Sau khi đám người Càn Nguyên Tông rời đi, nhóm Tần Đình tiếp tục tìm kiếm Địa Hoàng Huyền Hỏa.
Mấy ngày nay, địa cung như là luyện ngục, chém gϊếŧ khắp nơi. Lòng người hiểm ác, lần này hung hiểm là không thể nghi ngờ.
Đột nhiên tâm thần Tần Đình khẽ động, cảm thấy một cảm giác kỳ dị.
Tựa như trong thiên hạ có gì đó đang chỉ dẫn hắn.
Trong lòng Tần Đình vui vẻ, biết đây là thiên địa báo trước, đúng là hiệu quả
sau khi hắn được khí vận gia thân.
Giá trị khí vận này quả là nghịch thiên! Đồng thời trong lòng càng thèm muốn 80
điểm khí vận còn dư lại của Diệp Thu!
Tần Đình mang theo Nhϊếp U, Liễu trưởng lão đi vào một Thiên Điện.
Thiên Điện này cực nhỏ, vô cùng trống trải, người khác đi qua cũng không thèm nhìn một cái.
Nhưng trực giác cho Tần Đình biết, Địa Hoàng Huyền Hỏa ngay ở chỗ này.
Tần Đình nhìn mặt sàn, trong lòng hơi động, đánh ra một chưởng, sàn nhà vỡ nát, thế mà lại lộ ra một địa đạo!
Nhϊếp U, Liễu trưởng lão cũng kinh hãi, ai có thể nghĩ tới bên trong địa cung còn có địa đạo! ?
Người ngoài biết địa cung hiện thế tất có dị bảo. Thần thụ trong đại điện chính là bảo vật trân quý nhất của địa cung này, sau khi thần thụ bị Tần Đình thu lấy, đám người liền đến các Thiên Điện khác tìm kiếm bảo vật.
Nhưng ai có thể ngờ được rằng thần thụ kia chỉ là nguỵ trang!
Bảo vật chân chính giấu bên dưới cung điện dưới lòng đất!
Tần Đình không nhịn được mà cảm thán khí vận nghịch thiên, nếu không có khí vận này, đoán chừng Tần Đình hắn mãi mãi cũng không tìm thấy cửa vào!
Tần Đình dẫn đầu tiến vào địa đạo, Nhϊếp U, Liễu trưởng lão cũng vội vàng đuổi theo.
Sau khi che giấu cửa vào địa đạo, mọi người mới bay hướng xuống dưới dọc theo địa đạo.
Địa đạo rất dài, ánh đèn u ám hai bên cũng mang đến mấy phần cảm giác thần bí.
Nhóm Tần Đình phi hành hồi lâu, cuối cùng bay đến điểm cuối.
Ra khỏi địa đạo, thế mà đám người lại đi tới một gian mật thất!
Mật thất cực kì cổ xưa, trên vách tường phác hoạ hoa văn người khác xem không hiểu.
Nhưng nhóm Tần Đình vừa mới đi vào mật thất đã bị một vật trong mật thất hấp dẫn sự chú ý.
Đó là một tòa đài ngọc.
Mà trên ngọc đài có một đạo hỏa diễm.
Đạo hỏa diễm này cho người ta cảm giác là, đẹp!
Đẹp nhϊếp tâm đoạt phách!
Lại có một cỗ khí tức cuồng bạo hủy thiên diệt địa!
Vẻ đẹp câu hồn và khí tức cuồng bạo hủy thiên diệt địa kết hợp hoàn mỹ với nhau!
Con ngươi Tần Đình co lại, Địa Hoàng Huyền Hỏa!
Nhϊếp U và Liễu trưởng lão cũng vui mừng!
Nhϊếp U bái nói: "Chúc mừng công tử tìm được Địa Hoàng Huyền Hỏa!"
Trải qua mấy ngày nay, Liễu trưởng lão cũng biết lần này là Địa Hoàng Huyền Hỏa hiện thế, trong lòng đã hạ quyết tâm phải biểu hiện thật tốt một phen, để lại ấn tượng tốt trước mặt Tần Đình!
Đáng tiếc trước đó Tần Đình đã đại sát tứ phương ở đại điện, lão không có cơ hội xuất thủ, lần này Tần Đình muốn thu phục Địa Hoàng Huyền Hỏa, trong lòng Liễu trưởng lão âm thầm quyết tâm, nhất định hộ pháp thật tốt!
Đợi đến sau khi Tần Đình thành công thu phục Địa Hoàng Huyền Hỏa, vậy Liễu trưởng lão hắn không có công lao cũng có khổ lao!
Trong lòng Liễu trưởng lão còn đang âm thầm chờ mong, tốt nhất là có mấy tán tu không có mắt đến đây, để lão có cơ hội biểu hiện một phen!
Tần Đình khẽ gật đầu, phất tay áo nói: "Nhϊếp U, Liễu trưởng lão, hộ pháp cho ta! Kẻ xâm nhập mật thất, gϊếŧ!"
Nhϊếp U, Liễu trưởng lão cùng nhau bái nói: "Rõ!"
Tần Đình đi đến trước mặt Địa Hoàng Huyền Hỏa, ngồi xếp bằng.
Khí thế tràn ra từ thân thể, bao phủ về phía Địa Hoàng Huyền Hỏa, muốn áp chế
Địa Hoàng Huyền Hỏa!
Địa Hoàng Huyền Hỏa bị ảnh hưởng, như có linh trí, không cam lòng mà bắt đầu cuồng bạo!
Oanh một tiếng!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ địa cung đều lắc lư!
Người bên trong địa cung thất kinh!
"Sao vậy?
"Chẳng lẽ địa cung sắp chìm xuống rồi?"
"Hay là đi thôi, mấy ngày nay chúng ta cũng đã sưu tầm được không ít linh đan tâm pháp dưới địa cung này rồi!"
"Không sai, địa cung này không có thứ gì tốt, đi thôi!"
. . .
Đám tán tu nhao nhao rời khỏi địa cung, trải qua mấy ngày tìm kiếm chém gϊếŧ, bọn hắn thu được không biết bao nhiêu bảo vật, đã vừa lòng thỏa ý.
Đệ tử mấy đại thánh địa thì nhao nhao tìm kiếm, muốn tìm được nguyên nhân địa chấn, nhưng không thu hoạch được gì.
Sau đó cũng đều lui ra khỏi địa cung, tuy gốc thần thụ kia đã bị Tần Đình thu lấy, nhưng mấy ngày nay bọn hắn không phải là không thu hoạch được gì, cũng thu hoạch được không ít thứ.
Hai ngày sau.
Trong mật thất, Tần Đình đang toàn lực thu phục Địa Hoàng Huyền Hỏa.
Cơ thể Tần Đình không ngừng tản ra khí tức như vực sâu như biển lớn, mà khí tức
Địa Hoàng Huyền Hỏa cũng càng ngày càng trầm tĩnh.
Nhϊếp U và Liễu trưởng lão liếc nhau, trong lòng đều biết Địa Hoàng Huyền Hỏa đã bị Tần Đình áp chế, sắp thu phục thành công.
Tần Đình cũng vui mừng, Địa Hoàng Huyền Hỏa là dị hỏa xếp hạng mười một, do thiên địa dựng dục, cực kì trân quý, đối với hắn mà nói cũng có tác dụng cực lớn.
Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến!
Từ nơi hẻo lánh trong mật thất có một bóng người xông ra, phóng về phía Tần Đình!
Chính là Diệp Thu!
Nhϊếp U và Liễu trưởng lão kinh hãi, đang muốn tiến đến ngăn cản.
Một nam tử áo trắng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hai người, cản đường hai người, khuôn mặt mỉm cười nhìn bọn họ.
Đại sư huynh Huyền Thiên Tông! Giang Trung Bạch!