

Thêm Bình Luận