Chương 3

Ánh mắt người đàn ông đeo kính càng trở nên thâm trầm.

"Hà Kỳ, mặc kệ những người khác, hiện tại chúng ta phải đuổi theo ngay. Dự báo nói rằng quỷ nữ đã bị chôn dưới đất hai mươi năm, giờ đây oán khí của cô ta chỉ càng nặng nề hơn thôi. Nếu chúng ta không mau đuổi theo, những oan hồn dưới tay cô ta sẽ càng ngày càng nhiều!" Người đàn ông hung dữ nói.

Hà Kỳ đưa ra quyết định một cách dứt khoát: "Đi thôi. Tranh thủ lúc cô ta chưa hoàn toàn khôi phục sức mạnh mà gϊếŧ cô ta!"

Trước khi bước vào thế giới này, họ đã đọc qua toàn bộ cuốn tiểu thuyết. Là nhân vật phản diện độc ác và xảo quyệt nhất, sức mạnh của quỷ nữ là không thể nghi ngờ. Thành phố phồn hoa biến thành đống đổ nát dưới mây đen, hàng trăm nghìn sinh linh đã bị tiêu diệt. Cuối cùng, khi gần như tất cả các nhân vật nổi tiếng trong cuốn sách đều hy sinh, nam nữ chính mới có thể phong ấn cô ta vào dưới lòng đất.

Đối với người chơi, thời điểm họ xuyên không đã là sau khi cốt truyện gốc kết thúc.

Quỷ nữ trở về, nhiệm vụ đầu tiên của bọn họ chính là chém gϊếŧ Quỷ nữ đang trong trạng thái suy yếu, mang lại sự tái sinh cho thế giới này.

Hà Kỳ nhìn thoáng qua các người chơi còn tứ tán khắp nơi rồi đóng bản đồ lại.

Hệ thống thường ngày vẫn luôn ồn ào và phiền phức, nhưng từ khi đến ngôi làng này lại lập tức ngậm chặt miệng. Lúc này, nó bất ngờ mở lời, có vẻ lưỡng lự: "Người chơi Hà Kỳ, người chơi Thang Nguyên..."

Thang Nguyên không chịu nổi hệ thống hôm nay, luôn cảm thấy hệ thống dường như đã bị trục trặc: "Cái gì?"

Hà Kỳ đã hiểu hết mọi thứ cần hiểu, thêm vào đó, tình hình hiện tại đang rất nguy cấp, anh ta không có tâm trí nào để lãng phí thời gian với hệ thống luôn thích trò chuyện với người chơi.

"Thang Nguyên, tôi đi lấy xe lên đây."

Nói xong, Hà Kỳ lập tức rời đi.

Thang Nguyên và hệ thống trừng mắt nhìn nhau: "Có gì thì nói đi, đừng có vòng vo."

Hệ thống: "Tôi có một việc, không biết có nên nói hay không..."

Thang Nguyên nổi cáu, câu này là câu nói mà anh ta ghét nhất, ngoài đời đã phải nghe, giờ chơi game cũng phải nghe nữa sao?

Anh ta lập tức đáp: "Không nên nói. Đừng nói nữa."

Hệ thống: "..."

Hệ thống: "Nhưng mà..."

Thang Nguyên: "Câm miệng cho tao!"

Hệ thống hoàn toàn câm miệng lại, trong lòng lo lắng không yên.

Đến lúc đó bọn họ phát hiện mình đã dịch chuyển sai thời gian thì cũng không thể trách nó được. Không thể, không thể, nó muốn nhắc nhở, nhưng họ không nghe.

Đúng, chính là như vậy.

……

Hạ Từ ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, nhìn cây cối cao lớn giữa hai tòa nhà này xuyên qua cửa sổ thủy tinh, dường như có thể nhìn ra hoa.

Hạ Văn Sơn đang dặn dò bảo mẫu Trương.

Thức ăn dựa theo khẩu vị phương Nam, chăm sóc cho con bé tốt một chút, hiện tại quá gầy rồi." Ông ấy dặn dò rất tỉ mỉ, tựa như đã từng làm những chuyện này, nói linh tinh đủ thứ chuyện: "Đúng rồi, chiều nay cô dẫn Hạ Từ đi trung tâm thương mại mua vài bộ quần áo. Quần áo mà con bé mang đến quá cũ, nên bỏ hết đi."

Hạ Từ ngồi ngoan ngoãn và ngay ngắn trên ghế sofa bỗng nhiên nói: "Không được."