Dưới sự chỉ huy của Thanh Liên với chủ lực là Bất Tử Ngô Công tu vi Tiên Vương quân đội của nàng nhanh chóng đánh chiếm thành công hàng chục thế lực lớn nhỏ khác nhau. Tại căn cứ mới xây dựng đang ngồi phơi nắng nhàn hạ thì một tin tức truyền vào trong đầu nàng với nội dụng
" gặp phải sự chống trả kịch liệt của một thế lực có tên Bất Diệt Hoàng Triều trong suốt hai tuần quân ta có dấu hiệu bại lui"
" hừ có khả năng chống lại 5 Tiên Vươnh xem ra có chút bản lĩnh"
" này Huyết Liên còn Tiên Vương không"
" tuần trước không phải ta mới đưa cho ngươi 20 Tiên Vương rồi hay sao"
" số đó bận chinh chiến rồi bay giờ có một cục xương cứng xuất hiện"
" được rồi được rồi" tâm niệm vừa động 15 Bất Tử Ngô Công Tiên Vương cảnh xuất hiện, ngồi lên đầu một con nàng ra lệnh quân đoàn tiến vào cổng không gian.
"Gϊếŧ đừng để bọn chúng vào"
" thành phía nam cần chi viện gấp"
" cửa thành phía bắc bị phá rồi"
" mau cầm cự Hoàng Đế và các vị tướng quân sẽ mau tới chi viện thôi"
Xuyên qua cổng không gian nàng nhìn thấy một kinh đô to lớn đang bị bao vây, các loại phép thuật như pháo hoa bắn ra liên tục tiếng gươm đao chạm vào nhau không biết vì sao nhìn cảnh này nàng rất phấn kích
" bảy người các ngươi đi giải quyết bọn đầu não đi số còn lại theo ta"
" trời ạ bọn chúng lại có thêm chi viện"
" gọi hộ vệ hoàng gia ra đây" một đám lính kim giáp cưỡi hắc điểu bay ra ngoài chặn đầu Thanh Liên
" gϊếŧ cho ta" bọn quân lính kim giáp được huấn luyện rất tốt nên cầm chân được đội quân của nàng
" hừ có chút ý tứ" chia ra hai Bất Tử Ngô Công tấn công bọn chúng nàng tiếp tục bình thản tiến tới
" không xong hộ vệ hoàng gia bị cầm chân lại rồi bắn tên mau lên" một trận mưa tên bắn về phía Thanh Liên con Bất Tử Ngô Công tiến lên phía trước che chắn cho nàng nên không bị hao tổn chút nào
" không thể nào đây là Diệt Ma Tiễn đó" không quan tâm bọn chúng nàng cưỡi trên một con Bất Tử Ngô Công đáp lên tường thành ngắm nhìn chiến trường
" thật là đẹp" nàng nhỏ tiếng nói nhưng có một thứ làm nàng chú ý hơn
" không được Lý Ngao ca ca mau bỏ muội lại đi"
" không được nếu mất muội huynh sống có ý nghĩa gì nữa" một thiếu niên đang ôm một thiếu nữ bị thương bỏ chạy nhìn hai người nàng nheo mắt lại
" ngươi giảm tu vi xuống Thiên Tiên rồi đấu với thằng nhóc đó đi" nàng chỉ một con Địa Ngục Đường Lang( lang ở đây không phải là lang sói mà là bọ ngựa)rồi nói, con Đường Lang nhanh chóng lao về phía thiếu niên.
" Lý Ngạo ca ca cẩn thận" Xuân Tuyết hô lên, Lý Ngạo lấy cự kiếm ra đỡ lấy hai cánh tay như lưỡi hái của Đường Lang nhưng cũng không phải nhẹ nhàng mà hắn lui về phía sau thủ thế có máu từ khóe miệng hắn chảy ra, tay hắn run run nhưng rất nhanh hắn ổn định lại mắt lóe lên sát cơ thanh trọng kiếm phát sáng rồi chém về phía Đường Lang keng tiếng sắt thép va vào nhau nhìn đám bụi bặm hắn nói
" được chưa" keng thanh trọng kiếm lại một lần nữa đỡ được lưỡi hái của Đường Lang
" cái gì" trong mắt hắn hiện lên vẻ chấn kinh chiêu Khai Sơn kiếm này là sư phụ hắn truyền lại trước đây hắn từng đấu với rất nhiều thiên tài nhưng chỉ cần hắn tung ra chiêu này là có thể chuyển bại thành thắng nhưng bây giờ hắn còn thậm chí không phá được lớp vỏ của con quái vật trước mắt, kế tiếp là từng tiếng xé gió hắn quơ thanh trọng kiếm nhẹ nhàng như không có gì nhưng hắn chỉ có thể phòng ngự trước tấn công như bão táp của Đường Lang
" đồ nhi dùng chiêu đó đi" một giọng nói vang lên trong đầu hắn
" vâng sư phụ" cơ bắp trên người hắn xẹp xuống nhưng thay vào đó tay hắn xuất hiện một luồng sáng màu vàng
" Khai Sơn kiếm" hắn hét lớn rồi đập thanh trọng kiếm về phía Đường Lang sau khi khói bụi biến mất hắn nhìn thấy Đường Lang đã bị đánh bay dính vào vách tường
" làm tốt lắm đồ nhi"
" đa tạ sư phụ" như là cắt đứt sự vui mừng của hắn lại có thêm ba con Đường Lang xuất hiện thay phiên tấn công hắn một khắc sau hắn đã thấm mệt
" Lý Ngao ca ca" thiếu nữ phía sau lo lắng kêu
" không sao"
" đồ nhi lát nữa ta sẽ kích hoạt sức mạnh để tu vi con tăng lên Huyền Tiên nhưng sau đó ta sẽ ngủ say"
" đa tạ sư phụ" sau đó khí tức hắn tăng vọt lên chỉ dùng lại khi đạt tới Huyền Tiên viên mãn sử dụng Khai Sơn kiếm dễ dàng đánh bay ba con Đường Lang khi hắn định ôm thiếu nữ chạy thì một bóng đen khổng lồ đáp xuống trước mặt hắn, khí tức từ vật đó làm hắn hít thở không thông
" không xong rồi đồ nhi thứ đó phát ra khí tức Tiên Vương cảnh" Bất Tử Ngô Công hướng đầu xuống đất khi Lý Ngao đang căng cứng người chuẩn bị phòng thủ thì có một giọng thiếu nữ phát ra
" thôi đi nếu ta muốn thì lúc này ngươi chỉ là một đống thịt nát thôi" mở mắt ra hắn nhìn thấy trên đầu con quái vật bước xuống một thiếu nữ xinh đẹp mặc bộ váy màu đen đang nhàn nhạt nhìn hắn
" cô nương là ai vì sao lại tấn công vương triều bọn ta" hắn cũng là người thông minh nhanh chóng nhận ra địa vị của nàng rất cao trong quân đoàn.
" ngươi chưa có tư cách biết ta là ai nãy giờ ta quan sát ngươi thấy biểu hiện của làm ta rất hài lòng"
" cô nương quan sát ta"
" ngươi tưởng chỉ với chút tu vi của mình có thể gϊếŧ được Địa Ngục Đường Lang của ta à" nói xong phía sau hắn bốn con Đường Lang đáng lẽ đã chết lại đứng dậy rũ bỏ lớp da màu xám để lộ ra lớp giáp màu đen bóng tu vi Kim Tiên đỉnh để lộ ra hoàn toàn
" đồ nhi bọn chúng đều là Kim Tiên cả đấy" Lý Ngao bắt đầu đổ mồ hôi hột nếu như lúc nãy chúng lỡ tay thì có thể hắn đã thành bánh thịt thật rồi
" ngươi có hai lựa chọn một là quy phục ta hai là chết" giọng của thiếu nữ đó lại vang lên đúng lúc đó lại có 13 bóng đen khổng lồ đáp xuất bên cạnh Thanh Liên vứt xuống sáu kẻ nằm như chó chết Lý Ngao nhận ra đó là Ngũ Đại Tướng quân và phụ hoàng của hắn, nhìn thấy trong ánh mắt của hắn có gì đó nàng lấy tay để lên đầu phụ hoàng hắn bắt đầu sưu hồn lát sau nàng bỏ tay ra phụ hoàng hắn trợn trắng xùi bọt mép nhưng chưa chết
" Lý Ngao thập nhị hoàng tử của Bất Diệt Hoàng Triều là tác phẩm của một cung nữ và hoàng đế trong lúc uống say sinh ra với tư chất phế bật thường xuyên bị các hoàng huynh hϊếp đáp khinh bỉ mang tiếng là hoàng tử nhưng cuộc sống bữa đói bữa no mẫu thân vì một nguyên do bí ẩn mà chết ở dưới giếng nhưng đột nhiên 20 năm trở lại đây đột nhiên tu vi tăng mạnh trở thành kì tài tu luyện vạn năm có một của của vương triều"
" ta nói có đúng hay không" nàng nhìn Lý Ngao rồi nói
" chọn đi thuần phục hay chết" sau một hồi hắn vẫn chần chừ nàng nhíu mày ra lệnh cho một con Đường Lang bắt thiếu nữ tên Xuân Tuyết bên người hắn lại
" thôi ta chán rồi bây giờ một là ngươi gϊếŧ chết phụ hoàng ngươi hai là con nhỏ này là thành hai khúc"
" cô" mắt hắn nổi tơ máu nhìn Thanh Liên gầm lên
" đồ nhi bình tĩnh lại"
" sư phụ cô ta tu vi gì vậy"
" để ta xem... hả Nhân Tiên sơ kì" nghe vậy hắn bước lên phía trên cầm trong kiếm nhìn phụ hoàng hắn nói
" tha lỗi cho con" hắn dùng toàn lực phát động tấn công nhưng không phải vào phụ hoàng hắn mà là vào Thanh Liên
" không thể nào" khuôn mặt hắn hiện lên vẻ khó tin Thanh Liên chặn đứng thanh cự kiếm bằng một tay
" haizzz ngươi chọn sai rồi"
" xẹt" máu phún lên một cánh tay rớt xuống Xuân Tuyết đau đớn kêu lên
" đúng là ngu ngốc để ta cho ngươi xem thứ này" nàng cầm đầu của hắn sau đó truyền vào một số hình ảnh
" phụ hoàng xin phụ hoàng cho ngươi gϊếŧ chết tên tạp chủng Lý Ngao đó"
" đúng vậy phụ hoàng hắn đột nhiên từ phế vật thành thiên tài thì chắc chắn hắn có bảo vật gì đó người như hắn sao có tư cách sử dụng bảo vật đó chứ bảo vật như thế phải để cho phụ hoàng sử dụng"
" đúng thế đấy phụ hoàng"
" hm được rồi tối nay ta sẽ cho người đi gϊếŧ nó"
" a đúng rồi Tam ca không phải bên người hắn có một nha đầu rất xinh xắn hay sao"
" ừ nhỉ Tứ đệ nhắc mới nhớ haha ta phải hưởng trước đấy"
" cái gì là đệ phát hiện trước mà"
" thôi ta nhường cho ca vậy"
" ahaha..." hình ảnh chính là phụ hoàng và các hoàng huynh bày cách gϊếŧ hắn và xem Xuân Tuyết như món đồ chơi nhường qua nhường lại.
( cơn buồn ngủ xxong lên đầu có vì sai sót xin các vị thông cảm)