Chương 3: Đêm động phòng hoa chúc 2

Diệp Tử ngẩng đầu lên, uống một ngụm xuống, uống xong nàng mới phát hiện ra rượu này uống một chút cũng không gắt, có điểm giống với hương vị của tửu lao*, ngọt ngào, lại mang theo một chút đắng.

Tô Ngạn đem cái ly của nàng tiếp lấy đặt ở trên bàn, sau đó lại trở lại ngồi bên cạnh nàng.

Cả người Diệp Tử một trận căng cứng, vặn vẹo ngón tay gắt gao, liền hơi thở mạnh cũng không dám thở.

Bỗng nhiên tay dài đem nàng hướng ôm vào trong lòng ngực.

Tim Diệp Tử không khỏi đập lỡ một nhịp, ỷ ở trước ngực rắn chắc của đối phương, nàng bị một cổ hơi thở nam tử vây quanh dụ hoặc, làm nàng đang khẩn trương cũng choáng hết cả đầu óc, lại vừa có một loại an toàn nói không nên lời.

Cằm bị hai ngón tay giữ lấy, Diệp Tử bị động mà nâng mặt lên, đôi con ngươi đối diện chuyên tâm mà châm chú nhìn nàng.

Trong mắt tràn ngập ý vị nguy hiểm cùng xâm lược, làm tim nàng một trận thình thịch kinh hoàng, hoảng loạn, sợ hãi, khẩn trương, lại có một loại chờ mong ẩn ẩn không nói nên lời cùng hưng phấn.

“Phu, phu quân?”

Tô Ngạn bỗng chốc cuối đầu ngậm trụ môi nàng, cùng với vẻ ngoài tao nhã hoàn toàn bất đồng, hắn hôn cuồng nhiệt mà tràn ngập tính xâm lược. Trong lúc hắn cường thế tiến công hạ thân nàng không khỏi nhũn ra. Đôi tay chủ động leo lên bờ vai hắn, hứng lấy hắn đòi lấy cùng công trì thành lược.

Bàn tay Tô Ngạn ở trên lưng nàng từng chút từng chút vuốt ve cùng xoa ấn. Diệp Tử cảm thấy cả người mình bị xoa ấn đều tiến vào trong ngực hắn. Lòng bàn tay nóng rực phảng phất như mang theo ngọn lửa, ở trên người nàng bốc lên từng cụm lửa.

“Ân……..” Đại não nàng thiếu oxy, trái tim kinh hoàng, nàng nóng bỏng chủ động đáp lại hắn nụ hôn, đem lưỡi đinh hương tiến vào trong miệng hắn, tùy ý hắn đòi lấy khi dễ.

Đột nhiên nội tâm từ sâu trong thân thể nàng phát ra một loại khát vọng, loại cảm giác đặc biệt muốn, nàng muốn người nam nhân này, giống như phát điên mà muốn hắn!

Phảng phất cảm nhận được nàng vội vàng, ngón tay nam nhân linh hoạt gây xích mích, vài ba giây liền đem áo cưới trên người nàng lột xuống, kéo ra dây lưng trung y màu trắng, lộ ra nửa người trên nàng chỉ mặc áo yếm đỏ, nhũ hoa tròn trịa cao ngất ,hai viên núm nhũ hoa đã đứng thẳng.

Tô Ngạn cởi trung y của nàng, đem nàng đẩy ngã lên giường, cả người đè lên trên, cúi đầu cách yếm đào ngậm lấy núm nhũ hoa mà mυ"ŧ vào, một tay bao lấy bên nhũ hoa còn lại, sau đó nắm trong tay vuốt ve đè ép.

Diệp Tử hút lấy ngụm khí lạnh, một cổ tê dại từ đầu nhũ hoa truyền đến, hai chân khó chịu cọ xát vào nhau, giữa hai chân đã sớm ươn ướt một mảnh.

Tô Ngạn duỗi tay qua sau lưng nàng cởi đi yếm đỏ, lại thấy một đôi đại nhũ hoa vừa trắng vừa xinh đẹp hoàn toàn lộ ra, cho dù đang nằm cũng không có dấu hiệu xụi lơ xuống, giống như hai viên bạch đào cao ngất đứng thẳng.

Ở đỉnh tuyết trắng bạch đào, hai viên núm nhũ hoa sưng đỏ đứng thẳng, chọc người hái xuống, Tô Ngạn cúi đầu ngậm lấy một viên mυ"ŧ vào, dùng tay thưởng thức một bên khác nhẹ nhàng xoa vê, đầu lưỡi ở gốc núm nhũ hoa liên tục cắn nhẹ.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh úp tới khiến Diệp Tử một tay bắt lấy ga giường, một tay đặt ở trên vai Tô Ngạn khó chịu mà nắm lấy quần áo hắn.

Trong chốc lát, Tô Ngạn lại chuyển sang một viên núm nhũ hoa khác mυ"ŧ vào, duỗi tay một phen kéo xuống quần lo̶t̶"̶ của nàng.

Diệp Tử xấu hổ, đem hai chân khép lại.

Tô Ngạn cầm lấy hai đùi tuyết trắng, cường thế không cho cự tuyệt mà tách ra hai bên, chỉ thấy trước mắt hắn hiện ra nơi thầm kín* như trẻ con của thiếu nữ.

Xung quanh chỉ mọc vài sợt lông tơ màu đen tinh tế, hai mảnh cánh hoa phấn nộn chưa hoàn toàn phát dục, đem tách ra,

một tia chất lỏng trong suốt từ trung gian chảy ra, xung quanh tiểu huyệt đều bị dính ướŧ áŧ một mảng.

°°°°°°°°°°°°°°

*Tửu lao: loại rượu vừa đυ.c vừa trắng hay còn gọi là áng.

*Chỗ này tác giả ghi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, ta thấy hơi thô thô nên ta mới đổi thành “nơi thầm kín”.