Chương 121: Thao luyện thánh vệ

Cái rương nhỏ bằng gỗ này kỳ thật cũng không lớn, các thứ bên trong ngoại trừ bốn khối huyễn ma thạch to bằng nắm tay, chỉ có thêm một cái túi tiền bằng da không lớn. Nhẹ nhàng cầm lấy miệng cái túi nhỏ, Lý Dật lắc nhẹ một cái, nhất thời….. Một trận rào rào thanh thúy truyền ra.

Con mắt không khỏi sáng ngời, từ âm thanh hắn nghe ra được, bên trong cái túi này nhất định là tiền, hơn nữa khẳng định là thủy tinh tệ, hoặc là tử tinh tệ. Vô luận là loại nào, cái túi nhỏ này ít nhất cũng có giá trị một trăm vạn đồng tử!

Xích…

Giật mạnh dây buột miệng của túi tiền, sau một khắc…. Những ánh sáng màu tím, trắng chói mắt xuất hiện tại trước mắt hắn. Lý Dật nhìn lại vừa vui mừng vừa sợ hãi, chỉ thấy bên trong túi tiền đại đa số là thủy tinh tệ, trong đó cái lẫn lộn vài cái tử tinh tệ.

Lý Dật không phải tham tiền nhưng hiện tại hắn đang rất cần tiền. Xây dựng thôn trang, sinh hoạt của thôn dân đều cần một lượng lớn tiền tài để cung ứng. Trước mắt đây là vấn đề khó khăn nhất, một khi vấn đề khó khăn này được giải quyết, như vậy Huyễn Thạch thôn tất nhiên có thể phát triển một cách nhanh chóng.

Mang theo tâm trạng khẩn trương, Lý Dật nhanh chóng đếm rõ ràng số tiền bên trong túi. Trong đó có sáu tử tinh tệ, hai mươi tư thủy tinh tệ, tộng cộng là sáu trăm hai mươi tư vạn đồng tử a!

Nhìn số tiền trong tay, Lý Dật không khỏi cười một cách ngây ngô. Quả nhiên nằm ngoài dự đoán của hắn rất nhiều, có nhiều tiền như vậy, chẳng những xây dựng thôn trang không thành vẫn đề, hơn nữa hắn còn có thể trang bị võ trang cho thánh vệ đội, như vậy lực lượng võ trang của Huyễn Thạch thôn cũng có thể sơ bộ thành lập rồi!

Chờ tới lúc Lý Dật từ trong vui mừng lẫn sợ hải khôi phục lại, trời đã rất khuya rồi. Du Du thường ngủ rất đúng giờ giấc, nàng đã buồn ngủ đến mức gật gà gật gù trên ghế rồi. Thấy thế, hắn vội vàng gọi nàng đi nghỉ ngơi cho tốt, mà bản thân… Do tinh thần quá mức hưng phấn, làm sao có thể ngủ được. Có nhiều tiền như vậy có thể sử dụng, hắn tất nhiên phải làm lại kế hoạch một lần nữa mới được.

Bận rộn đến lúc hửng sáng, Lý Dật mới thoáng ngủ một chút, chỉ ngủ đại khái hơn hai giờ. Nhìn trời một chút, thời gian tập hợp của Huyễn Thạch quân đoàn đã tới rồi, thời gian tập hợp của thánh vệ cũng lập tức tới.

Không kịp ăn điểm tâm, Lý Dật trước tiên tiến đến sân rộng, ra lệnh mọi người bắt đầu buổi rèn luyện vào buổi sáng. Cái gọi là sáng sớm rèn luyện kỳ thật cũng không phức tạp, chỉ là làm cho tất cả võ sĩ ngăn cản ở cửa thôn, sau đó pháp sư tại phía sau phóng ra ma pháp, về phần mục tiêu, chính là một loạt mười khối yểm ma thạch.

Đối với huấn luyện võ sĩ, kỳ thật hắn cũng không thành thạo, huấn luyện pháp sư cũng như thế. Lý Dật chỉ có thể an bài như thế, thế giới này cùng địa cầu hoàn toàn bất đồng, dùng phương thức huấn luyện ở địa cầu đi huấn luyện khẳng định là không được, đây là do bản thân trải qua suy tư cả đêm mà đưa ra kết luận.

Sau khi an bài thật tốt nội dung huấn luyện của Huyễn Thạch quân đoàn, Lý Dật quay trở lại sân nhỏ một lần nữa. Khi hắn tới, bốn mươi tiểu cô nương mặc chỉnh tề, vẫn còn buồn ngủ đứng xếp hàng ở nơi đó. Dưới sự giám sát của người lớn trong nhà, các nàng không có một người bị trễ!

Trải qua một buổi tối suy tư, Lý Dật rốt cuộc nghĩ ra phương pháp huấn luyện cho Thánh vệ. Ngón tay bỏ vào trong miệng, một tiếng huýt sáo vang dội, thân ảnh đen bóng của Tiểu Cường giống như một cái bóng chạy tới. Chỉ trong nháy mắt, liền tới trước mặt của hắn.

Nếu như nói hạt tử là kinh khủng, như vậy một con hạt tử phóng đại lên ngàn vạn lần chính là siêu cấp kinh khủng. Nhìn thấy bộ dạng dữ tợn của nó, khuôn mặt nhỏ còn non nớt của tất cả các nữ hài đều bị dọa đến trắng không còn giọt máu. Một đám ngay cả thở mạnh đều không dám.

Mỉm cười, Lý Dật sớm đoán trước được các nàng sẽ sợ hãi Tiểu Cường, cũng chính vì cái này nên hắn mới mượn Tiểu Cường huấn luyện các nàng, đồng thời… Cũng huấn luyện Tiểu Cường một chút!

Nghĩ tới đây, Lý Dật quay về phía bốn mươi nữ hài, âm hiểm cười nói: “Tốt lắm! Bắt đầu từ hôm nay, đối tượng huấn luyện của các ngươi chính là con đại hạt tử này, các ngươi có thấy được cái gì trên lưng nó không?”

Theo phương hướng của ngón tay hắn, tất cả các nữ hài đều thấy được một khối yểm ma thạch được buộc chặt trên lưng Tiểu Cường. Trong lúc nhất thời, tất cả các nữ hài đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

Nhìn tất cả các nữ hài, hắn tiếp tục nói: “Tiếp theo… Các ngươi có thể tùy ý phát động công kích, mục tiêu chính là yểm ma thạch trên lưng Tiểu Cường!”

Nha!

Nghe được mệnh lệnh của hắn, tất cả các nữ hài đều kêu lên sợ hãi. Muốn các nàng hướng về phía đại gia hỏa kinh khủng này công kích, vạn nhất làm cho nó tức giận thì sao? Các nàng mặt dù tuổi còn nhỏ, nhưng mà các nàng hiểu được, cho dù bốn mươi người gộp lại với nhau, cũng không có khả năng đánh lại đại gia hỏa này!

Nhìn vẻ mặt sợ hãi của bốn mươi tiểu cô nương, Lý Dật không khỏi mỉm cười, tiếp tục nói:” Các ngươi cần phải cẩn thận, tên gia hỏa này có thể di chuyển, hơn nữa tính tình của nó cũng không tốt lắm. Nếu các ngươi không thể đánh chính xác vào trên yểm ma thạch, mà lại đánh vào trên người của nó, vậy nó một khi nổi giận lên, cái mạng nhỏ của các ngươi có thể nguy hiểm đó!”

Vốn các nàng đã rất sợ hãi, nghe qua câu nói này của hắn lại càng thêm sợ hãi. Này không phải đang huấn luyện, này rõ ràng là đang lấy mạng ra đùa giỡn! Nhưng mà tất cả các nàng đều hiểu được, người nam nhân này nắm giữ cái mạng nhỏ của họ. Chỉ cần hắn nguyện ý, có thể cho bất kỳ một người nào trong số các nàng đi chịu chết, không có bất luận kẻ nào có thể can thiệp!

Mệnh lệnh của hắn là không thể làm trái, không riêng gì các nàng, kể cả cha mẹ các nàng cũng tuyệt đối không dám làm trái. Nếu như vậy, lối thoát duy nhất của các nàng chính là hoàn thành mục tiêu này!

Nhìn khuôn mặt đám nữ hài từ từ kinh định lên, Lý Dật không khỏi vui mừng. Đây chính là cái mà hắn muốn, mặc dù là huấn luyện nhưng các nàng vì tương lai lên chiến trường mà huấn luyện, nếu đã như thế, các nàng nhất định phải tùy thời cảm nhận được uy hϊếp của tính mạng mới được! Chỉ có huấn luyện dưới áp lực của tính mạng mới có thể luyện ra bản lĩnh chân chính! Nói cách khác, bình thường luyện lợi hại như thế nào đi nữa, vừa đến chiến trường liền xong đời, vậy có lợi ích gì chứ?

Huấn luyện lần này, kỳ thật Lý Dật có rất nhiều mục đích, cũng không chỉ đơn giản là huấn luyện bốn mươi nữ hài này. Tại đồng thời huấn luyện các nàng, hắn còn muốn huấn luyện Tiểu Cường. Cùng lúc đó, tứ huyễn thú trong bụng Tiểu Cường cũng phải đi học tập thật tốt, chờ lúc bọn chúng học được kỹ năng công kích, bọn chúng cũng cùng Tiểu Cường đồng thời tham dự tiến công!

Thành… Thành chủ…..

Khi đang nghĩ ngợi đắc ý, một âm thanh sợ sệt vang lên. Hơi hơi nhíu mày, khi hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ hài vẻ mặt mơ hồ đang sợ hãi nhìn hắn!

Ngươi !

Vươn mạnh cánh tay, ta chỉ về phía nữ hài, tức giận nói:” Ngươi! Đứng ra cho ta…”

Nghe được tiếng rống giận dữ của Lý Dật, thân thể của nữ hài xinh xắn có khuôn mặt tròn không khỏi chấn động mạnh mẽ, cả người run rẩy, từng bước một đi ra. Nhìn bộ dáng sợ hãi của nàng, giống như là bước trên pháp trường.

Bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn bộ dáng thương cảm của nàng. Nói thật, trong tâm hắn thật không nỡ nhưng là hắn rất rõ ràng, bây giờ hắn đối với các nàng nhân từ, cũng không phải là đang thương các nàng, cũng không tính là đối tốt với các nàng. Khi tương lai các nàng tại trên chiến trường chết đi, tuyệt đối sẽ hận ta.

Trân trọng một người có rất nhiều cách, phương thức mà Lý Dật lựa chọn là loại nghiêm khắc. Hắn thà rằng làm cho các nàng sợ hắn, thà rằng để cho các nàng ngấm nhầm mắng chửi hắn, cũng phải lo nghĩ tới tương lai của các nàng.

Nghĩ tới đây, Lý Dật gạt bỏ đi sự không đành lòng trong tâm lý, bắt buộc mình trở nên lãnh khốc, lạnh lùng nói với nữ hài có vẻ mặt mơ hồ:” Mới vừa rồi, là ngươi nói chuyện phải không?”

Ta… Ta…

Nghe Lý Dật hỏi, nữ hài đáng thương không dám mở miệng. Trong đôi mắt to trong suốt, nhanh chóng tụ đầy nước mắt, bộ dáng giống như bất cứ lúc nào đều có thể rơi xuống.

Không cho khóc!

Rống to một tiếng mạnh mẽ, nhất thời… Nữ hài bị hù dọa đến quên cả khóc, nhanh chóng ngậm chặt miệng lại. Sợ chính mình khóc lên thành tiếng, ai biết một khi khóc lên sẽ gặp phải trừng phạt như thế nào?

Lạnh lùng nhìn nữ hài, hắn trầm giọng nói:” Sau này nhớ kỹ, đang trong khi sắp xếp hàng ngũ, có bất cứ chuyện gì cũng không cho phép nói chuyện. Ta sẽ để lại thời gian nói chuyện cho các ngươi. Nếu như thật sự có chuyện nói, vậy phải đợi đến thời gian giành cho các ngươi lên tiếng, các ngươi phải giơ tay lên, lớn tiếng hô báo cáo, có nghe hay không!”

Câu nói sau cùng là hắn hét lên, hét to một lần cũng không có gì. Lần nữa đem các tiểu cô nương vẻ mặt mơ hồ lại càng hoảng sợ, gật đầu một cách ủy khuất, nhưng lại ngoan ngoãn trả lời: “Dạ… Thuộc hạ nghe rõ!”