Chờ cho Du Du thu thập xong hết thảy, Lý Dật kéo Du Du ngồi xuống, thương tiếc nhìn nàng, hắn chăm chú nói: “Du Du, từ hôm nay trở đi, nàng không nên nấu cơm cho ta ăn nữa!”
A!
Nghe xong lời hắn, Du Du kinh ngạc dùng cái tay nhỏ bé che miệng lại, kêu lên một tiếng, ủy khuất nhìn hắn. Một hồi lâu, Du Du run rẩy nói: “Phải chăng là do thức ăn Du Du làm không thể ăn được?”
Không!
Thấy Du Du vì vậy mà sinh ra hiểu lầm, hắn vội vàng giải thích nói: “Làm sao có chuyện ấy, thức ăn do nàng làm ta rất thích ăn. Nàng cũng thấy được, mỗi lần cơm do nàng làm, ta đều ăn hết sạch!”
“Vậy thì... Là do ngươi không thích Du Du, nghĩ muốn đuổi Du Du đi sao?” Du Du thật đáng thương cảm nhìn hắn nói.
Ai...
Thở dài một tiếng, Lý Dật nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Du Du. Do không phòng bị hành động này của hắn nên nhất thời... Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của nàng liền ửng đỏ lên, ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ nhàng dùng hàm răng cắn môi dưới, dù không tán thành, cũng không phản kháng.
Cố nén xuống ý nghĩ trong lòng muốn chiếm tiện nghi của nàng, hắn nhẹ nhàng cắn một chút đầu lưỡi mình, làm cho chính mình tỉnh táo lại, theo sau... Hắn chăm chú nói: “Du Du, chuyện không phải như nàng nghĩ như vậy đâu. Nàng không nên suy nghĩ nhiều!”
Vừa nói chuyện, hắn như nâng của bảo vật quý lạ đem bàn tay nhỏ bé của Du Du nâng niu trước mặt mình, sùng bái nói: “Du Du, trời cao cho nàng gần như tất cả hoàn mỹ! Nàng hãy xem bàn tay nhỏ bé của nàng này, xinh đẹp đến thế nào a, trơn tru mềm láng đến cỡ nào!”
Du Du thẹn thùng liếc nhìn bàn tay của mình một cái, quả thật... Mặc dù nàng luôn luôn rất khiêm nhường, nhưng mà không thừa nhận cũng không được, ở vẻ bên ngoài, lão thiên đối với nàng thật sự xem như rất hào phóng. Nàng có được một đôi bàn tay vô luận là hình dáng hay ánh sáng màu sắc, hay về sự nhẵn nhụi, sáng bóng, đều gần như là hoàn mỹ!
Mặc dù sự ca ngợi của Tiểu Dật làm cho Du Du thật cao hứng, rất khoái nhạc... Nhưng tâm tư của Du Du lại hoàn toàn không có đặt ở này vấn đề này, nghi hoặc nhìn Tiểu Dật, khó hiểu nói: “Tay của Du Du, cùng với chuyện mà ngươi nói tới có quan hệ gì sao?”
Có! Đương nhiên là có!
Lý Dật nghiêm trang nhìn Du Du, lời thề son sắt nói: “Lão thiên cho nàng một đôi tay xinh đẹp như thế, vô luận là nàng hay là ta, đều nên quý trọng bội phần hơn. Mà mỗi ngày rửa chén, nấu cơm thì sẽ làm cho tay nàng sẽ biến thành vô cùng thô ráp. Cứ vậy mà nói, không phải ta đang phí của trời sao?”
Không đến nỗi vậy chứ!
Nghe được Lý Dật tự nhiên lại dùng lời nhận xét cao như thế để đánh giá mình, Du Du không khỏi xấu hổ đến đỏ bừng khuôn mặt. Mặc dù nàng biết bản thân mình lớn lên trông không tệ, nhưng mà có thể gần giống như lời hắn nói. Thế giới bên ngoài rất lớn, nàng tuyệt đối sẽ không cho rằng bản thân mình chính là nữ hài tử xinh đẹp nhất!
Hai tay hợp lại cùng nhau, hắn tham lam dùng hai tay đem đôi tay nhỏ bé mảnh khảnh của nàng hợp tại lòng bàn tay mình, chăm chú nói: “Của nàng hết thảy, đều là những gì ta muốn bảo vệ cho được. Ta không thể cho phép nàng bởi vì ta mà nấu cơm, mà xúc phạm tới bản thân mình, cho nên...”
Nhưng mà...
Không đợi Lý Dật đem lời nói cho hết, Du Du nhíu mày nói: “Nhưng mà vì nam nhân mà chính mình yêu mến làm cơm là thiên chức của một người phụ nữ, cũng là chuyện đáng hãnh diện nhất! Nếu như ngươi không cho ta làm cơm cho ngươi, ta đây phải làm những gì?”
Mỉm cười nhìn Du Du, hắn thản nhiên nói: “Ai nói cho nàng rằng nữ nhân chỉ có thể làm cơm nào. Nữ nhân cũng có rất nhiều loại người, cho dù không làm cơm, nàng cũng có thể làm chút việc khác!”
Nghe xong lời của ta, Du Du không khỏi nhíu mày, có chút khó khăn mở lời: “Nhưng mà ta cái gì cũng không biết, trừ bỏ nấu cơm cho ngươi ra, ta còn có thể làm cái gì đây chứ?”
Đối mặt vấn đề nàng đưa ra, hắn sớm đã chuẩn bị đáp án trả lời nàng. Lý Dật thong dong nhìn Du Du, tiếp tục nói: “Kì thật nàng hoàn toàn không cần lo lắng. Ta biết nàng là nghĩ muốn giúp ta, về phương diện khác, nàng cũng không nghĩ muốn mỗi ngày đều nhàn rỗi ở bên trong nhà. Không có việc gì làm thì cũng không là vấn đề gì, đều có thể giải quyết!”
Dừng một chút, Lý Dật tiếp tục nói: “Kì thật, một người phụ nữ trừ bỏ làm cơm ra thì còn có thể làm những chuyện khác, ví dụ như trợ giúp nam nhân của mình quản lý sự nghiệp. Có thể nói thế này, gần như tất cả công việc mà nam nhân có thể làm thì nữ nhân đều có thể làm, thậm chí chức vị trưởng thôn, cũng có thể do nữ nhân làm!”
Nha!
Kinh ngạc há to miệng, Du Du không thể tin nói: “Trưởng thôn sao? Chuyện này không thể được a! Đừng nói mọi người có chịu cho một người phụ nữ như ta đi lãnh đạo hay không, cho dù đồng ý mà nói, ta cũng tuyệt đối làm không được. Ta cũng không có cái bản lãnh đó!”
Mỉm cười lắc đầu, hắn chăm chú nhìn Du Du, lấy ý kiến nói: “Du Du, chuyện nấu cơm, ta sẽ an bài mấy người trong thôn chuyên môn phụ trách thức ăn của hai ta. Về phần nàng... Ta có an bài khác!”
Nghe nói chính mình sau này không thể tiếp tục làm cơm cho Tiểu Dật, Du Du cảm thấy một chút khổ sở. Nhưng vừa nghĩ đến hắn làm như vậy là vì tốt cho chính mình, lại an bài những chuyện khác cho mình làm, điểm này làm cho khổ sở rất nhanh liền biến mất. Chỉ cần nàng có khả năng giúp đở được Lý Dật, cho nàng làm cái gì nàng cũng đều có thể làm được.
Thấy Du Du rốt cuộc bị mình nói động, hắn mỉm cười tiếp tục nói: “Ta là chuẩn bị thế này, ngươi cũng biết, ta gần đây có thành lập một nhánh quân tên là Đội thân vệ của Thánh vệ môn. Ý nghĩ của ta là đưa nàng tới phụ trách giám sát bọn họ huấn luyện, hơn nữa phát động mọi người sử dụng đầu óc, vì Thánh vệ môn tổng kết ra kỹ xảo chiến đấu thích hợp nhất cho bọn họ! Nàng thấy thế nào?”
Nghe xong lời hắn, đôi mắt của Du Du không khỏi sáng lên. Nàng không phải đứa ngốc, tự nhiên hiểu được bốn mươi tên Thánh vệ kia đối với Lý Dật, đối với cả thôn Huyễn thạch có ý nghĩa gì. Đó tuyệt đối là lực lượng trung kiên, là lực lượng tượng trưng cho Huyễn thạch. Chuyện này giao cho nàng phụ trách là chỉ cần một người, hơn nữa... Nếu như chỉ là giám sát cùng tổ chức mọi người nghiên cứu và thảo luận mà nói, nàng là tuyệt đối có thể đảm nhiệm được.
Được!
Du Du chỉ có chút suy tư liền quả quyết đáp ứng hắn. Nàng nghĩ được vô cùng rõ ràng rằng, hiện tại đối với Tiểu Dật mà nói, cả Huyễn thạch thôn, có thể làm cho hắn hoàn toàn tín nhiệm thì đại khái chỉ có mình. Hơn nữa chỉ có nàng, mới có thể hoàn toàn hiểu được ý tứ của Tiểu Dật, hơn nữa sẽ đem hết toàn lực mà tận sức làm xong chuyện mà hắn muốn hoàn thành!
Nhìn thấy Du Du trả lời đáp ứng mình, hắn không khỏi cảm thấy một trận hưng phấn. Bất quá khi hắn nghĩ lại, một sự nghi hoặc không khỏi truyền vào trong óc hắn, khó hiểu nhìn Du Du, Lý Dật nhăn tít lông mày nói: “Được rồi Du Du, nàng có từng học qua ma pháp nơi trường học hay không? Nàng năm nay đã mười tám rồi, trình độ ma pháp như thế nào?”
Nghe xong lời của hắn, sắc mặt của Du Du không khỏi trầm xuống, ảm đạm nói: “Xin lỗi! Du Du không có trãi qua trường học ma pháp, bởi vì gia gia nói rằng, ta không thích hợp đi học. Nói cách khác, sợ rằng dễ dẫn đến lắm phiền toái mà gia gia cũng khống chế không được!”
Ân?
Nghi hoặc nhìn Du Du, sau một khắc... Hắn rất nhanh liền hiểu được cách làm của lão thôn trưởng. Quả thật, bằng vào tướng mạo như thế của Du Du, một khi xuất đầu lộ diện, chắc là phải bị lắm tên có thực lực và thế lực chiếm mất. Dựa vào địa vị và thế lực là thôn trưởng của Huyễn thạch mà nói, đó là hoàn toàn không có cách nào. Biện pháp duy nhất chính là đem Du Du giấu thậ kĩ ở trong thôn, không cho bất cứ người bên ngoài thôn chứng kiến. Ngoài cách này ra, không còn phương pháp nào khác.
Ai...
Thương xót nhìn Du Du, Lý Dật không khỏi lắc đầu. Đối với những tao ngộ của nàng, hắn thật sự rất tiếc hận! Nếu như nàng trước kia không có học qua ma pháp, cho dù từ bây giờ mà nàng bắt đầu học thì chỉ sợ cũng không còn kịp rồi. Vượt qua mười sáu tuổi mà học ma pháp hoặc là đấu khí thì cơ bản đều là rất khó có khả năng đạt được bất cứ thành tích gì.
Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của hắn, Du Du không khỏi mỉm cười, mở miệng nói: “Kì thật ngươi cũng không cần khổ sở dùm ta. Mặc dù ta không có học qua ma pháp nơi trường học, nhưng mà Du Du cũng không phải cái gì cũng không biết!”
Ân?
Khó hiểu nhìn Du Du, hắn tò mò nói: “Chẳng lẽ... Nàng từng học qua học viện vũ sĩ sao? Không đúng! Nếu như có thể đi học viện cho vũ sĩ, vậy thì nàng cũng có thể đi học viện để học ma pháp rồi. Sao lại như thế này?
Nhìn vẻ mặt mê hoặc của hắn, Du Du không khỏi mỉm cười, thấp giọng nói: “Ngươi hẳn là có nghe người khác nói qua, Du Du là do lão thôn trưởng nhặt được từ trong thành. Cùng thời điểm nhặt được Du Du, cùng chung một chỗ với Du Du còn có một mặt ngọc bội, mà thông qua mặt ngọc bội này, Du Du có thể thi triển ra bản lĩnh đặc thù đấy chứ!”
Nghe xong Du Du nói, hắn không khỏi vui mừng lẫn sợ hãi nhìn Du Du, nếu như Lý Dật không đoán sai, mặt ngọc bội hẳn là một ma pháp vật phẩm thời thượng cổ. Như vậy có thể nói, Du Du mặc dù không có đi qua học viện ma pháp, nhưng mà thông qua không ngừng phóng thích ma pháp, nói vậy... Ma lực của nàng cũng sẽ không thấp, chỉ là... Không biết thông qua ngọc bội, nàng có thể thi triển ra dạng pháp thuật gì đây?