Huynh Đệ Song Bào Thai

5.94/10 trên tổng số 34 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: song bào thai CV: Huyền Thuyên Edit: MOE
Xem Thêm

“Hạo minh ca ca!”

Lý Hạo Nhiên nỗ lực kêu tên hắn, Hạo Minh nghe lên chỉ là “Ô ô” hai tiếng, nhưng như thế nào không rõ ý cậu.

Ngồi xổm xuống vỗ vỗ đùi cậu, đầu lưỡi cách qυầи ɭóŧ liếʍ phần đầu du͙© vọиɠ. Khi cởϊ qυầи lót, ca ca Hạo Minh nhẹ búng búng: “Em nhưng đến bồi thường anh.”

Vùi đầu ngậm lấy đồ vật đối phương cực nóng. Thân trên Lý Hạo Nhiên nhanh chóng bắn lên lại dựa về lưng ghế, quay đầu nhắm mắt tiêu hóa hạ thân đột nhiên bị ấm áp bao vây mang đến kɧoáı ©ảʍ, nhịn xuống xúc động, thô nặng thở hổn hển.

Hạo Minh không phương tiện nói chuyện, chỉ là ở trên eo cậu nhéo một phen, chậm rãi ngậm đến càng sâu, vị tanh mặn xông thẳng vào yết hầu. Một bên lại hút lại liếʍ, lại cố nén nội tâm nôn nóng.

Nhưng quá trình này cũng không liên tục lâu lắm, Lý Hạo Nhiên dưới đầu lưỡi linh hoạt thế công gạ vũ khí, ca ca Hạo Minh nghiêng đầu nuốt xuống tinh hoa đối phương, quay đầu nhìn cậu đỏ ửng vẫn luôn lan tràn đến cổ, một lần nữa lấy chút thuốc mỡ hướng hậu huyệt tìm kiếm. Ngón chân Lý Hạo Nhiên bỗng chốc cuộn chặt lại buông ra: “Ngô!”

Ca ca nhướng mi, từng chút hướng vào trong đưa đẩy ngón tay, thẳng đến vách trong bị chất lỏng sền sệt bôi đều. Bốn ngón tay cùng nhau tiến, ở thành ruột ấn lộng, tìm kiếm hỏi thăm điểm mẫn cảm đã lâu chưa đặt chân. Lý Hạo Nhiên bị khuếch trương khoang miệng tràn ra nhỏ vụn rêи ɾỉ, chợt gấp chợt chậm thở dốc cùng run rẩy.

Đang lúc Lý Hạo Nhiên có chút khó nhịn vặn vẹo eo, Hạo Munh rút ngón tay, đứng lên đi đến ngăn tủ lấy ra xiềng xích, ở đệ đệ có chút hoang mang gấp hai chân cậu thành chữ “M”, mắt cá chân khóa trên tay vịn, nhục huyệt nộn hồng bại lộ dưới mí mắt, nhất khai nhất hợp còn mang theo chất lỏng sáng lấp lánh. Cởϊ qυầи tiến vào nháy mắt, ca ca lấy khăn trong miệng cậu ra, cúi người hôn, đè lại đối đầu vai phương, nhanh chóng trừu động lên.

Lý Hạo Nhiên hít hít cái mũi, tiết tấu dưới thân làm cậu có chút thở không nổi, quay đầu muốn tránh tránh hôn môi. Ca ca cũng liền buông ra, duỗi tay cọ cọ khóe mắt đối phương ướŧ áŧ. Một lần một lần lại nhanh lại tàn nhẫn hướng chỗ sâu va chạm, như cũ tinh chuẩn mà nghiền qua điểm mẫn cảm kích khởi cậu biến điệu kêu to.

“Ân a…… Ca ca, a a…… Chậm một chút, tê ân……”

Cự vật đá lung tung, giảo đến người thất điên bát đảo, cúc huyệt mang ra chất lỏng trong suốt dính liền. Trứng trứng chụp cái mông phát ra tiếng vang, nhục huyệt chặt chẽ kẹp nhục trụ mấp máy, nổi lên thủy quang. Ca ca bỡn cợt cười sờ soạng mặt cậu: “Thế nào?”

“A a…… Anh, không được…… Sẽ hư rớt, ha a?”

Xiềng xích xích va chạm trên ghế, vòng eo vặn vẹo như kháng cự lại như đón ý nói hùa. Thành ruột hút thịt trụ tại hậu huyệt quấy lộng.

“Hạo nhiên em đang sợ hãi cái gì? Này không đủ, không đủ.”

Ca ca bóp hắn hai chân cậu không biết mệt mỏi hướng chỗ sâu đâm, qυყ đầυ khó khăn lắm cọ qua nơi mẫn cảm. Lý Hạo Nhiên không nhìn thẳng hắn, cổ tay cùng mắt cá chân bị trói buộc, bị động mà tiếp thu tính ái đến từ chính ca ca cứu tế.

“Ca ca! Ca ca…… Giúp em, a, muốn ra tới…… Ngô……”

Côn ŧᏂịŧ cậu bắn tinh, dưới tay hắn phủ lên vuốt ve phun đầy tay. Hạo Minh liếʍ liếʍ ngón tay, chậm lại tốc độ trừu động, cuối cùng dừng lại, tầm mắt trần trụi không e dè dừng trên người đối phương. Ngực phập phồng sốt ruột hô hấp, trên má ửng hồng kéo dài đến bên tai.

Ca ca cởitây trang áo khoác treo một bên, tháo xuống cà vạt bịt kín đôi mắt đệ đệ. Tư thế tương liên cúi người hôn hôn chóp mũi cậu, lại chuyển dời đến khóe môi, linh hoạt cạy ra khớp hàm chui vào, vội vàng đòi lấy hương vị đệ đệ. Tựa hồ vì tiết tấu hôn môi, ca ca lại bắt đầu hoạt động, đầu lưỡi Lý Hạo Nhiên cùng dây dưa, phát ra liên tiếp âm thanh gần như nức nở, nước bọt nuốt không kịp theo khóe môi khe hở tích táp mà chảy xuống, lại còn ngại không đủ mυ"ŧ vào gặm cắn.

Lý Hạo Nhiên có chút tuyệt vọng phát hiện, kê kê cậu vừa mới cao trào không có một chút dừng lại, lại bắt đầu nổi lên, không khỏi rên vài tiếng. Hạo Minh mới thối lui một chút, tinh tế liếʍ qua răng cậu, từng cái đảo qua mấy lần mới rời khỏi tới liếʍ khóe môi treo chỉ bạc. Cười nhạt đỡ lấy vai đệ đệ, đầu chống lại cằm cậu, cực kỳ giống bộ dáng lang vồ mồi, gặm cắn cổ con mồi.

Lý Hạo Nhiên run rẩy một chút, thở hổn hển: “Ca ca, dừng lại…… Hô…… Em, em bắn qua hai lần……”

Bởi vì tầm mắt bị cà vạt che lại, cảm quan cũng càng thêm nhanh nhạy, trừ bỏ nơi giao hợp ướt mềm rối tinh rối mù, cần cổ ấm áp cũng chồng chất không ít kɧoáı ©ảʍ. Tiết tấu dưới thân bất đồng lúc đầu, chỉ là không nhanh không chậm duy trì tốc độ vừa phải.

Đang lúc cậu mang theo khóc nức nở rêи ɾỉ vài tiếng khi, ca ca bỗng nhiên chọc đến tuyến tiền liệt, hung hăng nghiền áp thịt khối mềm yếu.

“A a! —— Hạo Minh ca ca…… Ngô ân…… Sâu một chút, ân a……”

Hạo Minh dời trận địa, hàm răng ở đầṳ ѵú đối phương có chút sưng đỏ, ngậm trụ trái cây nộn hồng xé rách vuốt ve, đầu lưỡi chạm đến lại đỉnh khai, lại giơ tay moi lộng.

“Ngô, anh đừng…… A a, hai bên…… Bên kia, anh lộng lộng……”

Ca ca cố tình phát ra tiếng mυ"ŧ thực vang, nhìn đến tai cậu thiêu đỏ, đúng lúc nhanh hơn tiết tấu, dùng sức đi vào chỗ càng sâu, đổi bên bào chế đúng cách.

Lý Hạo Nhiên chỉ còn dư lực ách giọng nói kêu to, mặc kệ chính mình sa vào tìиɧ ɖu͙©. Rõ ràng thân tao đều phải thiêu cháy, lại như cũ lắc mông tác cầu càng nhiều:

“Ân a…… Ca ca! Ca ca anh sắp làm chết em…… A a……”

Nam nhân híp mắt cười một tiếng, buông tha thù du sưng to, bám vào bên tai khẽ cắn: “Đúng vậy, anh muốn làm chết em……”

Không khí sền sệt mà ái muội, Lý Hạo Nhiên nhìn không thấy biểu tình ca ca, dựa vào cảm giác nghiêng đầu ở trên cằm hắn cắn: “Ngô, vậy nhanh lên.”

Tựa như thịt ở nước sôi nóng đến thối nát, mị thịt mềm sụp bị cự căn căng ra. Hạo Minh bóp chân đệ đệ lần lượt chôn nhập thân thể cậu, ở thành ruột vuốt ve, tựa muốn đánh ấn ký của hắn.

Lý Hạo Nhiên mềm nhũn vô lực tùy ý hắn mãnh liệt va chạm xâm lược, môi răng cắn hợp vô lực: “Ngô…… Bắn ở bên trong.”

Tựa hồ đã nhận ra khí quan đối phương trướng đại một vòng có động tác rời khỏi. Hạo Minh thở dài, nhướng mày cười một chút: “Không dễ rửa sạch.”

Lý Hạo Nhiên cố sức xoay eo: “Chính là…… Em nhớ anh.”

Không có cái gì so mời như vậy càng hiệu quả, ca ca lần thứ hai thâm nhập đánh sâu vào chỗ sâu trong cúc huyệt, bất quá qua lại mấy cái, côn ŧᏂịŧ Lý Hạo Nhiên trào ra vài cổ đυ.c dịch, hậu huyệt co chặt thúc đẩy ca ca cũng nhanh chóng tước vũ khí, nhiệt triều bắn vào trong cơ thể. Ca ca cùng đệ đệ đạt tới cực lạc cao trào.

Nếu thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại tại đây một khắc sẽ có bao nhiêu tốt đẹp.

Hết

Thêm Bình Luận