Lăng Vân thành Kiếp tộc xuất động mà bên này nhân tộc Phi thuyền bên ngoài cũng tung bay ra mười vị Chân Nhân cảnh đạp không mà đứng.
Dẫn đầu là quốc quân Trần Hưng Đạo cùng quốc sư Hạ Bỉnh Khiêm, tiếp theo đó là Việt quốc cấm quân Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ bốn gã thống lĩnh. Hoàng tộc cung phụng một vị Nhị phẩm, hai vị Nhất Phẩm Chân Nhân. Cộng thêm tán tu Chân Nhân không ai khác chính là Ngân Đạo Chân Nhân Mạc Tử Hồng.
Khương Ly thì vẫn đứng ở trên lâu thuyền, hắn chưa thành Chân Nhân, mặc dù Túng Địa Kim Quang xuất thần nhập hóa, có điều lại chẳng thể đạp không.
Bên trên tường thành Kiếp tộc công kích tựa như ngập trời pháp hoa đổ ập đến lâu thuyền.
Đứng phía trước Chân Nhân từng người tụ lực, Hưng Đạo quốc chủ hừ lạnh, tay phải nhẹ nâng lên, quanh thân bỗng nhiên tỏa ra một luồng đỏ chói hỏa diễm, chốc lát lan tràn tạo thành kết giới, bao trùm toàn quân.
Xùy xùy xùy
Thiên hoa loạn trụy đủ loại công kích, đánh vào hỏa diễm kết giới tựa như hòn đá rớt vào biển rộng, không tạo nên chút bọt sóng.
Nghe nói Hưng Đạo quốc chủ võ lực cái thế, vừa ra tay liền trấn áp vạn quân, để người than thở.
Bên này, sáu tên Kiếp Tôn thấy vậy đều hơi biến sắc mặt, dẫn đầu Nhị Tinh Kiếp Tôn thu hồi nụ cười gằn, thần tình trở nên nghiêm túc.
“Trần quốc quân hỏa diễm đã ở Ngũ chuyển đỉnh phong, chẳng mấy chốc sẽ đột phá Lục chuyển Vương hỏa, uy lực đáng sợ” Đứng tại lâu thuyền bên trong, Khương Ly nhíu mày, lần đầu tiên nhìn thấy Trần Hưng Đạo xuất thủ.
Tiện tay giải quyết phô thiên công kích, Trần Hưng Đạo mặt không đổi sắc, bình thản hướng chung quanh mình Chân Nhân cao thủ truyền âm phân phó:
“Đối phương bề ngoài chỉ có sáu gã Kiếp Tôn, một Nhị tinh, năm nhất tinh, nhưng trong âm thầm còn ẩn dấu một gã Nhị tinh cao thủ, kẻ này có thể dấu diếm được quả nhân dò xét, xem chừng rất thiện về ẩn nặc, chư vị cần chú ý”
“Đứng đầu tên Nhị tinh Kiếp tôn kia do quả nhân đối phó, năm tên Nhất tinh, Hoàng cung phụng chọn một, còn lại thì hai người người vây công một đứa, tên kia ẩn núp Kiếp Tôn làm phiền Đông Minh đạo hữu để tâm giùm ”
“Được”
“Vứt bỏ thuyền, xông tới”
Phân phó xong kế hoạch tác chiến, Trần Hưng Đạo hô lớn, trước nhất xông lên, hai bên Chân Nhân cao thủ cũng tung mình bay vụt.
Trên thuyền mười mấy vạn võ giả theo hiệu lạnh từ lâu thuyền nhảy xuống, có xếp thành trận pháp, nghênh tiếp Kiếp quân.
Về phần Khương Ly vẫn lặng yên giấu trên chiến thuyền, buông ra thiên nhân cảm ứng, tìm kiếm khí tức gã Kiếp tôn ẩn giấu. Trong lòng hơi có chút bất ngờ, hắn bởi vì có thiên nhân cảnh giới, mới có thể phát hiện được tên kia Kiếp Tôn, nhưng Hưng Đạo quốc chủ không biết dùng thủ đoạn gì vậy mà cũng trước hết nhận ra.
“Bắt được rồi” Khương Ly cảm ứng tựa như một làn vô hình sương khói, bao trùm toàn bộ chiến trường, bất kỳ gió lay cỏ động đều không thể thoát khỏi hắn tâm thần. Tên này Kiếp tộc ẩn núp thủ đoạn cực kỳ cao minh, nhưng rốt cuộc vẫn để lộ đôi chút dấu vết, đây là một loại bị bài xích ba động, là vùng thiên địa này đối với ngoại lai Kiếp Tộc bài xích. Tuy nhiên, Khương Ly chưa vội vã ra tay, mà tay đặt ở chuôi kiếm, lặng yên súc thế.
Hưng Đạo quốc quân khí thế như kinh hồng, xông lên trước, thẳng hướng áo xanh Nhị tinh Kiếp tôn lão giả mà đi. Cái kia lão Kiếp tôn tựa hồ cũng ý thức được, Trần Hưng Đạo là đạo này võ quân đứng đầu, lập tức nhảy lên cao mà lên, nghênh chiến.
Trần Hưng Đạo ánh mắt lãnh đạm, bễ nghễ.
Quanh thân nóng rực hỏa diễm phun trào, tốc độ tăng vọt, tựa như một đạo ánh vàng, nóng cháy. Hắn thân ảnh giống trên trời thần tướng hạ phàm, tỏa ra trấn áp sơn hà khí thế.
Loại này khí thế, để áo xanh Kiếp tôn tâm thần đều run lên.
“Chết đi”
Chấn Kinh Vạn Lý
Một tiếng rồng ngâm vang vọng, khắp phương viên trăm dặm đều run rẩy, một con cháy rực dài ba chục trượng hỏa long ầm ầm bay vụt tới, đem lập lòe bầu trời kiếp mang đánh tan, đầu rồng đâm về phía áo xanh Kiếp tôn lại tựa lưu tinh đổ sụp.
“Gào”
Áo xanh Kiếp Tôn cảm nhận nguy cơ trí mạng, há miệng gào lên, hai tay tụ lực, cũng phóng ra một đạo thô to kiếp thiểm đối oanh.
Ầm, Kiếp thiểm mạnh mẽ như kinh lôi nhưng vừa chạm vào hỏa long liền bị đυ.ng nát vụn, hỏa long dư lực đυ.ng thẳng lên người lão Kiếp Tôn, đánh xuống Lăng Vân thành. Lập tức một mảng dài hơn mười trượng tường thành cùng bên trong nhà cửa bị đánh thành bột mịn, mấy trăm Kiếp tộc, mấy ngàn Kiếp đồ thân thể bị đập bẹp kêu rên mà chết.
Một chưởng uy lực đủ làm người ta tâm thần run rẩy.
Khục
Từ trong đống đổ nát, toàn thân là máu, cánh tay phải bị gãy be bét lão Kiếp Tôn tung người bật dậy ánh mắt bên trong tràn ngập kinh hãi.
“Việt quốc quốc quân quả nhiên ghê gớm, một mình bổn tọa sợ không tài nào chống lại”
Trần Hưng Đạo đứng giữa không trung, nhìn thấy thê thảm Nhị Tinh Kiếp Tôn, mắt rồng hơi nhíu, giống như chưa hài lòng, quanh thân hỏa diễm hừng hực bốc cháy.
Bên dưới mặt đất, hai quân rốt cuộc tiếp cận, võ giả đại quân cùng Kiếp binh đánh giáp lá cà, âm thanh gào thét, tiếng vũ khí va chạm, tiếng kêu thảm ầm ầm vang vọng.
Chiến trường bên trong, Việt quốc bốn đại cấm quân quân trận bắt đầu nở rộ quang mang, quân trận hiển hóa Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ tứ thần thú, khuynh đảo tứ phương, càn quét như chém rau thái dưa.
Kinh khủng nhất chính là một vạn Kinh Dương Thần Quân, mặc dù không hiển hóa quân hồn, nhưng thần quân mỗi người đều tu vi cao cường, trải qua bách chiến. Một vạn người, tựa như một đạo cối xay thịt, đi đến đâu tàn sát tới đó.
Còn lại tám vạn võ quân, tu vi cao thấp không đều, lại ưa thích cá nhân tranh đấu, hiệu quả không bằng năm chi quân đội, nhưng đối phó Kiếp Đồ vẫn là dư dả
Mặt đất chiến đấu lập tức phân ra cao thấp, để đám Kiếp tộc cao tầng sắc mặt âm trầm, muốn trợ giúp, ngặt nỗi mỗi kẻ bị một hoặc hai vị nhân tộc Chân Nhân dây dưa không làm gì được.
Bên này, đang cùng Trần Hưng Đạo giao thủ áo xanh Kiếp Tôn cũng chật vật đối ứng, tình cảnh éo le, trong lòng mắng thầm.
“Ảnh tôn cái tên này đang làm gì, ẩn núp lâu như vậy mà vẫn chưa chịu ra tay?”
Đại chiến càng sau càng ác liệt, Kiếp quân cùng nhân tộc binh lính giao tranh, lập tức có vô số Kiếp tộc, Kiếp đồ, nhân tộc võ giả rầm rầm ngã xuống chết đi.
Đứng tại Lâu thuyền bên trên, Khương Ly ánh mắt lạnh lùng, thần tình tập trung, liếc nhìn ngươi chết ta sống, máu tanh chiến trường từ lâu đã bình thản vô cùng.
Hắn đang chờ đợi.
Vù
Giữa tầng mây thấp, trên đầu đám võ giả, bỗng nhiên nhẹ nhàng ba động.
Xôn xao
Một đạo vô hình thân ảnh, từ tầng mây lấp lóe, nhanh như sấm đánh, không chút dấu vết tiếp cận Trần Hưng Đạo đằng sau lưng.
“Đến rồi” Áo xanh lão Kiếp Tôn cười gằn, bỗng nhiên toàn lực ra tay, quanh thân tỏa ra nồng nặc kiếp khí, bàn tay vung lên, hai đạo to bằng thùng nước Kiếp Thiểm bổ nát không gian mà đánh qua.
Hai kẻ này một âm thầm ám sát, môt toàn lực câu kéo, dự định bắt giặc trước bắt vua, đầu tiên đánh trọng thương Trần Hưng Đạo.
Chỉ có điều, đạo kia vô hình thân ảnh cách Trần Hưng Đạo hai trượng lúc, Khương Ly động.
Thương Mang Cổ Kiếm rời vỏ, hướng về bầu trời phương hướng cắt chém, một đạo mỏng tang như sợi tóc Kiếm mang nhanh chớp nhoáng chuẩn xác hướng kẻ này thân ảnh chém đến.
Càn Khôn Duy Ngã Kiếm
Thương Mang Thập Nhị Kiếm chiêu thứ nhất, cũng là chiêu kiếm duy nhất hiện tại hắn học được. Mặc dù mới vẻn vẹn nhập môn, chưa tiểu thành, nhưng bàn về uy lực lại so với trước kia lớn hơn nhiều.
Kiếm mang bay giữa trời, thiên địa thất sắc, toàn bộ không gian đọng lại.
Mà đang âm thầm đánh lén vô hình thân ảnh, cảm giác được nguy hiểm, cuống cuồng quay đầu gầm lên, trong tay thanh sắc chủy thủ vung lên đối kháng.
Keng
Thanh màu xanh chủy thủ, tương đương Ngũ chuyển võ khí thần binh lợi khí lại bị mỏng manh kiếm mang chặt đứt.
Tên này Kiếp Tôn sợ hãi trừng mắt, vội vàng thoát khỏi ẩn thân trạng thái, xoay người muốn bỏ chạy.
Chỉ là hắn chưa kịp làm gì, thì bỗng nhiên phía dưới vang lên một trận long ngâm.
Trong chớp mắt, gã chỉ cảm thấy tâm thần trống rỗng, ngũ tạng câu phần, xương cốt bị đánh nát bấy, phun ra một ngum máu tươi.
Long Động Nghịch Sơn Hà
“Không được, mắc mưu”
Đang toàn lực tranh đấu, áo xanh lão Kiếp Tôn sắc mặt đại biến, giật mình thốt lên. Chỉ có điều, hắn phát hiện ra đã muộn. Trần Hưng Đạo thân hình chớp nhoáng, bay lên không trung, quanh thân tua tủa xuất hiện năm đạo hỏa long, hướng về ẩn núp Kiếp tộc kết liễu.
Long Đằng Ngũ Nhạc
Năm đạo hỏa long quấn quýt, đem tên Nhị Tinh Kiếp Tộc này bao vây, chốc lát, chỉ nghe từng tiếng kêu thảm thiết giữa không trung. Đường đường Nhị Tinh Kiếp Tộc bị hai chiêu gϊếŧ chết, thân cốt vô tồn.
Toàn bộ chiến trường yên ắng chết chóc.
Tặng đậu