Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Huyền Môn Nãi Bao Bị Đọc Tâm, Cả Nhà Sát Điên Rồi

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đây là đứa nhỏ ăn xin mà ta đã đưa về từ ngoài cổng phủ hôm qua." Tống Thư Thanh nhàn nhạt giải thích.

Lúc này, Phượng Thiên Tinh đã thay bộ quần áo mới dành cho nữ hài được người làm đi mua từ sáng sớm, hoàn toàn khác với bộ dạng ăn xin ở cổng phủ.

Trên khuôn mặt tròn trịa, tuy không có nhiều da thịt, nhưng đôi mắt lại đặc biệt sáng ngời. Chính đôi mắt này khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy rất giống Tống Thư Thanh người đang bế nàng.

"Đại tẩu, một đứa ăn mày, sao tẩu lại bế đến đây chỗ mẫu thân?" Phượng Như Nguyệt vẻ mặt khinh thường, như nhìn thấy thứ gì đó bẩn thỉu.

"Đứa nhỏ này có duyên với ta, ta định nhận nuôi nàng." Tống Thư Thanh thong thả nói.

"A Thanh, bây giờ Hầu gia trọng thương, Nguyên Tế mới ba tuổi, sao con lại mang một đứa ăn mày không liên quan về nhà?" Nguyễn Nhược Anh cầm tách trà bên cạnh lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, có chút không vui đặt chén trà xuống, phát ra tiếng vang giòn tan.

"Mẫu thân, con nghĩ đứa nhỏ này là phúc tinh, phu quân của con ngày hôm qua bị thương nặng như vậy mà đến giờ vẫn còn sống, có lẽ là do con nhận nuôi đứa nhỏ này, tích được phúc." Tống Thư Thanh hiếm khi tỏ ra cứng rắn.

[Mẫu thân làm tốt lắm, khi nào cần cứng rắn thì phải cứng rắn.] Phượng Thiên Tinh nghe thấy Song Thư Thanh nói mình là phúc tinh, trong lòng vui không nói nên lời, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn mọi người trong nhà, ai nấy đều có vẻ mặt khác nhau.

Tống Thư Thanh cũng chú ý quan sát phản ứng của mọi người.

Thấy họ không có biểu hiện gì kỳ lạ, chứng tỏ họ đều không nghe được tiếng lòng của Phượng Thiên Tinh, lúc này mới yên tâm.

Nguyễn Nhược Anh nhìn chằm chằm người con dâu cả hiền lành và hiếu thảo thường ngày trong vài giây.

Chuyện gì thế này?

Lại nhìn kỹ khuôn mặt Phượng Thiên Tinh vài lần, đè nén sự ngạc nhiên trong lòng.

Sau khi chào hỏi, Tống Thư Thanh định cáo từ.

Bây giờ nhìn thấy người nhà Nhị phòng, trong lòng nàng vô cùng khó chịu.

Chỉ là chưa kịp cáo từ thì đã nghe thấy tiếng bước chân vội vã từ ngoài cửa vọng vào.

"Thưa phu nhân, người trong cung đến rồi." Thúy Bình không đợi báo trước mà vội vã chạy vào.

Người trong cung đến không phải chuyện nhỏ.

Phủ Võ An Hầu tuy có tước vị, nhưng quan chức của Phượng Tổ Văn không cao, chỉ là Tham tướng trong Cấm Vệ Quân, hàm Tam phẩm.

Cấm vệ quân bảo vệ toàn bộ hoàng thành.

Vụ mất cống phẩm vốn dĩ thuộc về Đại Lý Tự quản lý, nhưng do tên trộm quá mức xảo quyệt nên họ mới đề nghị Cấm Vệ Quân hỗ trợ.

Phượng Tổ Văn nhận nhiệm vụ, vì vậy bị thương.
« Chương TrướcChương Tiếp »