Trong lúc Mộ Thanh Di muốn thôi động thần phù, đột nhiên một cỗ khí thế đã tập
trung vào bản thân!
Nàng có dự cảm, trước lúc nàng thôi động thần phù, nhất định sẽ đưa tới lôi đình một kích, lọt vào trọng thương!
Mộ Thanh Di khó khăn nâng lên, lại nhìn thấy khuôn mặt Tần Đình tuấn mỹ tươi cười.
Chỉ nghe Tần Đình mỉm cười nói: "Mộ sư muội, đừng nên mắc sai lầm."
Mộ Thanh Di miễn cưỡng cười cười: "Tần sư huynh nói đùa."
Chậm trễ như vậy, Huyết Hỏa Lão Nhân đã sớm gào thét qua đầu nàng, nàng biết rõ đã đánh mất cơ hội ngăn cản, thần sắc ảm đạm, thần phù cũng bị nàng thu hồi vào trong túi.
Diệp huynh, lần này phải dựa vào chính ngươi.
Mà trong lòng nàng, cũng có một tia tâm tình khó nói lên lời.
Lúc trước, Huyết Hỏa Lão Nhân hỏi là người phương nào ăn cắp Huyền Dương Long Quả, Diệp Thu cũng không có đứng ra thừa nhận, mới đưa đến trường hạo kiếp này, vô số người vô tội chết thảm.
Tuy nói đây cũng là nhân chi thường tình, có thể lý giải, nhưng là trong nội tâm nàng vẫn có mấy phần thất vọng, ở trong ấn tượng của nàng, Diệp Thu vẫn luôn là một nam tử đỉnh thiên lập địa, dám làm dám chịu, thế nhưng lần này. . .
Đặc biệt trước đó Tần Đình một người đứng ra Huyết Hỏa Lão Nhân đầu tiên, loại phong thái kia, càng đối lập hoàn toàn với phong thái rụt rè của Diệp Thu!
Nghĩ đến đây, Mộ Thanh Di yếu ớt thở dài.
Thần sắc Diệp Thu điên cuồng, cực lực vận chuyển công pháp. Trong lòng hắn đại hận, lần này Tần Đình đã đẩy hắn vào tình thế sinh tử nguy hiểm!
Xem như hôm nay hắn may mắn đào thoát, ngày sau nhất định cũng sẽ bị ngàn người chỉ trỏ, thân bại danh liệt!
Nghĩ đến đây, hắn thét dài một tiếng: "Tần Đình, mối thù hôm nay, ngày sau tất có hậu báo!"
Nghe được thanh âm của hắn, đám người nhao nhao chửi mắng!
"Không biế xấu hổ! Rõ ràng chính ngươi phạm vào tội lớn ngập trời, lại đám chửi bới Tần Đình công tử!"
"Tội nhân, ngươi còn có mặt mũi nói!"
"Ta phải báo thù vì sư muội ta! Diệp Thu!"
. . .
Mà Huyết Hỏa Lão Nhân cũng phẫn nộ cuồng hống một tiếng, một tốc độ cực nhanh mang theo hơi thở dung nham khô nóng vọt tới chỗ Diệp Thu.
Điện quang hỏa thạch, dung nham trong nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Thu, trong lòng mọi người đại khoái, dự cảm một giây sau Diệp Thu sẽ bị dung nham xuyên thủng!
Thế nhưng đột nhiên thân hình Diệp Thu đột nhiên uốn éo, lấy một tư thế cực kỳ
quỷ dị tránh thoát một kích này!
Thần sắc Diệp Thu điên cuồng, biết rõ sinh tử lúc này chỉ ở trong một cái chớp mắt.
"Huyết Sát Cấm Thuật!"
Một cỗ máu tươi từ trong cơ thể Diệp Thu tràn ra! Thoạt nhìn giống như một huyết nhân vậy.
Sắc mặt Diệp Thu uể oải, như ngọn lửa trong gió, thoi thóp.
Nhưng tốc độ của hắn đã nhanh hơn không ít, như một đạo huyết quang, không khí
chung quanh thậm chí cũng vang lên tiếng nổ đùng đoàng!
Thoáng qua đã biến mất! Bóng dáng Diệp Thu đột nhiên biến mất ở chân trời!
Huyết Hỏa Lão Nhân cực kì phẫn nộ điên cuồng! Hắn chính là Đại Ma Thần Cung, mặc dù không am hiểu tốc độ! Nhưng kẻ trộm trước mắt chỉ là Thần Luân Cảnh, chỉ là con sâu cái kiến, thế mà đào tẩu ở ngay tại dưới mắt hắn?
Huyết Hỏa Lão Nhân rống giận, khí thế điên cuồng tăng lên, một chưởng đánh ra, hiển hóa một chỉ không biết kéo dài đến bao nhiêu, trong hư không hiện lên đại trảo lớn, trong nháy mắt đánh lên trên thân Diệp Thu đang đào thoát.
Hắn đổi chủ ý rồi!
Trước đó hắn vẫn bảo lưu thực lực, chỉ sợ hủy đi Huyền Dương Long Quả trên người Diệp Thu.
Nhưng mà rõ ràng hiện tại Diệp thu có cơ hội chạy trốn, hắn muốn triệt để xoá bỏ
tất cả thứ trên người Diệp Thu! Tôn nghiêm cường giả Thần Cung Cảnh không thể
xâm phạm!
Bàn tay lớn trong hư không kia trong nháy mắt đã đánh lên trên người Diệp Thu, thân hình Diệp Thu dừng lại, máu thịt nứt ra, hóa thành một đoàn huyết vụ, tốc độ lại không giảm chút nào, biến mất ở phía giữa chân trời.
Huyết Hỏa Lão Nhân tràn đầy phẫn nộ cùng chấn kinh, một con sâu kiến chỉ là Thần Luân Cảnh, thế mà ở trước mặt hắn đào thoát! ?
Huyết Hỏa Lão Nhân cuồng hống không thôi, đuổi theo phương hướng Diệp Thu biến mất, giữa thiên địa còn tràn đầy tiếng gầm thét không cam lòng của Huyết Hỏa Lão Nhân.
Đám người cũng khϊếp sợ dị thường, Diệp Thu kia. . . Thế mà chạy thoát?
Lão giả cảnh giới Thần Đài kia bỗng xuất động, âm thanh bi phẫn từ xa truyền đến: "Bản thân Diệp Thu kia trải qua đại chiến này nhất định bị trọng thương!
Lão phu nhất định phải chém hắn thành muôn mảnh! Lấy hắn tế tôn nhi trên trời!"
Đám người như ở trong mộng mới tỉnh! Nhao nhao hô: "Đúng vậy, tìm được Diệp Thu!
Gϊếŧ hắn!"
"Báo thù cho sư huynh đệ đồng môn ta!"
. . .
Không chỉ có những đám người có đồng môn đã chết nhao nhao tìm kiếm Diệp Thu, một chút người có tâm tư linh động cũng động tâm!
Diệp Thu này chỉ là Thần Luân Cảnh mà tránh được cường giả Thần Đài Thần Cung đuổi gϊếŧ, nếu nói không có bảo vật bí mật, ai mà tin?
Mấy người liếc nhau, thân hình chậm rãi rời đi. Ngay cả những đệ tử Thánh Địa kia, cũng có người biến mất không thấy gì nữa!
Vẻ mặt Nhϊếp U nghiêm túc đáp lễ Tần Đình: "Công tử, cứ để hắn đi như vậy sao."
Tần Đình mỉm cười, không thèm để ý chút nào.
Diệp Thu này chính là khí vận chi tử, sao có thể đơn giản bị gϊếŧ chết như vậy?
Lần này, bất quá chỉ là thăm dò mà thôi, tiện tay mà lao, không thành thì không thành.
Huống chi. . .
Trong tai hắn vang lên âm thanh hệ thống nhắc nhở:
"Làm Diệp Thu trọng thương, ban thưởng 15W điểm giá trị nhân vật phản diện."
"Thành công cướp đoạt giá trị khí vận của Diệp Thu ----20 điểm!"
Trong lòng Tần Đình vui mừng, giá trị khí vận! Đây mới là đồ vật hắn thèm muốn vô cùng!