"Cái gì!" Nếu như người nói câu này không phải gia gia, chắc chắn Diệp Đông sẽ đấm một quyền không do dự, nhưng bây giờ lại nghe chính miệng gia gia của mình nói ra, việc này vẫn làm cho hắn cảm thấy không thể tin được.
"Đi vào với ta!"
Diệp Nguyên Quân nói xong bèn quay người đi vào trong nhà, mà Diệp Đông cũng vội vàng đi vào theo, đồng thời trở tay khóa cửa lại.
"Đông Nhi, cháu trọng thương mới khỏi, ngồi xuống trước đi!"
Diệp Đông nghe lời ngồi xuống, ngẩng đầu lên nhìn gia gia của mình, mặc dù chưa nói gì nhưng sự hoài nghi trong mắt đã lộ rõ.
Diệp Nguyên Quân cũng ngồi xuống, nhưng không giải thích ngay mà im lặng một hồi sau mới nói: "Đông Nhi, có một số việc lúc đầu ta không nên nói cho cháu, nhưng bởi vì ta sơ sẩy, suýt nữa đã khiến cháu mất mạng, cho nên ta quyết định nói cho cháu một vài chuyện. Cháu nghe những chuyện này rồi không được nói cho bất kỳ ai, cháu làm được không?"
"Được ạ!" Diệp Đông gật đầu chắc nịch.
"Được, Đông Nhi, cháu cảm thấy thực lực Diệp gia chúng ta bây giờ như thế nào?"
Diệp Đông không rõ tại sao bỗng nhiên gia gia lại hỏi mình vấn đề này, nhưng hắn vẫn suy nghĩ rồi trả lời: "Mặc dù Diệp gia mới chỉ đến trấn Thu Diệp có ba mươi năm, nhưng dưới sự dẫn dắt của gia gia, bây giờ đã phát triển lớn mạnh, sánh vai với La gia và Lâm gia, được gọi là tam đại thế gia. Nhất là thực lực linh ấn thập trọng của gia gia được xem là cao thủ đứng đầu trong phạm vi trăm dặm xung quanh."
Trên mặt Diệp Nguyên Quân xuất hiện nụ cười từ ái, ông gật đầu nói: "Đông Nhi, cháu nói không sai, vậy ta sẽ nói cho cháu biết, sau khi phụ thân cháu bị bắt, ta cũng tìm người giúp đỡ dò la tình hình của điện Diêm La ở khắp nơi. Điện Diêm La có tổng cộng hai vị thủ lĩnh, đều là cao thủ linh ấn thập trọng đỉnh phong, dưới bọn họ có lục đại sứ giả, toàn là linh ấn cửu trọng, ngoài ra còn có hơn mười cao thủ linh ấn bát trọng, cháu nói xem thực lực điện Diêm La như thế nào?"
Sắc mặt Diệp Đông biến đổi, nhìn chung toàn bộ tam đại thế gia của trấn Thu Diệp, linh ấn thập trọng có hai người, linh ấn cửu trọng có bốn người, linh ấn bát trọng không hơn mười người. Thực lực của điện Diêm La này chắc chắn có thể hủy diệt toàn bộ tam đại thế giá trấn Thu Diệp bất cứ khi nào, chứ chưa nói đến chỉ một Diệp gia nhỏ bé!
"Rất mạnh!" Diệp Đông đưa ra nhận xét.
Diệp Nguyên Quân lại cười nói: "Đông Nhi, vậy cháu nói xem, với thực lực khủng khϊếp như vậy của điện Diêm La, đừng nói xử lý Diệp gia chúng ta, mà cho dù bọn họ muốn diệt toàn bộ Thu Diệp trấn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Vậy tại sao bọn họ đã muốn cướp "Tinh Vân Quyết" chúng ta nhưng lại không đánh thẳng đến tận cửa mà phải bắt phụ thân cháu đi rồi mới bắt chúng ta đưa "Tinh Vân Quyết" đi để trao đổi?"
Đây cũng chính là điều mà lúc này Diệp Đông đang cảm thấy nghi ngờ, sau khi chứng kiến sự gian trá của người điện Diêm La, hắn cũng không tin điện Diêm La không dám diệt Diệp gia!
Sau một hơi thở dài yếu ớt, Diệp Nguyên Quân nói tiếp: "Đông Nhi, thật ra những gì bây giờ cháu đang thấy chỉ là một phần rất nhỏ của toàn bộ đại lục Chu Tước. Thực tế, sự rộng lớn của thế giới này chẳng những vượt qua tưởng tượng của cháu, mà còn vượt qua cả sức tưởng tượng của ta! Hôm nay ta sẽ nói cho cháu biết, Diệp gia chúng ta có một chỗ dựa, về việc rốt cuộc chỗ dựa này mạnh đến mức nào thì sợ rằng với trải nghiệm và kinh nghiệm của cháu bây giờ vẫn chưa thể hiểu được."
Nghe đến đó, tâm trí Diệp Đông lập tức sáng hẳn lên: "Cháu hiểu rồi, bởi vì điện Diêm La vô cùng e ngại chỗ dựa này của Diệp gia chúng ta!"
Diệp Nguyên Quân hài lòng gật đầu, nói: "Đúng vậy, mặc dù thực lực điện Diêm La có thể hủy diệt Thu Diệp trấn, nhưng nếu so với chỗ dựa của Diệp gia ta thì chẳng khác nào một con kiến với một con voi. Cho nên, điện Diêm La không dám đắc tội với chỗ dựa của chúng ta, đương nhiên cũng không dám gϊếŧ phụ thân cháu!"
"Hơn nữa, khi ta phát hiện ra cháu, ở đó không còn ai khác. Nếu như phụ thân cháu thực sự đã chết thì người điện Diêm La sẽ để thi thể của nó lại mới đúng, không lý nào lại mang cả thi thể rời đi, đúng không?"
Diệp Đông chở cảm thấy tầm nhìn của mình thật hạn hẹp, điện Diêm La có thực lực khủng bố như vậy nhưng chỉ như một con kiến trước mặt chỗ dựa của Diệp gia, vậy rốt cuộc thực lực của chỗ dựa này mạnh cỡ nào?
Nhưng Diệp Đông cũng không suy nghĩ những thứ này nữa, bởi vì tin tức tốt này khiến hắn rất kích động, không nén nổi vui mừng mà kêu lên: "Gia gia! Vậy người mau nhờ chỗ dựa của Diệp gia để bọn họ giúp đỡ cứu phụ thân cháu!"
Đối diện với Diệp Đông, trên mặt Diệp Nguyên Quân lóe lên vẻ u ám, thở dài nói: "Đông Nhi, có một số việc không đơn giản như cháu nghĩ, nhưng cháu yên tâm, gia gia nhất định sẽ nghĩ cách mau chóng cứu phụ thân cháu ra. Đừng quên, nó là phụ thân cháu, mà còn là nhi tử của ta!"
"Việc cháu cần làm bây giờ là an tâm tĩnh dưỡng, chờ gia gia kiếm cách chữa đan điền cho cháu!"
Diệp Đông nhìn thấy vẻ u ám trên nét mặt gia gia, linh tính mách bảo với hắn rằng trong đó còn uẩn khúc gì đó nên hắn cũng không hỏi tới nữa.
Nhưng trong lòng hắn đã có quyết định, dù gia gia không đi tìm sự giúp đỡ từ chỗ dựa bí ẩn kia thì mình cũng phải cứu phụ thân ra nhanh nhất có thể bằng chính đôi tay của mình.
Nếu như đổi lại trước kia, Diệp Đông không bao giờ có suy nghĩ như thế, nhưng bây giờ đã có cuốn công pháp thần kỳ "Huyết Hải Chiến Thiên Đạo" này, hắn cảm thấy rất tự tin.
Sau khi tạm biệt gia gia, Diệp Đông không về phòng mình mà rời khỏi Diệp gia, chạy ra phía sau núi, đó là nơi hắn tu luyện bấy lâu nay.
Trên đường đi, hắn gặp không ít người Diệp gia. Trước đây, khi nhìn thấy hắn, những người này đều tươi cười săn đón, mà bây giờ có thể thấy bọn họ không còn niềm nở, thậm chí còn nép sang một bên chỉ trỏ, xì xào về hắn.
Diệp Đông biết cái gì gọi là tình người nóng lạnh, nhưng hắn cũng không quá đặt nặng chuyện này, bởi nếu như quá để ý đến thái độ của người khác thì đừng nên làm gì cả, cả ngày chỉ nghĩ cách lấy lòng người khác là được rồi!
Sau khi đi ra sau núi, chắc chắn không có ai theo dõi mình, Diệp Đông đi đến một nơi trong khe núi mà thường ngày mình hay tu luyện rồi khoanh chân ngồi xuống.
Lúc trước khi nằm trên giường, hắn chỉ tu luyện thoáng qua "Huyết Hải Chiến Thiên Đạo" mà thôi. Bây giờ, hắn quyết định tiếp tục tu luyện sâu hơn một chút, xem có thể mang đến sự thay đổi khó tin nào cho bản thân nữa hay không.
Mục tiêu cuối cùng của "Huyết Hải Chiến Thiên Đạo" là đả thông toàn bộ huyệt vị trong cơ thể, muốn vậy thì phải tu luyện từng huyệt vị một. Sau khi cân nhắc cẩn thận, Diệp Đông quyết định tu luyện tứ chi trước, mà trong tứ chi, chỗ đầu tiên cần tu luyện đương nhiên là tay phải.
Hắn hít sâu một hơi, Diệp Đông nhắm mắt lại, bắt đầu hấp thụ linh khí thiên địa dựa theo tâm pháp.
Lại là một niềm vui bất ngờ nằm ngoài dự liệu của hắn, tốc độ hấp thụ linh khí của tâm pháp "Huyết Hải Chiến Thiên Đạo" nhanh hơn hắn tu luyện trước đây không biết bao nhiêu lần. Dường như trong phút chốc đã cảm nhận được linh khí lan tràn khắp bên trong cơ thể mình, cảm giác tràn trề này thực sự rất thoải mái!
Linh khí thiên địa chuyển động với tốc độ cực kỳ nhanh trong cơ thể Diệp Đông, rửa sạch cơ thể hắn, sau mỗi một vòng chuyển động, Diệp Đông có thể cảm nhận được rất rõ rằng có thứ gì đó xông ra ngoài từ cơ thể mình, cứ lặp đi lặp lại như thế, cảm giác dễ chịu kia càng ngày càng mãnh liệt.
Dưới sự bảo dưỡng của lượng linh khí đậm đặc, đan điền vốn bị tên hán tử trung niên của điện Diêm La kia phá hủy đã hoàn hảo như lúc ban đầu trong thời gian ngắn, thậm chí còn hơn trước đến mấy phần.