Editor:Windy Thành phố C được xem là vùng duyên hải đô thị ngoài vấn đề là trung tâm kinh tế thì còn được xem là căn cứ bí mật quân sự. Ở góc Đông Nam thành phố là một thành phố trãi dài hoang phế khô …
Editor:Windy
Thành phố C được xem là vùng duyên hải đô thị ngoài vấn đề là trung tâm kinh tế thì còn được xem là căn cứ bí mật quân sự.
Ở góc Đông Nam thành phố là một thành phố trãi dài hoang phế không bóng người dù có hoa tường vi nở đẹp rộ quấn quanh hay được tân trang đổi mới thì cũng không có ai dám đến đây ở. Không ai biết lý do, chỉ biết khu vực này đã từng là địa bàn của Huyết tộc, sau khi Huyết tộc diệt vong, nơi đây cũng đã thành cấm địa.
Cũng tại nơi đó trong một căn phòng của một thanh niên đang trú ngụ ở phía tây nơi này truyền đến tiếng kêu thảm thiết không biết là gì?
“A a a a a ah mày là cái thứ gì?” Lâm Cảnh núp trong góc giường, “Ra ra ra ngoài!”
Trên bàn trà đối diện cậu một tiểu gia hỏa mắt mũi cổ quái đang ngồi, trông như một con rắn nhỏ mập, nhưng so với rắn thì lại thừa ra bốn cái móng vuốt nhỏ, trên lưng còn có thứ đông tây gì đó y như cái vây, đầu có chút bự, ánh mắt long lanh ngập nước.
“Òm ọp.” Tiểu tử kia nghệch đầu, dùng bốn cái chân ngắn nhỏ xíu muốn đi lại đây.
“Tôi kháo a!” Lâm Cảnh hồn phi phách tán, giơ di động chạy loạn khắp phòng, “Dật Phong anh anh anh mau xuống lầu tới nhà tôi có yêu nghiệt!”