- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Huyễn Thần
- Chương 103: Như hà giải quyết
Huyễn Thần
Chương 103: Như hà giải quyết
Tốt lắm!
Lúc tiếng vỗ tay của mọi người đã bắt đầu hạ xuống, Lý Dật mới đứng dậy thành thật nói: “Diễn giảng của La Tạp tiên sinh thật sự rất đặc sắc, ngươi đối với thôn này đều rất hiểu rõ, đối với tình huống của các hộ gia đình đều rành mạch nói rõ, đối với phương hướng phát triển của cả thôn cũng rất vững chắc. Ta không thể không nó điều này đối với mọi người thực sự rất tốt, đáng để mọi người kính trọng, mọi người hãy cho La Tạp tiên sinh một tràng pháo tay nữa nào!”
Xôn xao…
Một lần nữa tiếng vỗ tay nhiệt liệt lại nổ lên. Hài lòng nhìn mọi người đang điên cuồng vỗ tay, hắn không khỏi cười thầm, tà nhãn hướng về người cuối cùng tham gia ứng cử trưởng thôn quét qua. Lý Dật sở dĩ nói như vậy, làm như vậy, đúng là buộc gã cuối cùng này phải ra tay!
Người này là Mã Lý Áo. Từ tư liệu của Du Du cung cấp cho hắn, người này âm hiểm xảo trá, tâm kế thâm sâu, làm việc can đảm cẩn trọng cũng như rất âm độc. Để đạt được mục đích không tiếc hết thảy sử dụng thủ đoạn, là một trong những người cạnh tranh chức vị trưởng thôn!
Hừ!
Quả nhiên, đúng như Lý Dật dự đoán. Nhìn thấy chuyện phát triển đến lúc này, Mã Lý Áo rốt cuộc cũng hết cả kiên nhẫn, tâm kế của Mã Lý Áo hết sức rõ ràng, không thể để chuyện này tiến xa hơn được nữa. Nói cách khác, sợ rằng lúc hắn diễn giảng thì trong lòng mọi người đã định ra trưởng thôn rồi!
Nghe được tiếng hừ lạnh của Mã Lý Áo, tất cả mọi người đều ngẩn người ra, sau đó… Tiếng vỗ tay cũng dần dần ngừng lại mà ngay cả La Tạp cũng nhíu mày bất mãn, gã biết rất rõ rằng đương trường chỉ còn Mã Lý Áo có khả năng cạnh tranh chức vị trưởng thôn với mình!
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã tập trung chú ý vào mình, Mã Lý Áo cười cười nhìn La Tạp, âm độc nói: “La Tạp tiên sinh nói thật hay a, bất quá… Lời nói hay thật sự vô nghĩa, phương hướng phát triển của ngươi quá bảo thủ. Nếu như ngươi ngồi vào vị trí trưởng thôn, mọi người cả đời vẫn chỉ nghèo đói mà thôi!”
Nói tới đây, Mã Lý Áo nhanh chóng chuyển hướng về phía mọi người, phẫn nộ quát: “Mời các ngươi nói cho ta biết, nếu như dựa theo phương hướng phát triển của tiên sinh La Tạp, như vậy vào lúc các vị còn sống, Huyễn Thạch thôn có thể trở nên cường thịnh sao?”
Này…
Đối mặt với vấn đề của Mã Lý Áo, tất cả mọi người đều chần chờ. Phương hướng phát triển của La Tạp tiên sinh là tuyệt đối chính xác, điểm này không có người nào nghi ngờ nhưng là phương hướng của gã, chú ý nhất là mấu chốt của vấn đề phải vài chục năm, thậm chí là trăm năm sau, mà khi đó… Những người có mặt ở đây sợ rằng không ai còn sống nữa, mà như vậy thì tất cả mọi người bây giờ vẫn tiếp tục cuộc sống nghèo khổ!
Mọi người đều là như thế, trước hết phải nghĩ tới bản thân mình, chính mình đã chết rồi thì ai quản tương lai làm cái gì! Cho dù là phương hướng của La Tạp thành công nhưng là bọn họ cũng vô duyên thụ hưởng. Nói như vậy, phương hướng của La Tạp mọi người vẫn ủng hộ chứ?
Than thở nhìn lại Mã Lý Áo, người này quả thật đủ âm hiểm, gã đã thành công trong việc hướng suy nghĩ của mọi người trở thành ích kỉ. Chính mượn điểm này đã làm cho lòng tin của tất cả mọi người đối với phương hướng của La Tạp bị dao động, mặc dù không quyết định cho chiến thắng nhưng là đã mở ra một thế cục có lợi cho bản thân, tâm kế của người này thật sự rất âm trầm a!
Nhìn thấy cục diện tốt đẹp này, Mã Lý Áo tự nhiên không chịu bỏ qua, từng bước ép sát nói: “Trước khi La Tạp tiên sinh diễn giảng, hỏi qua mọi người mấy vấn đề, như vậy… Hiện tại ta cũng có mấy vấn đề cần hỏi mọi người một chút!”
Cười hắc hắc, vóc người thấp bé, mỏ nhọn tai khỉ chính là Mã Lý Áo tiếp tục nói: “Ta xin mọi người nói cho ta biết, ai ở Huyễn Thạch thôn giàu có nhất? Huyễn Thạch thôn ai kiếm tiền giỏi nhất? Huyễn Thạch thôn ai dẫn đầu về kinh tế? Huyễn Thạch thôn ai là người biết đồ vật gì đáng phát triển nhất!”
Đối mặt với những vấn đề này của Mã Lý Áo, con mắt đám thôn dân đều sáng lên. Mặc dù không có người trả lời gã nhưng là vẻ mặt của mọi người đã trả lời vấn đề này rồi, ngươi kia nhất định là Mã Lý Áo!
Mã Lý Áo không hề để ý rằng mọi người không ai trả lời mình, dù sao gã cũng biết rằng đó là ai. Tới tận bây giờ mới được chú ý, ở trong thôn lại càng không có uy vọng gì cho nên tự nhiên không có ai trả lời gã. Nhưng là Mã Lý Áo biết, chỉ cần mọi người bắt đầu động tâm, thắng lợi trong lần ứng cử này của gã sẽ không còn xa nữa!
Có chút gật đầu, Mã Lý Áo hài lòng với ánh mắt của đám thôn dân đang nhìn mình, không chịu bỏ qua cơ hội tốt đẹp này, Mã Lý Áo tiếp tục nói: “Nếu ta lên làm trưởng thôn, ta không dám hứa hẹn gì nhưng là ta có thể cam đoan, mọi người rất nhanh chóng có thể giàu lên, tiếp theo… Ta sẽ nói ra phương hướng phát triển một cách đơn giản nhất!”
Một giờ tiếp theo, Mã Lý Áo nói không dừng miệng, “bắn như súng liên thanh”. Than thở nhìn tên mỏ nhỏ tai khỉ này, Lý Dật không thể không thừa nhân người này có khả năng gây kích động quần chúng. So với hắn giỏi hơn rất nhiều, cùng với gã so sánh thì hắn chỉ là một học sinh tiểu học. Mã Lý Áo làm ăn buôn bán đã lâu nên khả năng kích động đã trở thành bản năng, biến thành một loại nghệ thuật. Ở bài diễn giảng của gã ngay cả Lý Dật cũng không có cách nào ngoài ủng hộ tất cả. Nếu như hắn là thôn dân chỉ sợ hắn cũng sẽ bầu cho Mã Lý Áo trở thành trưởng thôn, hơn nữa là mong càng nhanh càng tốt, bởi vì hắn chính là người mà mọi người đang hi vọng, làm cho mọi người cảm thấy tương lai tốt đẹp trước mắt a!
Tốt!
Mã Lý Áo hưng phấn cuồng tiếu một hồi, ha ha cười nói: “Diễn giảng của ta tơi đây là hết. Tóm lại một điểm, chỉ cần Mã Lý Áo ta lên làm trưởng thôn, ta cam đoan mọi người sẽ rất nhanh có thể giống ta, trở nên giàu có, đây là hứa hẹn của ta đối với mọi người!”
Tốt! Tốt! Tốt…
Đối mặt với diễn giảng của Mã Lí Áo, tất cả các thôn dân không cần hắn cổ động để cuồng nhiệt vỗ tay, hò hét ầm ĩ. Bây giờ ai nói cũng chẳng quan tâm nữa, tất cả trở nên điên cuồng.
Hừ!
Trong tiếng vỗ tay rào rào, La Tạp lạnh lùng hừ một tiếng, sự uy nghiêm của hắn bị giảm thấp. Tất cả thôn dân rốt cuộc ý thức được đây là buổi tranh luận, mọi người nhanh chóng ngừng vỗ tay, một đám âm thầm lè lưỡi. Vô luận tuyển ai làm trưởng thôn bây giờ đều có nghĩa là không để La Tạp có chút mặt mũi nào, dù sao! La Tạp cũng là người có uy vọng nhất trong thôn.
Lạnh lùng nhìn Mã Lí Áo, La Tạp âm trầm nói: “Mã Lí Áo, ta thừa nhận những gì mà ngươi vừa nói rất có tính hấp dẫn, nhưng là ngươi có nghĩ tới không, một khi ngươi phương hướng của người phát triển ngoài ý muốn, như vậy toàn thôn sẽ bị ngươi đưa tới đâu chứ?”
Nói tới đây, La Tạp uy nghiêm nhìn về phía thôn dân, ngưng trọng nói: “Mọi người đều phải biết, một khi phương hướng phát triển của Mã Lí Áo tiên sinh thất bại, chẳng những không được một xu nào mà còn phải gánh trên lưng một khoản nợ lớn. Nếu như có khả năng trả thì không nói chỉ sợ là toàn bộ thôn chúng ta đều trở thành nô ɭệ, mọi người phải biết rõ điều này chứ!”
Nói tới đây, La Tạp có hơi dừng lại một chút sau đó tiếp tục nói: “Ta thừa nhận, cùng với phương pháp của Mã Lí Áo tiên sinh đưa ra thì kế hoạch của ta hơi thận trọng hơn một chút, nhưng đây là phương pháp phát triển ổn thoả nhất, mới là thích hợp nhất đối với chúng ta. Mọi người không nên mạo hiểm bởi vì nếu thất bại thì chúng ta không có khả năng dậy nổi nữa!”
Quay mặt về phía La Tạp, nhất thời… Tất cả mọi người trở nên trầm mặc, tất cả mọi người đều biết, phương pháp phát triển của Mã Lí Áo rất là hấp dẫn mọi người. Có thể làm mọi người trong một thời gian ngắn trở nên giàu có, nhưng là theo phương pháp này lâu dài sợ rằng rất nguy hiểm. Giống như một người đi qua vách núi trên một sợi dây, trượt chân cái sẽ ngã tan xương nát thịt!
Nhìn thấy La Tạp chỉ nói mấy câu mà muốn phá huỷ sức cố gắng của mình, Mã Lí Áo âm thầm hận, bất quá hắn không thể không thừa nhận tất cả những gì La Tạp nói đều là sự thật. Buôn bán chính là như vậy, người muốn có nhiều tiền thì phải có đảm lượng cao, muốn bay cao mà không phải phiêu liêu mạo hiểm, vậy chỉ là nằm mơ thôi!
Bất quá, đối với nghi vấn của La Tạp, trong tâm của Mã Lí Áo âm thầm đã có sự chuẩn bị. Trước khi diễn giảng gã đã có nghĩ tới vấn đề này rồi, mặc dù bị dộng nhưng là tuyệt đối không có khả năng thắng được gã.
Nghĩ tới đây, Mã Lí Áo nhếch mép cười nói: “Trước kia, có rất nhiều bằng hữu muốn cùng ta làm ăn mua bán, ở đây có rất nhiều người đều đã cầu xin ta nhưng là ta đều không có đáp ứng, dù sao… Ta không có cái nghĩa vụ kia!”
Dừng một chút, Mã Lí Áo tiếp tục nói: “Nếu như ta lên làm trưởng thôn, sự việc lớn như vậy tự nhiên sẽ là chuyện của ta. Mọi người đều có lợi, ta cũng có lời, cho nên… Ta nhất định sẽ dẫn dắt mọi người đi trên con đường trở nên cường thịnh!”
Nói tới đây, Mã Lí Áo vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên, lạnh lùng nhìn mọi người nói: “Hiện tại ta muốn hỏi các vị một chút, lúc đầu các người tại sao lại muốn cầu ta? Chẳng nhẽ các ngươi không biết việc buôn bán là rất mạo hiểm sao? Vì nguyên nhân gì mà các ngươi tới gõ của nhà ta?”
--------------------------------------------------------------------------------------------
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Huyễn Thần
- Chương 103: Như hà giải quyết