Chương 12

Nội dung chính của cuộc phỏng vấn là xem họ đã mang theo những gì và chuẩn bị những gì cho buổi sinh tồn này, đồng thời dự đoán xem họ có thể đi đến đâu.

Nếu ai không thể không rời đi trong quá trình tham gia, họ có thể sử dụng bộ đàm để gọi lực lượng cứu hộ đến đưa họ đi, nhưng nếu họ đột ngột bỏ dở giữa chừng họ cần phải bồi thường thiệt hại như đã ký từ trước.

Mọi người trên cơ bản tràn đầy tự tin, nói mình nhất định sẽ thành công bước ra khỏi núi sâu.

Phỏng vấn đã đến chỗ Tần Tranh

"Tần Tranh, trong túi của cô có cái gì?"

Khi Tần Tranh mở ba lô của mình ra, những dấu chấm hỏi nổi lên khắp màn hình

[? ? ? ? ? Cô ta đang mang cái quái gì vậy?]

[Vị tỷ tỷ này có phải là buồn cười không? Sống sót ở nơi hoang dã với bùa hộ mệnh và công cụ trừ tà? Vậy, khi đói, có thể dựa vào các phương pháp này để lấp đầy dạ dày của mình, phải không?]

[ cạn lời, tổ tiết mục sao có thể mời người như vậy! ]

[? ? ? ? ? Cảm ơn bạn, tôi đã được khai sáng.]

[Đợi đi Tần Tranh là người đầu tiên bồi thường thiệt hại, đồ ngốc!]

Không những khán giả không hiểu mà ê-kíp chương trình cũng cảm thấy mình bị sỉ nhục.

Chẳng lẽ Tần Tranh chỉ mang theo những thứ này?

Cô quá tự tin vào bản thân hay là coi thường chuyện sinh tồn trong tự nhiên?

Người dẫn chương trình cho rằng Tần Tranh sẽ là người đầu tiên rời khỏi chương trình, vì vậy hỏi cô: "Cô có tự tin với cuộc sống hoang dã này không? Cô nghĩ mình có thể trụ được mấy ngày."

"Lúc nào rời khỏi núi, thì tôi sẽ bám trụ đến lúc đó"

Người dẫn chương trinh im lặng một lúc.

Giọng nói giễu cợt của Lưu Hạ từ phía sau truyền đến: "Cô mang theo mấy thứ này, còn muốn kiên trì đến khi rời đi? Tôi cảm thấy cô cũng không kiên trì được một ngày! Đến lúc đó cũng đừng xin bọn tôi đồ ăn thức uống!"

"Để xem ai trụ được lâu hơn "

Tần Tranh dựa vào trên ghế thản nhiên nói.

"Ah!"

Lưu Hạ lại cười khẩy với vẻ khinh thường.

Lưu Hạ tuy là sao nữ nhưng được cư dân mạng mệnh danh là nữ hoàng chương trình thực tế, cô đã tham gia rất nhiều loại hình chương trình thực tế, trước đây cô cũng đã từng tham gia sinh tồn trong thế giới hoang dã.

Vì vậy, Lưu Hạ đã chuẩn bị tốt cho việc tham gia chương trình lần này

Khi người dẫn chương trình phỏng vấn cô, có thấy một số dụng cụ sinh tồn thiết thực trong túi của mình.

[So với Lưu Hạ, Tần Tranh như một tên ngốc]

[Ta cũng tin chắc, truyền hình này phát sóng lâu như vậy, Tần Tranh không có chiến lược nào sao?]

[Ta cược một gói cay, Lưu Hạ nhất định có thể kiên trì đến cùng]

Khương Nghiêu nhìn những thứ trong túi của Tần Tranh kinh ngạc nhướng mày.

Với những thứ này, cô sẽ làm gì vào ngày đầu tiên?

Cô đói thì sao?

"Khương Nghiêu, tôi có thể xem trong túi của anh có gì không?"

Khương Nghiêu đang mang một chiếc túi leo núi màu đen, trong đó có một bộ quần áo để thay đổi đồ ăn và nước uống xách tay, nhưng đồ ăn và nước uống không nhiều, hơn nữa ba lô đều là dụng cụ và vũ khí.

Máy bay đã cất cánh được một lúc.

Tào An mua một đống đồ dùng, quay lại tìm Tần Tranh, nhưng không có ai ở đó.

"Xong rồi, hết rồi, không mất tiền chứ?"

Tào An lo lắng nhìn trời, cảm thấy không nên đăng ký cho Tần Tranh tham gia chương trình thực tế này còn hơn. Cô nhanh chóng gọi điện cho Tần Tranh, cũng may hiện tại điện thoại vẫn có thể kết nối được.

Tần Tranh nghe được sự lo lắng cùng phàn nàn của cô, cuối cùng cúp điện thoại trước.

Nếu người ta không hiểu, tốt hơn là không giải thích gì cả