Chương 4: Linh quả

Cổ Sơn chi địa.

Huyết Sát cấm địa.

Tại Thiên Vũ bên trên nổi tiếng cấm địa một trong, nghe đồn Thiên Tinh cảnh cường giả chết bên trong cũng không dưới hai chữ số.

Mà bây giờ ở bên trong, trên đỉnh một tòa không biết tên núi hoang, bên trên sừng sững một đạo bóng người.

Đang từ từ đi sâu phía bên trong.

"Lão sư, ngài nói nơi này thật sự có Huyền Nham quả thụ sao"

Thanh niên nhìn về phía trước lẩm bẩm đạo.

Hắn cả người luộm thuộm tóc tai che mặt, trên người có rất nhiều vết thương đi ra.

Nhưng nếu Cố Thanh tới đây liền nhận ra người này chính là Nam Cung Chính Ngã, từ lâu rời đi Nam Cung gia, hắn hiện tại chính là theo một đường đi tới nơi này lịch luyện càng là muốn tìm bảo vật tu luyện.

Tại hắn con mắt quan sát xung quanh.

Mà tại bây giờ hắn đang trò chuyện với đạo tàn hồn hiện ra.

"Hẳn không sai, nơi này cảm nhận được nồng nặc huyền khí hẳn là ở gần đây không xa"

Lúc này không gian một bên.

Một đạo thân ảnh mơ hồ một bên hắn trả lời.

Sau đó chú ý xung quanh động tĩnh.

"Quá tốt rồi, cuối cùng cũng tìm tới, sau khi hấp thu vào cảnh giới ta liền tăng cao, chờ khi đó ta liền đi tìm đủ Hồn thiên quả cùng Tạo Hóa đan liền có thể khôi phục nhục thân cho sư tổng rồi"

Thanh niên nghe vậy vui mừng thầm nghĩ trong lòng.

Hắn trước đây chỉ là một tên phế vật không thể tu luyện, nếu không phải sư phụ hắn chữa khỏi giúp hắn tu luyện thì hiện không có hắn bây giờ.

Mà hắn càng đạt tới bây giờ huyền thiên cảnh đỉnh phong.

Cho dù tại trong Nam Liên thành hắn cũng xem như một cái thiên tài.

Nghĩ tới đây hắn càng quyết tâm nhanh chóng tăng cao tu vi để giúp sư phụ.

"Không nên vui mừng quá sớm, thiên địa chi vật bình thường đều có yêu vật trông coi, mà Huyền Nham quả thụ càng là ngũ giai linh quả nên càng phải cẩn trọng"

Thấy đệ tử mình như vậy, lão nhân cũng lên tiếng nhẹ nhàng chỉ dạy.

Bản thân hắn gọi Hư Vô Thần người khác gọi hắn là Hư lão, vốn là Huyền Vũ vực người, tuy chỉ là Thánh nhân không thể xem như cường đại nhưng hắn lại là Dược Thiên các thành viên một tên đỉnh cấp Địa phẩm đan sư Thánh hoàng đều phải cho hắn mặt mũi, bởi vì một lần ra ngoài gặp phải cừu địch truy sát cuối cùng đồng quy vu tận mà chết, hắn một tia tàn hồn thoát đi lưu lạc đến Thiên Vũ châu này.

Hắn cũng không nghĩ tới hắn đường đường là Thánh nhân cảnh cường giả Địa phẩm đan sư ở Huyền Vũ vực nhiều thế lực đều xem như cung phụng bị ám hại đến đường này.

Nhìn xem nơi này linh khí mỏng manh chỉ sợ để hắn trở về đỉnh phong còn cần thời gian rất dài.

May mắn ở đây hắn xem xét nhiều nhất bất quá là Thiên tinh cảnh người bằng vào bây giờ hắn có thể xem như không đáng để lo.

Nhưng hắn cũng không nghĩ tới ban đầu lúc hắn tỉnh lại thì đã ở trên người tiểu tử này, hơn nữa chuyện làm hắn không nghĩ tới chính là tiểu tử này lại có trời sinh Tiên Linh thánh thể.

Đây nhưng chính là đứng trong mười vị trí đầu thánh thể a.

Lúc đầu hắn còn tưởng mình bị ảo giác dù sao hắn có nghe qua rất nhiều bí mật của Hoang Thần vực, thứ hạng có thể nói là đứng hàng thứ sáu từ trên xuống.

Tuy nói là Thánh thể cũng có rất nhiều liền bình thường nhưng mấy chục vạn năm trước một trận đại chiến diễn ra làm vị kia vực chủ bạo phát tiêu hao qua nhất vực quyền hành, khí vận đại thương.

Từ đó Thánh thể liền bắt đầu suy giảm số lượng, chứ đừng nói là sinh ra trong trăm ngàn loại đỉnh cấp Thánh thể.

Cho dù đặt ở nơi nào trên Vô Nguyên giới cũng bị rất nhiều đỉnh cấp thế lực mời chào.

Mà sau đó.

Hắn rất nhanh liền phát hiện thể chất này còn chưa thức tỉnh.

Nhưng bằng vào hắn có bản sự thì đầy đủ, nhưng bây giờ tiểu tử này còn quá yếu ớt cần phải tăng cường tu vi.

Nên hắn nhận Nam Cung Chính Ngã làm đồ đệ của mình, đưa hắn rời đi Nam Liên thành lịch luyện mau chóng trưởng thành.

Không nghĩ tới nơi này lại gặp phải ngũ giai linh quả, dù không xem như hiếm có nhưng bây giờ đầy đủ dùng.

"Sư tôn mau nhìn, Huyền Nham quả thụ hẳn là ở trong đầm này"

Nam Cung Chính Ngã bỗng nhiên hô lớn gọi sư tôn.

Theo hắn chạy về phía trước, Hư lão cũng bám theo phía sau đi tới.

Nhìn xem xung quang không có động tính.

Nam Cung Chính Ngã liền âm thầm theo sát một bên sư tôn hắn.

"Sư tôn, ngài cảm nhận được cái gì sao"

Hắn cảm nhận linh khí xung quanh không phát hiện bất thường liền quay lại hỏi sư tôn mình.

Bây giờ hắn chỉ là Huyền thiên cảnh còn chưa đủ nhưng có thể hắn sư tôn nhưng khác.

Bởi vì Hư lão từng nói qua hắn chính từng là một tôn Thánh cảnh cường giả.

Tuy hắn không biết Thánh cảnh cường đại như thế nào nhưng sư tôn cho hắn biết bây giờ Thiên Vũ châu cao nhất mới đạt tới Thiên tinh cảnh nhưng mà hắn Thánh cảnh còn cao hơn nhiều.

Có thể nói hắn sư tôn chính là vô địch thiên hạ.

Khi đó hắn cực kỳ vui mừng, không nghĩ tới sư tôn lợi hại như vậy.

Lúc đó hắn chính là nghĩ đến mượn nhờ sư tôn mình tiêu diệt Liễu gia nhưng bị sư tôn ngăn cản muốn tự mình ra tay, nên hắn cũng không nghĩ nhiều.

Bây giờ hắn chính là Huyền thiên cảnh giới rất nhanh liền có thể đột phá Nhân thiên thậm chí Địa thiên cảnh.

Lúc đó chính hắn sẽ tự mình đánh bại Liễu Như Mộng trả lại mối nhục trước đó dù sao Liễu gia cao nhất cũng mới Nhân giai đỉnh phong.

Nghĩ đến đây tâm tình của hắn càng ngày càng vui vẻ.

"Hơi thở này hẳn là Địa long thú đi, dù sao nơi này Huyền Nham quả thụ rất thích hợp với nó hơn nữa nó cũng đã đạt tới hoàng cảnh trung giai, chờ hấp thụ vào có lẽ sẽ đạt đến nhân cảnh" Hư lão cảm nhận khí tức xung quanh lập tức lẩm bẩm.

Hoàng giai hắn phất tay có thể giải quyết nhưng đây là hắn giành cho đồ đệ lịch luyện nên khi chưa tất yếu cũng sẽ không nhúng tay vào.

"Địa long thú"

Hắn không nghĩ tới nơi này còn có một tôn Địa Long thú tồn tại, hắn nhưng từng nghe đồn bọn chúng chính là long tộc chi mạch xa a, nếu có thể lấy tinh huyết của nó tẩm bổ thậm chí còn lợi hại hơn một chút thất giai linh thảo tồn tại.

Cho dù hắn ở gia tộc thất giai linh thảo chính là vô giá chi bảo không thể cầu chỉ thể ngộ.

Nghe tới đây hắn liền lấy ra kiếm của mình lập tức lao lên phía trước chém xuống hồ.

Ầm ầm.

Từng đợt xung kích đi lên tản ra hai bên.

Chờ bình tĩnh lại, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, một thân ảnh to lớn cao gần 3 mét địa long thú dưới đáy hồ từ từ dâng lên.

Trên thâm mang theo hắc sắc lân giáp không một vết xước nhìn về phía hắn.

Gầm gào tiếng thét chói tai.

Địa long thú lập tức vọt tới tấn công trước.

Bây giờ nó sinh ra linh nên có thể nhìn ra người trước mặt cảnh giới thấp hơn hắn nhưng nó lại cảm giác được một cỗ nguy hiểm đang ẩn nấp xung quanh.

Bây giờ chỉ có thể tiêu diệt kẻ trước mắt trước.

Thế là nó lập tức bày ra đại chiêu.

Một cỗ hắc quang từ trong miệng nó tích tụ lại lập tức bắn về phía trước.

"Không ổn, có nguy hiểm"

Nhìn thấy công kích bay tới, Nam Cung Chính Ngã lập tức cắn răng dùng linh kiếm chặn về phía trước.

Oanh.

Một tiếng nổ lớn lập tức đẩy lùi hắn hơn mười mét.

Trên khóe miệng đã rỉ máu đi ra.

Hắn nhìn về địa long thú phía trước tức giận lên, không nghỉ nó bắt đầu liền dùng đại chiêu.

Nếu không phải có linh kiếm hộ thân chỉ sợ toàn bộ kinh mạch của hắn đã bị thương nặng.

"Thánh linh kiếm trận"

Hắn lập tức bày ra đại trận.

Dù sao hắn cảnh giới yếu hơn nhiều, linh khí chống đỡ không đủ.

Cần bày ra sát chiêu đánh nhanh thắng nhanh, không chỉ sợ phải đích thân sư tôn ra tay khi đó quá mắt mặt.