Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Huyết Mạch Phượng Hoàng

Chương 21-1

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đừng đi cùng họ. Bọn họ là giả đấy!" Tiếng nói đột nhiên vang lên khiến Tô Mạt và Hàn Ngạo dừng lại.

Trong phòng bỗng dưng xuất hiện một hồn thể màu đen mang theo luồng sát khí đang yếu dần, tựa như sẽ hồn phi phách tán bất cứ lúc nào.

"Huyết

mạch

thần thú, hai kẻ đó là quỷ sai giả..." Hồn thể dường như không gắng gượng được nữa, ngã sóng soài trên đất.

"To gan! Dám vu khống bổn quỷ sai, mê hoặc

huyết

mạch

thần thú, tội đáng chết! Ta sẽ thay trời hành đạo, đánh cho mi rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục." Tên quỷ sai trói "Tiểu Triết" bằng sợi dây nhỏ, mặt mày biến sắc vừa nói vừa xông đến chỗ hồn thể.

Tô Mạt thấy thế trong lòng sinh nghi, vội vàng lách mình chắn ở giữa, "Ngài quỷ sai bớt giận, nếu hồn thể này dám đặt điều nói bậy làm tổn hại thanh danh của ngài, chúng ta nên tra hỏi xem hắn có lai lịch ra sao mà càn rỡ đến vậy. Ngài nói phải không?"

"Huyết

mạch

thần thú nói sai rồi. Chúng tôi tuân lệnh Chuyển Luân Vương điện hạ mời cô đến Âm Ti, quỷ hồn này lại dám lộng ngôn, nói chuyện hoang đường gây trở ngại công vụ, tôi phải thu thập trước để tránh điều bất trắc, xin cô mau tránh ra!" Thấy Tô Mạt chắn trước hồn thể, quỷ sai bất mãn sa sầm mặt.

Hành động này càng khiến Tô Mạt tăng thêm nghi ngờ, cho dù hồn thể kia cản trở công vụ cũng nên bắt về Âm Ti trị tội, sao có thể để hắn đánh đến cảnh vạn kiếp bất phục? Ngay cả Thập Đại Âm Soái* của Minh giới cũng không thể phán quyết như vậy.

(*Thập Đại Âm Soái bao gồm: Quỷ Vương, Nhật Du, Dạ Du, Vô Thường, Ngưu Đâu, Mã Diện, Báo Vĩ, Điểu Chủy, Ngư Tai,

Hoàng

Phong.)

Tô Mạt nghĩ trong một thoáng rồi âm thầm ra ám hiệu với Hàn Ngạo, ý bảo anh đề phòng chuyện bất trắc. Hàn Ngạo sớm đã có tính toán, nhận được ám hiệu thì càng thận trọng, anh lặng lẽ lùi về phía cô.

"Cô có ý gì?" Thấy Tô Mạt không hề nhượng bộ, vẻ mặt phẫn nộ của quỷ sai thoắt cái trở nên dữ tợn, hắn không chú ý đến việc cô là

huyết

mạch

thần thú nữa.

"Cho dù ngài đang thi hành công vụ, nhưng lẽ nào Chuyển Luân Vương điện hạ thật sự ra lệnh gϊếŧ không tha kẻ cản trở công vụ ư?" Tô Mạt tiếp tục truy vấn quỷ sai kia.

"Chuyển Luân Vương rất nhân từ, hơn nữa ngài ấy bận rộn với việc luân hồi của hàng vạn linh hồn chứ không quản lí luật lệ Âm Ti, tất nhiên sẽ không hạ lệnh như vậy. Có

huyết

mạch

thần thú minh giám, đồ giả mạo kia chớ phát ngôn bừa bãi." - Hồn thể ngã trên đất bỗng lên tiếng khi nghe thấy lời Tô Mạt, tỏ rõ sự bất mãn của mình.

"Chuyển Luân Vương điện hạ đúng là không ra lệnh, nhưng tên này quả thật đáng hận, nếu không phải hắn ta làm chậm trễ, hiện tại chúng ta đã đến Âm Ti rồi." Tên quỷ sai tránh đối mặt với Tô Mạt, hắn trừng mắt nhìn hồn thể như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

"Nếu đã như vậy, sao ngài còn tự ý quyết định? Theo tôi biết, ngay cả Thập Đại Minh Soái nếu không được lệnh cũng không thể tùy tiện xuống tay gϊếŧ hồn thể. Không biết ngài giữ chức gì ở Âm Ti mà có thể tiền trảm hậu tấu?" Tô Mạt rõ ràng không có ý nhượng bộ.

"Cô!

Huyết

mạch

thần thú muốn chống đối Chuyển Luân Vương điện hạ sao? Nếu vậy tôi cũng không khách sáo nữa!" Vừa nói hắn vừa vứt Tiểu Triết cho tên quỷ sai ở cửa, tỏa ra sát khí như muốn trấn áp Tô Mạt.

"Ha ha, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa rồi à? Chỉ tiếc anh em tao bất cẩn nên lúc trước mới trúng độc thủ của mày.

Huyết

mạch

thần thú xin cẩn thận, hai tên này lai lịch bất minh, trang phục quỷ sai kia chính là của chúng tôi, mục đích của chúng chính là sát hại cô."

Tuy nghi ngờ quỷ sai nhưng không có nghĩa Tô Mạt dễ dàng tin tưởng hồn thể, chuyện này cần phải suy xét hết sức cẩn thận. Ai thật ai giả chưa thể kết luận vội.

"Huyết

mạch

thần thú xin hãy tránh sang một bên, hồn thể này giao cho chúng tôi xử lí thì hơn. Chúng ta không nên chần chừ, khiến Chuyển Luân Vương điện hạ chờ lâu."

"Ngài quỷ sai bớt giận, Mạt Mạt không có ý cản trở ngài thi hành công vụ. Chỉ là nếu quỷ hồn này cản trở công vụ của Âm Ti thì vẫn nên để luật lệ của Âm Ti trừng trị, ngài tự mình định đoạt há chẳng phải cũng phạm luật sao, chúng ta đều biết luật lệ Âm Ti vô tình, có đúng không?" Hàn Ngạo quan sát tình thế một lúc rồi lên tiếng giảng hòa, cũng là để cảnh cáo quỷ sai này.

"Sao đây? Muốn tôi dùng vũ lực ép buộc cô tránh ra à?

Huyết

mạch

thần thú đừng nên liều lĩnh thì hơn. Người thừa kế

huyết

mạch

Kỳ Lân bảo tôi áp giải hồn thể đến Âm Ti, không hẳn là không được, có điều phải cho tôi đến gần hắn ta chứ." Nói xong quỷ sai lại lấy ra một sợi dây nhỏ, nhìn Tô Mạt, ý bảo cô tránh đường.

"Nếu là đến Âm Ti, do ai áp giải cũng không khác biệt, tôi sẽ giải quyết thay ngài." Vừa nói Tô Mạt vừa giơ tay dán một lá bùa lên hồn thể, hồn thể lập tức hóa thánh một làn khói hòa vào lá bùa.

"Cô không tin tôi?" Quỷ sai kia cực kì phẫn nộ đối với hành động của cô.

Tô Mạt khẽ vái hắn, cười nói, "Ngài chớ hiểu lầm, chỉ là giúp đỡ nhau thôi. Huống hồ đều là xuống Âm Ti cả, cần gì phân biệt rõ ràng như thế? Đến khi gặp Chuyển Luân Vương điện hạ, đương nhiên sẽ giao hồn thể này cho ngài."

"Anh sao rồi? Khỏe chưa? Có chứng cớ gì chứng minh anh mới là thật không, nói cho tôi nghe thử?"

Tô Mạt cảnh giác nhin quỷ sai đi phía trước, vừa chú ý tình hình xung quanh vừa nói chuyện với hồn thể bị cô thu vào trong bùa.

Bùa chú Tô Mạt sử dụng để thu hồn thể vốn là bùa nuôi quỷ, nếu thật sự hắn là quỷ sai thì sẽ tránh cho hắn khỏi cảnh tan thành mây khói, nhưng nếu không phải, đến lúc đó giao cho Âm Ti cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn.

Cảm nhận được sinh khí của mình đã chuyển biến tốt, hồn thể bắt đầu kể cho Tô Mạt chuyện đã xảy ra.

Đá Tam Sinh vốn mang ý nghĩa tượng trưng cho đính ước trọn đời cho học thuyết nhân quả luân hồi của Phật giáo, sau đó là lịch sử Trung Quốc. Tam sinh đại diện cho kiếp trước, kiếp này và kiếp sau. Tương truyền được Nữ Oa tạo ra rồi đặt bên bờ sông Vong Xuyên ở cửa âm phủ, trông coi luân hồi nhân duyên ba kiếp. Về sau, thần lực đá Tam Sinh soi chiếu thiên hạ, nhân gian được chứng kiến sức mạnh của Tam Sinh Quyết, từ đó người đến cầu khẩn nhân duyên luân hồi tấp nập không dứt.

Có điều cách đây ít lâu, Đá Tam Sinh không biết tại sao lại mất một mảnh. Tuy chỉ là một góc nhỏ nhưng vẫn khiến Thập Điện Diêm La nổi trận lôi đình, ra lệnh nếu bắt được kẻ trộm sẽ gϊếŧ không tha.

Sau khi biết tin, Chuyển Luân Vương liền triệu quỷ sai khắp nơi truy bắt kẻ trộm, đồng thời căn dặn nếu gặp được

huyết

mạch

thần thú thì bảo đến địa phủ gặp mình. Các quỷ sai y lệnh, chia nhau tìm kiếm. Hồn thể này vốn là quỷ sai thuộc quản hạt trực tiếp của Chuyển Luân Vương. Trên đường thi hành nhiệm vụ còn kết bạn với một quỷ sai khác.

Thân là quỷ sai, họ chưa từng nghĩ sẽ có người dám lần theo dấu vết mình, vì vậy trong lòng không chút phòng bị, cũng không biết đối phương đã theo dõi mấy ngày. Việc Đá Tam Sinh bị mất, Thập Điện Diêm La tức giận và cả chuyện tìm kiếm

huyết

mạch

thần thú đều bị hắn mắm rõ từng ly.

Hôm đó, khi hai quỷ sai truy tìm đến gần khách sạn suối nước nóng thì hai kẻ tập kích đột nhiên xuất hiện. Dù sao cũng là âm hồn, khi đã gặp phải thế lực có thể đả thương họ thì nguy cơ mất mạng là vô cùng lớn, họ bị đánh đến trở tay không kịp.

Hai kẻ tấn công vừa cầm cành liễu quất họ, vừa sử dụng những bùa chú vô cùng lợi hại. Quỷ sai đồng hành vừa nhậm chức chưa lâu, năng lực có hạn, rất nhanh đã hồn phi phách tán.

Bạn bị ám hại, hắn đau đớn cực kì, nhưng bản lĩnh đối phương quả thực cao cường nên hắn không dám hiếu chiến, đành tìm cách mau chóng thoát thân, cầu cứu viện binh.

Hai kẻ kia nào có để quỷ sai đi như vậy, chúng bao vây chặn đánh khiến hắn bất đắc dĩ phải sử dụng chiêu thoát hồn. Bên ngoài trông như bị hai tên ác độc đánh cho hồn phi phách tán, thực tế vẫn còn sót lại tàn hồn. Tuy nhiên nếu không cẩn thận, cuối cùng cũng sẽ rơi vào kết cuộc tan thành mây khói.

Sau khi phát tín hiệu cầu cứu, hắn liền lặng lẽ theo đuôi hai tên kia. Phát hiện

huyếtmạch

thần thú ở khách sạn suối nước nóng nên hai tên kia đã thay trang phục của quỷ sai, lại biến thân trông hệt như quỷ sai, sau đó đi theo

huyết

mạch

thần thú, chờ cơ hội ra tay.

Mọi chuyện tiếp theo nữa thì cô đã biết cả rồi.

Tô Mạt trầm ngâm, cân nhắc đúng sai trong chuyện này. Nếu đây là sự thật, vậy tại sao bọn chúng muốn gϊếŧ cô? Khoan nói đến cái khác, chỉ với chuyện chúng dám gϊếŧ quỷ sai đã đủ chứng tỏ chúng tuyệt đối không phải người thường.

"Tôi dã phát tín hiệu cầu cứu, tin rằng quỷ sai xung quanh đang trên đường đến. Tuy vậy cô vẫn nên cẩn thận một chút." Hồn thể uể oải nói ra câu này rồi rơi vào im lặng, tận dụng thời gian khôi phục sức lực.

Tô Mạt liếc nhìn hai tên quỷ sai, lặng lẽ dùng bí pháp kể lại hết tooàn bộ câu chuyện cho Hàn Ngạo, thảo luận cách xử lí.

"Hai kẻ này đã biết chúng ta có phòng bị nên sẽ tìm cơ hội ra tay. Tốt nhất nên kéo dài thời gian, đợi cứu viện. Chuyện này chúng ta không nên dây vào thì tốt hơn, giúp đỡ thỏa đáng là được rồi. Tự em phải chú ý thân thể của mình, đừng hành động bồng bột."

"Ngài quỷ sai, thân thể của tôi có chút khó chịu, chúng ta nghỉ ngơi một lát được không? Không biết kết giới của các ngài thiết lập ở đâu, tôi sợ cứ đi tiếp nữa thì sẽ không tài nào gặp được Chuyển Luân Vương điện hạ." Tô Mạt vừa nói vừa làm như vô cùng khó chịu, tựa vào người Hàn Ngạo.

Thấy cô mặt mày trắng bệch tựa vào Hàn Ngạo, một trong hai tên "quỷ sai" lên tiếng, "Đằng trước kia là đến rồi,

huyết

mạch

thần thú xin hãy kiên trì một chút."

"Tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi..." Vừa nói Tô Mạt vừa bủn rủn ngã xuống.

Quỷ sai bán tín bán nghi, sốt ruột muốn chết nhưng cũng đành phải tạm ngừng, đợi Tô Mạt hồi phục sức lực. Thực tế hai tên này đúng là hàng giả. Đại khái chúng và Ly Thương xuất thân giống nhau, cũng tuân lệnh xuống núi trải luyện. Lần này mục tiêu chính của chúng là

huyết

mạch

Phượng

Hoàng, tình cờ thế nào lại phát hiện quỷ sai, ỷ vào chút bản lĩnh, chúng lặng lẽ theo đuôi, một

mạch

đến gần khách sạn.

Rốt cuộc chúng thám thính được chuyện Đá Tam Sinh bị mất một mảnh và Chuyển Luân Vương muốn tìm

huyết

mạch

Phượng

Hoàng. Hai thứ này dù tìm được cái nào cũng là công lớn, vì thế chúng kiên trì chờ đợi cơ hội ra tay. Kế hoạch đã đến bước cuối cùng, nào ngờ thời điểm mấu chốt lại bị quỷ sai chưa chết đến phá rối.

Tô Mạt quan sát phản ứng của hai tên quỷ sai, cười thầm trong bụng. Bản thân cô cũng phải kiên nhẫn, nếu kéo dài được tới khi cứu viện tới thì quá tốt. Cô nhắm mắt lại, yên tâm dựa vào vai Hàn Ngạo nghỉ ngơi.

Nhìn vẻ mặt tinh ranh của Tô Mạt, Hàn Ngạo bất giác cầu phúc cho hai gã quỷ sai giả. Coi như vận khí của chúng xui xẻo, ai không chọc lại chọc phải Mạt Mạt nhà anh. Từ trước đến nay, cô luôn có thù tất báo, hai tên này ắt hẳn sẽ gặp kết cục chẳng lành.
« Chương TrướcChương Tiếp »