Chương 8: Quá khứ của Tạ Ngọc Anh 3 - Ngàn cân treo sợi tóc

Mọi người trong bar kinh hãi . Cô gái này không chỉ đến phá mà còn dám hỗn với Eagle trước nhiều người . Ngay sau khi Tiểu Vũ cất giọng nói " thánh thót " của cô lên thì có một chàng trai từ trên nhảy xuống . Hắn quỳ một chân , tay để chéo ngang ngực

" Thủ lĩnh " - Ngắn gọn , dễ hiểu , hơn hết là đủ để cho người trong bar rõ ràng thân phận của cô gái này .

" Eagle , ngươi cũng thật là rảnh rỗi a "

Tiểu Vũ nói giọng ngọt ngào , trên môi như cũ đều là nụ cười mỉm nhìn Giai Tuấn . Giai Tuấn trong lòng thầm kêu không ổn

" Thủ lĩnh thật biết nói đùa , không vui chút nào "

" Con mắt nào của anh thấy ta đang đùa ? "

Tiểu Vũ hỏi ngược lại khiến Giai Tuấn nhất thời không biết nói gì . Bầu không khí đầy mùi thuốc súng . Không khí xung quanh Tiểu Vũ đóng băng khiến người run rẩy , cô như quả bom hẹn giờ có thể nổ chết bọn họ a . Rất lâu sau , nhạc điện thoại của Tiểu Vũ vang lên cứu nhiều người một mạng .

" Có chuyện gì ? "

" Thủ lĩnh , không xong rồi . Thuộc hạ đã theo lệnh người đi hủy nhiệm vụ ám sát đó rồi nhưng đáng tiếc vẫn là chậm một bước . Năm tên sát thủ cấp A và một tên cấp S đã nhận rồi , giờ này chắc cũng gần đến , thuộc hạ sẽ gửi vị trí cụ thể cho người "

Kết thúc cuộc nói chuyện hết sức nhàm chán , Tiểu Vũ còn không thèm nhìn Gia Tuấn mà lấy chìa khóa lái xe chống đạn đi luôn . Sau khi cô đi , những con người ở đó như tỉnh lại từ trong mơ - 1 giấc mơ thật là dài . Họ đã được gặp cô , chiêm ngưỡng dung nhan của cô dù là qua tấm mặt nạ đỏ máu . Có lẽ đêm nay sẽ là đêm khó quên nhất trong cuộc đời của những ai ở bar ngày hôm ấy

Ở một ngoại ô vắng vẻ cách đó không xa , có một căn biệt thự nằm giữa một vườn hoa hướng dương , loài hoa tượng trưng cho tình bạn vĩnh cửu , trường tồn mãi mãi . Không như ánh mặt trời , những bông hoa hướng dương mang lại vẻ đẹp ấm áp nhẹ nhàng mà dưới ánh trăng , hướng dương mang một vẻ đẹp ma mị , lạ lùng

Căn biệt thự xa hoa nằm giữa vườn hoa ở một ngoại ô vắng vẻ , yên tĩnh , thật là một nơi tuyệt vời để người thư giãn . Trên lan can tầng 2 của căn biệt thự là một cô gái tầm 15 tuổi với vẻ dễ thương không một chút che giấu . Một cô gái với đôi mắt như sapphire màu hồng nhạt tinh khiết không nhiễm bụi trần và, với mái tóc màu vàng ấm áp như ánh nắng ban mai , nếu có người thấy sẽ ngĩ cô chính là thiên thần .

" Sột soạt ... sột soạt ... sột soạt ... "

Những tiếng động lạ phát ra , âm thanh rất nhỏ nhưng trong đêm tối lại thêm không gian yên tĩnh ở vùng ngoại ô không một bóng người thì có thể nghe được cả tiếng muỗi vỗ cánh . Cô gái thiên thần đó sợ hãi , cả người run rẩy như bị sốt . Cô dùng tốc độ nhanh nhất chaỵ vào trong phòng , khóa cửa thật chặt . Người bên ngoài có vẻ như biết đã bị lộ rồi nên ra khỏi chỗ nấp .

Sáu tên mặc đồ đen , khuôn mặt xấu xí đầy tức giận nhìn lên căn phòng nơi cô gái vừa vào . Cả bọn bắt đầu trèo lên căn phòng , tên cầm đầu đạp tung cửa vào . Trong phòng , dưới cái giường công chúa , cô gái mặt đã tái xanh .

Từng tiếng bước chân của sáu tên như bước chân của tử thần vậy . " Cộp ... cộp cộp ... cộp cộp ... " Ssú tên không thấy cô gái đâu , bọn họ liền lục soát căn phòng .

" Mẹ kiếp , con chó đó có thể đi đâu được chứ ? "

" Bình tĩnh , mày sẽ làm con thỏ con ngây thơ sợ mất . "

Một tên khác ngăn lại đẻ cho tên đồng bạn bớt cơn tức giận . Bên trong phòng sáu tên tìm tiếp còn cô gái đáng thương vấn run . Cô sợ , cô bắt đầu khóc , những giọt nước mắt như những viên ngọc quý rơi xuống . Cô cố kìm nén tiếng nức nở nhưng không được . " Hức hức ... hức ... "

Tên cầm đầu nghi ngờ đến gần cái giường nơi phát ra âm thanh , hắn cúi xuống . Đôi bàn tay thô ráp thò xuống gầm giường định túm cô kéo ra thì ...