Cái nồi đất được lót bằng một chiếc khăn lông dày, đặt lên bàn, khi mở nắp ra, hơi nóng ngay lập tức bốc lên ngùn ngụt. Nước canh cá đã nấu thành màu trắng sữa, bên trên rắc hành lá xanh mướt, những miếng đậu hũ mềm mịn rung rinh, dưới đáy còn nằm một cái đầu cá to béo.
Ông Húc Hoa đứng dậy lấy từ tủ lạnh ra một đĩa rau trộn: “Ông bà chỉ có hai người, không làm nhiều món, đây là món rau trộn dại còn lại từ trưa, vẫn rất tươi, cháu đừng chê nhé.”
Bạch Miên gắp một đũa, không biết đây là loại rau dại gì, giòn tan, trộn chút giấm và dầu mè, chua chua mát mát, ăn rất ngon miệng.
Lúc này cơm cũng đã chín, Ông Húc Hoa đứng dậy giúp Bạch Miên xới một bát cơm đầy, còn đặc biệt gắp đầu cá trong nồi cho cô. Với món đầu cá đậu hũ và rau dại trộn, Bạch Miên đã ăn bữa cơm đầu tiên của mình ở trần gian.
>>>>Lưu ý: Bản dịch đầy đủ chỉ được đăng tải độc quyền tại truyện H.D, nếu có nơi khác đăng lại đều là bản dịch không đầy đủ<<<<
***
Nửa đêm, trong đồn cảnh sát ở thị trấn Thanh Thủy, đồn trưởng Lý Thủ Thành đang trực ban trong văn phòng.
Đêm nay có mưa, đường trơn trượt, đã xảy ra tai nạn giao thông liên hoàn, ông cùng đồng nghiệp bận rộn cả nửa đêm mới xử lý xong, nhìn trời sắp sáng, người đàn ông thấp bè bè này cuối cùng cũng có thời gian ngồi xuống uống một ngụm trà.
Ông vừa mở nắp cốc, trà còn chưa kịp uống, cửa văn phòng đã bị gõ, nhịp gõ rất khẩn trương, xem ra lại xảy ra chuyện rồi.
Lý Thủ Thành căng thẳng, bất đắc dĩ đặt cốc trà xuống, nói: “Vào đi!”
Cửa bị đẩy ra, người bước vào là thuộc hạ đắc lực của ông, Tiểu Trần. Tiểu Trần vừa vào đã đi thẳng vào vấn đề: “Đồn trưởng, lại xảy ra vụ trộm mộ ở nghĩa trang Tây Sơn, theo cách thức hành động, chắc vẫn là bọn tội phạm chuyên nghiệp đó làm!”
Lý Thủ Thành phấn chấn hẳn lên. Gần đây thị trấn xuất hiện một nhóm trộm mộ, chuyên đào xác nữ từ các ngôi mộ rồi bán trên chợ đen để một số gia đình làm âm hôn*. Đồn đã nhận được vài báo cáo về việc mất trộm xác nữ, nhưng bọn trộm mộ này quá xảo quyệt, vẫn chưa bắt được chúng.
*Âm hôn: hay minh hôn, là nghi lễ kết hôn giữa hai người đã qua đời hoặc giữa một người đã khuất và một người còn sống Ban đầu đồn đã sắp xếp người túc trực lâu dài ở nghĩa trang, nhưng đêm nay xảy ra tai nạn, toàn bộ nhân viên đồn phải ra ngoài, người túc trực cũng rút đi, xem ra bọn trộm mộ đã chớp lấy cơ hội ra tay.
“Tình hình thế nào, bắt được người chưa?” Lý Thủ Thành vội hỏi.
“Tại hiện trường phát hiện một thi thể nam, người này bị sét đánh chết, trong tay còn cầm dụng cụ trộm mộ, ban đầu xác định là một thành viên của nhóm trộm mộ,” Tiểu Trần báo cáo, “Không xa đó còn phát hiện một tên trộm mộ khác, hắn điên loạn, nói năng lảm nhảm, như bị thứ gì đó dọa sợ, hiện đã đưa hắn vào bệnh viện tâm thần điều trị.”
Lý Thủ Thành đập bàn một cái: “Quá tiếc, vốn có thể thẩm vấn ra nhiều điều!”
“Còn nữa, đồn trưởng, còn một chuyện...” Tiểu Trần ngập ngừng.
“Đừng ấp a ấp úng, có gì thì nói mau!” Lý Thủ Thành bực tức thúc giục.
“Quan tài bị mất xác nữ, nhưng chúng tôi không phát hiện xác nữ quanh hiện trường, theo dấu vết hiện trường, xác nữ đã tự rời đi...”
“Nhảm nhí!” Lý Thủ Thành nghe vậy nổi giận đùng đùng, vung tay đυ.ng đổ cốc trà nóng trên bàn.
“Trên đời làm gì có chuyện như vậy? Xác nữ biến mất, chắc chắn là có đồng bọn khác hỗ trợ di chuyển, hiện tại quan trọng nhất là làm cho tên trong bệnh viện tâm thần tỉnh lại, hỏi ra nơi ẩn náu của đồng bọn!”