Chương 1: Tiểu lưu manh trở thành đại lưu manh
Bóng đêm thâm trầm, gió mát thổi nhẹ, ánh trăng tỏa sáng, cành mai layđộng.
Nhưng Hermes* lại cảm thấy phiền muộn.
Giờ này chúng thần đã say giấc nồng rồi, chỉ có y là phải rời khỏi ổ chăn ấm áp, lén lút chạy đến thần điện của Zeus*.
Đã trễ thế này mà Zeus gọi y qua thì khẳng định không có chuyện tốt rồi. Không phải dẫn đường thì cũng là bắt y đi giải cứu tình nhân nào đó đang gặp rủi ro.
Ai, nghĩ đến y, Trương Tiểu Mặc, thật là một đứa nhỏ mệnh khổ mà!
Kiếp trước vừa sinh ra đã không có mẹ, những khi uống say cha liền dụng tay dụng chân với y, y dựa vào đồng hương giúp đỡ mới sống được tới mười ba tuổi. Sau đó lão già lại cưới vợ khác, một lần lão ta vì mẹ kế mà đánh y, y tức giận vung nắm đấm vào giữa mũi lão, tuyên bố mình chính thức đã trưởng thành, sau đó liền trốn khỏi nhà. Kể từ ngày đó, y lưu lạc đầu đường xó chợ, tên tuổi một tên côn đồ mới nổi lên.
Thật vất vả mới sống được đến mười bảy mười tám tuổi, trở thành một tên lưu manh nổi tiếng khắp mười tỉnh tám thành có tướng mạo anh tuấn tiêu soái, ngọc thụ lâm phong, thích hoành hành quê hương, tâm ngoan thủ lạt, không chuyện ác nào không làm. Một lão Đại của hắc bang…
Thật giận thiên ý trêu người, ngay thời điểm tiền đồ của y đạt đến đỉnh cao thì y lại đi xen vào việc của người khác, cứu một hài tử ba tuổi chạy loạn sắp bị xe tải cán chết.
Ngươi nói y đường đường là nhất đại lưu manh, ở trên đường bị kẻ thù chém chết cũng chấp nhận đi. Cố tình cứu người khác mà chết, điều này làm cho y, một người muốn làm thiên hạ đệ nhất côn đồ, không thể nào chịu nổi! Không thể nào chịu nổi!!!
Vì cái chuyện xấu hổ đáng giận này, y mang hận chết đi. Còn bị thêm cái danh hiệu đầy vinh dự “thấy việc nghĩa hăng hái làm công dân tốt”, trở thành trò cười của giới lưu manh.
Chuyện không hay ho cũng không như vậy mà chấm dứt, giống như đại đa số những quyển tiểu thuyết hạng ba đánh rắm thường viết _ y quang vinh xuyên qua!
Tỉnh dậy liền thấy hai người tóc vàng mắt xanh huyên huyên nói cái gì đó với y, người nữ còn kích động ôm yvào ngực khóc không ngừng, thiếu chút nữa đã làm y xuyên thêm lần nữa rồi.
Sau đó, Trương Tiểu Mặc phải học hơn nửa năm mới hiểu được thứ ngôn ngữ này, biết được chuyện gì đã xảy ra.
Mẹ của kiếp này nói cho y biết, y là tư sinh giữa mình và Zeus.
Zeus là ai?
Quản lí ba giới đại dương, lục địa, bầu trời… dồn mây mù giáng sấm sét không chuyện ác nào không làm…
Nga~ không, là vị thần tối cao cai quản thế thiên đình cũng là vua của các vị thần.
Nghe đến đó Trương Tiểu Mặc nước miếng chảy ào ào. Nghĩ thầm cuối cùng cũng đến phiên lão tử phát đạt. Nếu như vua của các vị thần này không cẩn thận nuốt phải nước bọt mắc nghẹn chết, mình không phải đăng cơ thống trị tam giới hay sao?
Nhưng mẹ y tát một cái liền bắt y tỉnh lại, nàng nói y còn có một đoàn ca ca tỷ tỷ đệ đệ muội muội chưa gặp mặt nữa. Từ những vị thần có danh tiếng trên trời, đến những anh hùng nổi tiếng dưới mặt đất, không có người nào không xuất thân từ phụ thân ngươi. Tính theo thứ tự thì ngươi chỉ là đứa nhỏ thứ ba trăm hai mươi bốn.
Một đấm nặng nề thiếu chút nữa đã làm Trương Tiểu Mặc té ngã. Trời đất ơi, đây là cái dạng thế giới gì a!
Nhưng mẹ y còn không đình chỉ đả kích y, nàng nói cha ngươi tuy lớn nhất trên thiên giới, nhưng ngươi phải nhớ kĩ, còn có một vị thần lớn hơn cả ổng, ngàn vạn lần không được đắc tội.
Trương Tiểu Mặc chấn động, cha y là vua của tất cả các vị thần vậy mà còn có người nào dám cưỡi lên cổ giương oai?
Mẹ y gật đầu nói, chính là lão bà ở nhà ổng_ Vương hậu Hera*.
Trương Tiểu Mặc cảm thấy như sét đánh bên tai.
Thân là vua của các vị thần, cũng là cha của cả thế gian vậy mà lại sợ lão bà… sợ lão bà… sợ lão bà… sợ lão bà…. sợ lão bà… sợ lão bà…. sợ lão bà… sợ lão bà…. sợ lão bà.. .
Mẹ y một phen nước mắt nước mũi nói: “ Vài năm nay ta trốn đông trốn tây, ở lại thâm sơn cùng cốc này, chính là tránh né thần hậu Hera đuổi theo lấy mạng. Ai ngờ vẫn tránh không khỏi, nửa năm trước ngươi ăn một quả đào của một bà lão bên đường. Chút nữa đã bị hạt đào làm tắt thở, hoàn hảo phụ thân ngươi đúng lúc đuổi tới, liền đem hạt đào đánh ra khỏi cổ, bằng không mạng nhỏ này của ngươi sợ rằng đã sớm mất.”
Trương Tiểu Mặc khóe miệng run rẩy, nguyên lai nguyên thể này như thế mà chết…
Vốn cho rằng cái chết của mình là vô duyên nhất, không ngờ đứa nhỏ này còn ghê gớm hơn.
Mẹ y nói tới đây, đột nhiên phát điên bắt lấy bả vai đứa con lắc lắc dữ dội: “Ta biết ngươi vừa ngu ngốc, vừa thối nát, vừa vô dụng, đích thị là một phế vật. Nhưng cũng phải sống tới mười ba tuổi cho ta*. Sinh hạ đứa con như ngươi đã đủ tuyệt vọng rồi, nếu trên đường ngươi bị gϊếŧ bảo ta làm sao sống đây a! Tốt xấu gì cũng phải đem một cái địa vị trở về cho ta, bằng không ta đem ngươi bầm thành mấy khối nuốt vào bụng, tái sinh một lần nữa*!!”
Trương Tiểu Mặc thấy nữ nhân trước mặt gần như hỏng mất rồi, sợ nàng thần kinh rối loạn muốn đem mình ăn thật, vội quỳ xuống đại khái nói: “Mẹ à, con biết con sai rồi, con nhất định sẽ thay đổi triệt để để làm thần, tranh thủ lên làm Đại thần luôn. Cho mẹ được nở mày nở mặt trước nữ nhân Hera kia”
“A! Không nghĩ tới ngươi sau khi bị nghẹn hạt đào, so với trước kia thông minh hơn gấp trăm lần , biết được tâm tư của mẹ ngươi. Sớm biết thế ta đã cho ngươi mấy hạt đào để ngươi chữa hết bệnh ngốc a”
Nói xong liền cười ha hả: “Hera ơi Hera, xem con ta thông minh chưa, so với đứa nhỏ của ngươi còn vĩ đại hơn, ngươi rõ ràng là ganh tị với ta! Hô Hô Hô Hô….”
Trương Tiểu Mặc xoa xoa thái dương, chảy cả mồ hôi lạnh, rốt cục biết gen ngu xuẩn của đứa nhỏ này di truyền bởi ai rồi.
Năm Trương Tiểu Mặc mười ba tuổi, rốt cục đạt đến tuổi có thể phong thần, Zeus quả nhiên tới đón y đi, từ đó y ly khai mẫu thân trở thành một “Hermes” chân chính.
Vốn Zeus không ôm hy vọng gì đối với đứa con này, lúc trước gặp vài lần cảm thấy nó ngốc không đào tạo được, sau khi đón nó về cũng không biết nên cho nó danh phận gì, đành phải để nó ở bên cạnh làm người đưa tin, tránh để ngày nào đó nó đắc tội Hera, chết như thế nào cũng không biết.
Nhưng quả thật ngoài sức tưởng tượng, tiểu tử kia là thiên tài thật sự, ngoài biệt tài thuộc mà không cần học, hãm hại lừa gạt đủ mọi thứ nghề, càng thần kì hơn là những vị thần bị nó hãm hại lại không biết mình chịu thiệt, vẫn vui tươi hớn hở tìm đến nó hỏi một ít chủ ý.
Zeus thấy đứa con thông minh, bộ dạng lại xinh xắn động lòng người, cũng luyến tiếc phái nó đi làm công việc khác, cho nó một danh hiệu “thần sứ giả”, phụ trách truyền báo ý chỉ của Zues cho chúng thần, lại thấy nó yêu thích vàng bạc của thế gian, cho nó kiêm luôn cai quản thương nghiệp của thế gian.
Nhưng!
Mà!
Cái này không phải chức vụ chủ yếu của Hermes, ngày thường y làm nhiều nhất chính là: dẫn đường, đánh yểm trợ, nghe tin tức, lừa Hera…
Cứu tình nhân của Zeus khỏi nguy hiểm, giúp lão Đại phong lưu nghĩ kế.
Từ sau khi bị Zeus biết y là quỷ quậy phá, cuộc sống trợ lý của y cũng như vậy mà bắt đầu, đồng thời những tai nạn cũng lần lượt tiến đến: Zeus không ngừng gây họa phong lưu, Hera nơi nơi đuổi gϊếŧ tình nhân cùng đám con tư sinh của Zeus, Hermes chạy ngược chạy xuôi, mệt mỏi trăm bề.
Vì thế y không ít lần đắc tội với Hera, nếu không phải mình linh hoạt xoay xở chỉ sợ sớm bị nữ thần khủng bố kia bâm thành mảnh nhỏ, nghiền thành bụi rồi.
Hiện nay, nghe Zeus đêm khuya lại gọi y đi qua, đầu Hermes lại bắt đầu cảm thấy đau nhứt.
Bất tri bất giác đã đến thần điện của Zeus, nhìn kĩ xung quanh không có tai mắt ngầm của Hera, y mới dám rón ra rón rén từ cửa nhỏ bên hông đi vào.
Bên phải thần điện có một phòng nhỏ, là nơi mà y và Zeus thường mở “hội nghị bí mật”, đi tới phía trước, Hermes xóa khuôn mặt khổ qua mướp đắng đi , biến nó thành một gương mặt tươi cười đầy vẻ xảo trá.
Mở cửa phòng ra, bên trong là một vị thần chừng ba mươi tuổi, bộ dạng anh tuấn lại tiêu soái, dáng người khôi ngô lại vĩ ngạn, những điều này cũng do hắn tán gái mà có…
Thần có sinh mệnh rất dài, có thể lựa chọn tuổi mình thích để tạo nên hình tượng của bản thân, ví dụ như Zeus có trầm ổn cùng uy nghiêm của một người làm cha, lại đem đến cảm giác là một nam nhân thuần thục đầy sức quyến rũ.
Hermes lại là một thiếu niên chừng mười bảy mười tám tuổi, có khí chất ôn nhu cùng ngũ quan xinh xắn, điểm này là di truyền từ mẹ y.
Zeus thấy y liền kích động không thôi, tiến đến ôm lấy bờ vai, thâm tình kêu lên một tiếng: “Hermes con của ta a~”
Hermes tức giận nhưng nhịn xuống, bảo trì mỉm cười: “Zeus, đấng phụ vương vĩ đại của ta a! Đêm khuya ngài tìm ta là có chuyện gì!”
Đến thiên giới này, Hermes chịu không nổi nhất chính là bộ dạng “thiên thần” này, mỗi một vị thần trên đây đều phải nghiền ngẫm từng chữ một làm cho lời nói thật tao nhã, khiến y mỗi lần nói đều phải suy nghĩ phun ra cái gì.
Zeus hai mắt sáng ngời hữu thần, vẻ mặt hết sức nghiêm túc: “Hermes, đứa con thông minh của ta, lần này thân phụ thật sự phải nhờ vào ngươi!”
“Phụ thân có chuyện thỉnh giảng, nhi thần muôn lần chết không chối từ!”
Ngoài mặt một bộ dạng trung thành, nội tâm lại có suy nghĩ: lão đầu chết tiệt có chuyện mau nói, lão tử xong xuôi còn phải về nhà ngủ!
“Là như vậy, ta nhìn thấy một vị công chúa ở trần thế.”
“Là vị công chúa nào may mắn như thế, được lọt vào mắt xanh của phụ vương?”
Là cô nàng nhà ai xui xẻo lại bị ngươi nhìn đến a!
Đại sắc ma!
“Nàng là công chúa của nước Argôx, công chúa Iô*, chúng ta vừa gặp đã lưỡng tình tương duyệt, đang chơi đùa tại sơn cốc rực rỡ, ngay thời điểm sắp được việc thì …”
Zeus than nhẹ một tiếng, khóc không ra nước mắt, “Hera đến.”
“Vậy… Công chúa giờ thế nào ?”
“Ngươi không biết, khi đó tình huống khẩn cấp, không có nơi để giấu nàng đi, ta liền đem Iô biến thành một con bò cái, lừa Hera nói rằng ta đang ở đó thưởng thức động vật.”
Hermes đầu đầy hắc tuyến, đây là thủ đoạn của vua các vị thần, Zeus đây mà!
“Nhưng Hera vẫn là không buông tha nàng, khiên con bò đi, hiện tại bị nhốt ở chân núi để ăn cỏ, bị một tên khổng lồ trăm mắt trong coi, thật sự là cực kì đáng thương!”
Này còn không phải nghiệt do ngươi gây nên sao!
—— Hermes ngầm mắng.
Zeus dùng ánh mắt nóng bỏng khẩn cầu y: “Hermes, ngươi đi giải cứu nàng đi!”
Hermes gãi gãi đầu: “Phụ vương của ta a, này là lần thứ mấy rồi, người tội nghiệp cho ta, đứa nhỏ bôn ba đáng thương này một chút đi! Ta vừa mới giúp ngươi giải quyết một cái vấn đề nan giải, ngài lại cấp tiếp cho ta nghiệm vụ như vậy…”
“Ta xin thề trước sông Xtich, đây là lần cuối cùng!”
“Ai, coi như hết, sông Xtich đều bị ngươi nói đến không đáng giá xu nào…”
Hermes lẩm bẩm .
“Ngươi nói cái gì?”
“Ta nói ta nguyện ý vì ngài làm việc.”
Hermes vứt ra một nụ cười tươi tắn không tình nguyện.
“Vậy là được rồi.”
Zeus vỗ vỗ bả vai Hermes , “Ta mà không phong lưu, sao có thể có ngươi a!”
Da mặt Hermes co rúm, Zeus mỗi lần nói câu này, y đều bị cứng họng không lời nào để nói.
Đúng vậy đúng vậy, không có ngươi phong lưu, làm sao có ta a!
Thôi thôi, ai kêu định mệnh của mình là người dẫn đường!
Không có cách nào, lại phải sử dụng đến phi hành bảo vật của mình, dựa vào địa chỉ mà Zeus nói bay xuống phàm trần.
………………………………
*Hermes: con của Zeus và nữ thần Maia, (Maia là con gái của titan Atlax). Là vị thần trộm cắp, lừa đảo, bảo hộ cho nghề chăn chiên, chăn bò. Người truyền lệnh của thế giới thiên đình và đặc biệt là của Zeus. Ngoài ra còn là vị thần bảo hộ cho thương nghiệp, người dẫn lối cho các vị thần, con người và cả linh hồn người chết.
*Zeus: con của Titan Crônôx và nữ thần Rea. Sau khi lật đổ cha, ngài trở thành vị thần tối cao quản lí thế giới thiên đình và những người trần thế, có sức mạnh ghê gớm, vũ khí là tia chớp do những vị thần khổng lồ rèn nên. Nhưng tính tình vị thần này hết sức phong lưu, gây ra nổi bất hạnh cho nhiều người đặc biệt là vợ ngài – nữ thần Hera.
*Hê – ra: chị gái và cũng là vợ Zeus, người bảo trợ cho hôn nhân và hạnh phúc gia đình, bảo trợ cho các bà mẹ và trẻ sơ sinh. Tính tình đanh đá, nghen tuông… vì không thể trị tội Zeus lăng nhăng, nên thường giận cá chém thớt… đổ tội cho những tình nhân và con tư sinh của Zeus.
*sống tới mười ba tuổi: theo trong truyện thì tuổi này là tuổi được phong thần.
*nuốt vào tái sinh lần nữa: nghĩa đen hoàn toàn, các vị thần có khả năng nuốt người khác(hoặc một phần cơ thể) vào bụng, sau đó cho chúng tái sinh lần nữa. VD: Crônôx đem những đứa con của mình nuốt vào bụng, nhưng chúng vẫn lớn lên trong bụng ông và được ông ói ra(eo ôi, bẩn chết). Hay như mẹ của thần rượu nho Điônidôx, nuốt trái tim của vị thần nào đó(xin lỗi quên tên rồi) sau đó mang thai ông.
*Công chúa Iô: con của thần sông Inacôx, vua của đất Argôx. Nổi tiếng xinh đẹp và bị Zeus để mắt tới. Giống như câu chuyện trên, nàng bị biến thành bò cái và bị tên khổng lồ trăm mắt canh giữ, cuối cùng được Hermes cứu đi, sau đó đoàn tụ với Zeus bên Ai Cập. Nàng chính là tổ tiên của người anh hùng Perxê và Hêraclex.
Sông Xtich: Ban đầu là một tiên nữ Nanhphơ, con của thần Ôkêanôx, trong cuộc đại chiến giữa các vị thần, nàng đã theo cha đứng về phía Zeus, sau đó được Zeus ban cho đặc ân hóa thành con sông dưới âm phủ (sông Xtich). Sông Xtich là một con sông linh thiêng đối với người trần lẫn thần linh. Người chết phải qua con sông này mới tới được vương quốc bóng tối. Ngoài ra, các vị thần còn dùng sông này làm chứng cho lời thề của họ (nếu ai vi phạm sẽ bị xử phạt, hình phạt đặc biệt cho các vị thần)