Nắp quan tài xung quanh lần lượt bay lên, rồi từng bóng đen từ bên trong tràn ra.
Những bóng đen vừa xuất hiện căn bản không để ý đến đại sư Liên và Giang Đông, mà trực tiếp nhắm thẳng vào Ngao An An, hiển nhiên là đã chịu sự triệu hoán của Quỷ sát kia, nhắm thẳng đến kẻ địch của mình.
"Cẩn thận." Nhìn thấy cảnh này, đại sư Liên vội kêu lên.
Tuy rằng biết Ngao An An rất lợi hại nhưng nhìn cảnh vô cùng chấn động trước mắt, ông vẫn cảm thấy lo lắng cho cô.
Nhưng đại sư Liên cũng không hề chạy tới, ngược lại vội kéo Giang Đông đứng sang một bên.
Bởi ông biết chỉ dựa vào tu vi của mình căn bản không thể giải quyết những Quỷ sát này, nếu đã biết vậy, tốt nhất không nên gây thêm phiền phức cho Ngao An An.
Lúc này, một đám Quỷ sát cùng nhau ngưng tụ lại thành một khối hắc khí khổng lồ tấn công về phía Ngao An An, như muốn nuốt chửng cả người Ngao An An.
Đối mặt với tình cảnh này, Ngao An An lại có vẻ lạnh nhạt, trở tay một hồi, một luồng ánh sáng ngưng tụ lại phóng thẳng về phía đám quỷ.
Tuy nhóm Quỷ sát cảm nhận được sự nguy hiểm của luồng ánh sáng này nhưng chúng vẫn lao tới.
Nhìn cảnh này, Ngao An An đột nhiên mỉm cười.
Quỷ Đao Lao ở bên cạnh nhìn Ngao An An cười, cả người chấn động.
Cảnh tượng lần đầu tiên gặp Ngao An An đột nhiên tái hiện.
Những Quỷ sát này sẽ giống như đồng bọn trước kia của hắn, xong đời!
Thời điểm chật vật xảy ra với mình nay tái hiện trước mắt, nhưng lúc này quỷ Đao Lao nhìn chỉ cảm thấy hăng hái sục sôi.
Quả nhiên, ánh sáng mà Ngao An An phóng ra đột nhiên mở rộng, sau đó hình thành một cái lưới lớn, bao vây toàn bộ đám Quỷ sát.
Ngay khi bị bao vây, đám Quỷ sát điên cuồng gào thét.
Chỉ cần chạm bào tấm lưới này sẽ phải chết!
Trong giây lát, đám Quỷ sát này đột nhiên biến mất, một chút dấu vết cũng không để lại.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, đại sư Liên và Giang Đông đều nghẹn họng.
Quỷ sát duy nhất bị nhốt giữa sân run rẩy bần bật.
Quá đáng sợ!
Người này, nó không thể chọc vào!
Theo bản năng muốn lui về phía sau chạy trốn, nhưng thân thể lại không động đậy được.
"Lưới này của đại sư Ngao thật lợi hại." Phản ứng xong, Giang Đông nói với đại sư Liên bên cạnh, trong mắt tràn ngập sự ngạc nhiên.
"Quỷ sát có một điểm trí mạng, chính là sợ lưới, chỉ cần chạm nhẹ lập tức tan thành tro bụi, nhưng những Quỷ sát đó đã qua trình độ Quỷ tướng, lưới bình thường không thể đối phó được với bọn chúng, lưới của cô ấy ẩn chứa một năng lực đặc biệt." Đại sư Liên giải thích, trong mắt hiện lên sự ngưỡng mộ đối với Ngao An An.
Ông thường xuyên ở trong nghề này tiếp xúc với nhiều tình huống, nhưng lòng chưa bao giờ chấn động đến mức này, nhìn Ngao An An "lật tay thành gió, trở tay thành mưa"...
Ngao An An đã cho ông biết, trên thế giới này còn có rất nhiều thứ mà giới huyền học chưa thể khai quật.
Trong khi nghe đại sư Liên giải thích, ánh mắt Giang Đông nhìn Ngao An An càng thêm sùng bái, chỉ thiếu nước quỳ xuống bái lạy tại chỗ.
Vì vậy, khi Ngao An An nhìn hai người, nhận ra họ đang dùng ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn cô.
Ngao An An hơi nhướng mày, ánh mắt đó khiến cô rất thoải mái.
Nhưng loại cảm giác này chỉ có thể hiểu ngầm, không thể nói ra.
"Đã giải quyết tương đối, chỉ còn lại một con Quỷ sát." Ngao An An nói với Giang Đông.
"Vậy còn lại là con này sao?" Giang Đông chỉ vào Quỷ sát đang quỳ gối run lẩy bẩy ở giữa công trường.
Nếu là trước đó, anh nhìn thấy quỷ chắc chắn chọn chạy càng xa càng tốt, nhưng bây giờ anh lại dám đối mặt với quỷ, đúng là thần kỳ!
"Tên Quỷ sát này đã dính đến mạng người con người, không thể không gϊếŧ. Nhưng để nó cứ thế tan thành tro bụi thì quá lời rồi." Ngao An An lạnh nhạt liếc mắt nhìn nó một cái.
Thanh Long tộc của bọn họ chịu sự chiếu cố của Thiên Đạo, nhiều lúc họ sẽ thay trời hành đạo. Giờ nếu đã gặp, cô đương hiên sẽ không tha. Sở dĩ cô giữ lại một mạng cho quỷ Đao Lao để hắn đi theo bên cạnh mình, chẳng qua vì thanh đao của hắn chưa làm hại đến ai.
Lúc này, quỷ Đao lao ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, thật may mà hắn không làm hại ai.
Dưới ánh mắt của Ngao An An, bóng đen kia đang co rúm lại nhỏ hơn, hận không làm cách nào để Ngao An An không nhìn thấy nó, nhưng nó biết, số mình đã định.
"Vậy giờ phải làm sao?" Đại sư Liên bất giác hỏi.
Nghe vậy, Ngao An An thoáng nhìn qua quỷ Đao Lao bên cạnh, "Thế nào? Ngươi có bản lĩnh ăn nổi nó không?"
Quỷ Đao Lao nghe xong giật mình một cái, lập tức trả lời: "Có chứ."
Đây là một cơ hội tuyệt vời!
Quỷ tướng này bị trói chặt, không có chút sức phản kháng nào, hắn tự nhiên có thể chậm rãi ăn thịt đối phương.
"Tới đi!" Ngao An An lên tiếng.
Ngay sau đó, quỷ Đao Lao nhanh chóng tiếp cận Quỷ sát, sau đó bắt đầu chậm rãi hút âm khí trên người đối phương.
Tà khí trên người Quỷ sát chuyển đến thân thể của Quỷ Đao Lao với tốc độ có thể nhìn thấy rõ ràng bằng mắt thường, thân hình bóng đen kia càng lúc càng nhỏ, cho đến khi biến mất hoàn toàn.
Khi Quỷ sát biến mất, toàn bộ tà khí trên công trường cũng biến mất không tăm hơi, hiện trường giờ chỉ còn lại mười bảy cỗ quan tài còn đang mở do sự việc phát sinh vừa rồi.
Cùng lúc đó, Ngao An An có cảm giác gì đó, cô ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Chỉ thấy trên bầu trời rơi xuống một ánh kim quang, khi sắp rơi xuống người Ngao An An liền phân ra hai phần nhỏ rơi xuống đại sư Liên và quỷ Đao Lao.
Đại sư Liên chỉ cảm thấy cả người mình vô cùng thoải mái.
Lại nhớ đến ban nãy ánh sáng vừa mới dừng trên người mình, cả người chấn động, đồng tử co rụt lại.
Là ánh sáng công đức!
Editor: Donna
Beta: kimnana