Chương 5: Cực phẩm thân thích

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Nhoáng lên mấy tháng đã qua, gần cuối năm công ty luôn có chuyện lớn lớn bé bé phải xử lý. Huống chi đệ đệ mười tám tuổi, cổ phần công ty sẽ có chút biến động, những người nhà cậu khẳng định sẽ có động tác nhỏ, trước tiên nên chuẩn bị sẵn sàng.

Buổi tối cầm văn kiện Hoa Lăng về nhà ôm đệ đệ đặt trên đùi, cho cậu xem cổ phần. Đệ đệ đủ mười tám một tuổi 15% cổ phần trong tay lão ba thuộc về cậu, nhà nhị thúc phân ra 5% cho cậu. Hai người cộng lại có 40%, hắn và cậu sẽ là cổ đông lớn nhất công ty. Cậu nhìn một đống văn kiện rụt rụt trong ngực Hoa Lăng.

“Ca ca, anh xem làm em Ta không hiểu, em muốn đi tản bộ.”

“Tín nhiệm ca ca như vậy sao? Sẽ không sợ ca ca chiếm cho riêng mình?”

“Nói vậy em chỉ có thể trở về cùng lão ba sinh sống.”

“Không cho, em chỉ có thể ở bên người anh! Nếu em dám rời đi ca ca sẽ dùng trăm phương nghìn kế cột em vào một nơi nhìn không gặp được người khác, ngày ngày đêm đêm chỉ ca ca xem.”

Hoa Lăng lời này nói có chút âm ngoan, người trong lòng ngực nghe run lên.

“Ca ca làm em sợ? Nhưng tưởng tượng em rời đi anh rất đau lòng, vĩnh viễn đừng cho ca ca cơ hội như vậy được không?”

“Dạ.”

Cậu chủ động ôm hắn dâng hôn, ngươi tới ta đi dần dần đổi vị, cũng may Hoa Lăng khắc chế nhịn xuống.

“Ai! Thật muốn nhanh đến Giáng sinh!”

Đệ đệ nghe hiểu ý tứ những lời này, đỏ mặt kéo hắn đi hoa viên tản bộ.

Hôm sau sau khi Hoa Lăng đi làm trong nhà có khách không mời mà đến tới —— nhị thúc. Vào cửa chính là một bộ tư thái chủ nhân phân phó người hầu bưng trà rót nước, không để Hoa Cửu Khanh vào mắt.

“Nhị thúc hôm nay tới cũng không phải có chuyện quan trọng gì, chỉ muốn nói với ngươi một chút về vấn đề cổ phần công ty khi con mười tám tuổi. Nhị thúc nói thẳng, 15% nếu con nguyện ý chuyển nhượng nhị thúc sẽ cho con một giá cả hợp lý. Còn 5% kia nhị thúc khuyên con không cần đi, miễn cho mang đến phiền toái không cần thiết. Từ nhỏ con sinh hoạt ở nước ngoài, rất nhiều chuyện dùng chút thủ đoạn xử lý sẽ rất phương tiện, nhị thúc hy vọng con có thể hiểu.”

Thẳng đến nhị thúc Hoa Phong đi, Hoa Cửu Khanh đều là cúi đầu chơi di động, một bộ sợ hãi. Chờ hắn nhị thúc vừa đi liền kêu taxi tới Cục Công An báo án nói mình bị uy hϊếp, hơn nữa cung cấp video cùng giọng nói. Giọng nói là trong điện thoại cậu, video là camera trong nhà. Tỏ vẻ yêu cầu công an cùng đến nơi công chứng chuyển cổ phần cho ca ca Hoa Lăng, quyên góp 5% cho công trình quốc gia.

Làm xong hết thảy nhìn thời gian mới 11 giờ, gọi taxi đến dưới lầu công ty. Đây là lần đầu tiên cậu đến công ty nhà mình, không hổ là một trong hai trăm công tình yêu lớn toàn cầu. Hoàn toàn phù hợp cậu tưởng tượng, cao ốc trong thành phố nhộn nhịp, đại sảnh xanh hoá cũng không tồi, nhân viên rất có tinh thần. (Cậu không biết nam nhân vì bồi cậu mỗi ngày đến trễ về sớm, giảm bớt không ít công tác, nếu dựa theo trước kia một ngày công tác mười mấy giờ hận không thể ngủ ở công ty, ai chịu được! Này hết thảy đều là phúc của cậu manh tới!)

“Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có chuyện gì sao?” Nhân viên tiếp tân ngăn cậu lại lễ phép hỏi.

“Chào chị, em tới tìm ca ca ăn cơm. Lúc nào mọi người tan tầm nha?”

Đứng trước quầy tiếp tân nhiều năm như thế, vẫn là lần đầu tiên gặp người đáng yêu, phỏng chừng là người nhà vị đồng sự nào đi!

Tình Thiết trả lời, “Viên chức công tu đều là 11: 30 tan tầm, còn vài phút nữa, em có thể đến khu nước trà từ từ.”

“Dạ, cảm ơn chị!”

“Không có chi^^.”

Có viên chức lục tục xuống lầu đến nhà ăn dùng cơm, Hoa Cửu Khanh chờ mãi chờ sắp 12 giờ nhưng không thấy nam nhân.

Trong văn phòng tổng tài, điện thoại riêng của Hoa Lăng vang lên một bên lại một lần, Hà Văn Huy ở một bên thở cũng không dám. Hôm nay Hoa Ninh, con trai nhị thúc lão bản lấy danh nghĩa ba hắn mở hội đồng quản trị, nói Hoa Lăng là con nuôi bác hắn làm hắn giao quyền quản lý công ty. Các đổng sự âm thầm trợn trắng mắt, dựa, người này là ngu ngốc sao?

Tuy người ta không phải con ruột nhưng chỉ bằng người ta có 20% cổ phần cũng là đại cổ đông được không!

Mạnh hơn ngươi nhị thế tổ ăn nhậu chơi gái cờ bạc không biết bao nhiêu lần. Trừ phi muốn mất công chỉ còn quần cộc, ai nguyện ý cho hắn Hoa Ninh làm tổng tài, bệnh tâm thần!

Tên vô lại này một hai phải lôi kéo mọi người biểu quyết, đến thời gian ăn trưa còn chưa đi, nếu không phải thấy Hoa Lăng không đi, ai mẹ nó nguyện ý bồi tên ngốc này! Bản thân có mấy cân mấy lượng trong lòng không biết đếm sao?

Điện thoại bám riết không tha vang lên, tổng với Hoa Lăng cầm lấy di động.

“Uy?”

“Ca ca, sao anh còn chưa xuống dưới nha? Em ở khu nước trà sắp một giờ, hảo đói! Em còn chưa ăn cơm, anh mau xuống dưới đi!”

Giọng nói mang theo làm nũng.

“Em ở công ty? Anh lập tức xuống dưới.”

“Hôm nay đến đây thôi! Tôi còn có việc đi trước.”

Nhóm đổng sự rất tò mò, này ai nha? Có thể làm Hoa Lăng mặt lạnh cool guy tổng tài tiếp điện thoại xong gió xuân phả vào mặt. Bát quái hừng hực bốc cháy lên trong lòng mọi người.

Hoa Ninh khó thở, đuổi theo, hắn muốn nhìn là ai có mị lực lớn như thế có thể hòa tan băng sơn.

Hoa Lăng xuống lầu quả nhiên nhìn đến bé ngoan của hắn, tớu giải thích vừa rồi vẫn luôn không tiếp điện thoại, ân cần tiếp nhận áo khoác của cậu, chuẩn bị mang người đi ăn cơm.

“Đây là ai nha? Hoa Lăng ngươi từ nơi nào câu đến mỹ nhân giới thiệu cho em họ một chút.”

Mặt Hoa Lăng lập tức đen, xung quanh còn có không ít nhân viên, đang vãnh tai nghe bát quái. Hà Văn Huy che mắt, hắn gặp qua em trai tổng tài, trình độ tổng tài đối đệ đệ bảo bối, huống hồ qua hơn mười ngày em trai cũng là đại cổ đông công ty. Hắn gặp qua người tìm đường chết nhưng chưa thấy qua người làm như thế.

Đệ đệ vừa nghe, liền biết đây là con trai nhị thúc gia, không lễ phép như thế, nghĩ bản thân sao sẽ có anh em như vậy, cậu vỗ vỗ bả vai ca ca.

“Ta cho ba ngươi mất mặt! Vất vả ngươi! Chính là thứ này làm anh chậm chạp không tiếp điện thoại?”

Hoa Lăng cong cong môi, đôi mắt mang cười.

“Đúng, chính là hắn!”

Hắn cũng thật muốn nhìn bộ dáng cậu mắng người, hơn nữa là vì hắn, chủ động nhượng quyền, tích cực phối hợp.

Quần chúng ăn dưa: ???

Tổng tài của bọn họ băng sơn hóa, cư nhiên còn sẽ cáo trạng!

Con mẹ nó tin tức lớn a!

So lấy tiền thưởng chuyên cần còn hưng phấn hơn, tiền thưởng chuyên cần hàng tháng đều có, cái này là vạn năm khó gặp!!!

“Ngươi là con nhị thúc phải không? Nhà ta sao sẽ có người như vậy. Nga, không đúng, không phải nhà ta, ngươi là nhà nhị thúc. Ta thật thay ba ta mất mặt, người một nhà sao khác biệt như vậy. Thật vất vả ca ta ứng phó rác rưởi, xem ra lúc trước phân gia là đúng, bằng không sẽ kéo thấp chỉ số thông minh và giá trị nhà của chúng ta. Đúng không, ca ca!”

Hoa Lăng cười nhẹ xoa xoa đầu cậu, “Em nói rất đúng. Đi thôi, không phải đói bụng sao? Muốn ăn cái gì?”

Kéo tay đệ đệ đi.

Hoa Ninh nhìn chằm chằm hai bóng dáng sắc mặt âm trầm, thì ra là tiểu tử này.

Quần chúng ăn dưa: Đây là dưa lâu năm nhất. (Tin giựt gân nhất ý)

Thì ra thiếu niên kia là em trai tổng tài trong truyền thuyết, nha!

Nhìn tổng tài sủng ái, vừa thấy là công thụ rõ ràng.

Yêu!

Couple này muốn cắn đến về hưu!