Quang mang trên lôi quang trụ chớp lóe liên tục, hồ quang màu đen dầy đặc chi chít hiện lên lần nữa, ngay sau đó ngưng tụ thành hơn trăm đạo điện xà to lớn, đánh xuống tinh quang màu đen.
Thạch Mục lẩm bẩm trong miệng, quang mang vòng tròn màu xanh to lớn càng tăng lên, tích lưu lưu nhất chuyển, nghênh đón, với tốc độ thu Phong Tảo Lạc Diệp, đỡ được điện quang màu đen hấp thu toàn bộ.
Diệu Không thấy vậy, gật gật đầu, trong tay biến đổi pháp quyết.
Trong cánh cửa lớn màu vàng vang lên một tiếng động phạm âm, kim quang tản ra càng tăng lên.
Quang mang trên bề mặt lôi quang trụ dao động càng thêm kịch liệt, rốt cục bắt đầu tiêu tán.
Nơi tinh quang màu đen chiếu sáng, chậm rãi xuất hiện một môn phi hình dáng lõm xuống.
Tinh quang cuồn cuộn không ngừng bay vụt đến, lôi quang trụ không ngừng thay đổi lõm sâu xuống, từ từ tạo thành một lối đi, nhưng tốc độ rất chậm.
Diệu Không khẽ nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, tiếp tục biến đổi pháp quyết trong tay.
Cánh cửa màu vàng to lớn ba động lên, lập tức một cổ cự lực vô hình từ trong tuôn ra.
Âm thanh vang lên như tiếng rít, một đoàn quang cầu màu vàng từ trong cánh cửa màu vàng to lớn bay ra, sau đó cổn động biến thành một tự phù văn màu vàng lớn chừng cái đấu, đánh vào trước thông đạo.
Tự phù văn màu vàng lập tức dính vào lôi quang trụ trước thông đạo, sau đó chợt biến thành một đoàn kim quang cực kỳ chói mắt, vỡ toạt ra.
Kim quang tiêu tán, trên lôi quang trụ cũng có không ít khu vực đồng thời biến mất, lộ ra một cái hố to.
Thạch Mục lấy ngự lôi hoàn ứng phó Lôi Điện màu đen còn dư sức, có lúc rỗi rãi quan sát chung quanh, mắt thấy cảnh này, sắc mặt vui mừng.
Tự phù văn màu vàng kia không ngờ lại có năng lực tương tự lực hóa linh, dùng để phá giải lôi quang trụ đúng là biện pháp tốt.
Tiếng ông minh vừa vang lên, lại có hai luồng quang đoàn màu vàng từ trong Kim Môn pháp bảo bay ra, biến thành hai tự phù văn, đánh vào ngay trước thông đạo.
Rầm rầm hai tiếng, phù văn màu vàng nổ tung, lôi quang trụ trước thông đạo lần nữa bị đánh ra hai cái hố sâu.
Diệu Không biến ảo pháp quyết trong tay, cái này tiếp theo cái kia, tự phù văn màu vàng từ trong Kim Môn pháp bảo bay ra.
Ban đầu chỉ có mấy cái, nhưng trong nháy mắt đã là mười mấy cái, mấy chục cái, thậm chí mấy trăm tự phù văn phóng ra như mưa, dầy đặc chi chít đánh vào trước thông đạo.
Ầm ầm, tiếng nổ cực lớn vang lên liên tiếp!
Tốc độ đả thông thông đạo gia tăng thật lớn, đảo mắt đẩy tới hơn phân nửa, sắp đến gần không gian lốc xoáy.
Phi chi màu xanh của Cổ Man tộc lúc bấy giờ chậm rãi phi độn đến phía sau hai người Thạch Mục, tất cả người Cổ Man tộc đã đứng toàn bộ trên phi chu.
- Thạch Mục đạo hữu, Diệu Không đạo hữu, chúng ta đã quyết định rồi, cùng hai vị đi vào huyết nguyên cảnh của tầng hai bí cảnh.
Cừu Nguyên nhìn cảnh tượng trước mắt, rung động trong lòng, hít sâu một hơi, cất giọng nói.
- Vậy tốt, chư vị chờ một chút, nhân cơ hội chuẩn bị sẵn sàng, thông đạo lập tức đánh thông.
Thạch Mục gật gật đầu, quay đầu nói với mọi người.
Cừu Nguyên gật gật đầu, đang muốn nói gì.
Vào thời khắc này, hai đạo độn quang, một đen một xám xuất hiện từ nơi xa, nhanh chóng phi độn đến nơi này, trong nháy mắt liền tới gần.
Chính là long thủ phi chu của Minh Long tộc và pháp bảo thạch bản màu xám tro của Tu La chu tộc, toàn bộ người của hai tộc cũng đứng phía trên.
Người hai tộc tuy mặt mũi đều có vẻ mệt mỏi, hơn nữa có người khí tức không ổn, hiển nhiên bị thương không nhẹ, nhưng không xuất hiện người hy sinh.
- Hai vị tộc trưởng, các ngươi đã tới thật nhanh, Thạch Mục đạo hữu và Diệu Không đạo hữu sắp đả thông Không Gian Thông Đạo, lập tức có thể tiến vào bí cảnh tầng thứ hai.
Cừu Nguyên đón trên đi.
Thạch Mục và Diệu Không liếc nhau, lập tức chuyên chú việc phá giải thông đạo.
- Nhận được truyền tin của tộc trưởng Cừu, chúng tôi lập tức chạy tới. Bất quá bây giờ liền tiến vào tầng thứ hai, vì sao không đợi lôi quang trụ yếu bớt? Cự ly luân phiên ngày đêm cũng không bao lâu mà.
Côn Tang tộc trưởng của Minh Long tộc khẽ nhíu mày, nói.
La Tố của Tu La chu cũng có vẻ nghi hoặc.
Tuy Thạch Mục và Diệu Không sắp đả thông thông đạo, nhưng lôi quang trụ thời khắc này vô cùng chấn động, lôi quang tán loạn lập lòe phía trên thật khϊếp người.
Lực lượng dao động đáng sợ này mặc dù là dư ba, cũng đủ để xé nát tất cả những người Thần cảnh hậu kỳ trở xuống.
Thời khắc này, nhóm Thạch Mục đả thông thông đạo tiến nhập, tiến vào tầng thứ hai, thật vô cùng nguy hiểm.
- Về chuyện này, Thạch Mục đạo hữu dường như cảm thấy bí cảnh tầng hai có biến cố gì, không thể tiếp tục chờ đợi, hiện tại lập tức đi vào tốt hơn. Chuyện cụ thể, tại hạ cũng không rõ ràng.
Hai tay Cừu Nguyên nhất quán, nói.
Hai vị tộc trưởng Côn Tang và La Tố nghe vậy, nhìn nhau, nhất thời đều có chút chần chờ.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến
Bức tường ngăn cản đi thông ra không gian lốc xoáy rốt cục bị Lôi quang trụ đả thông hoàn toàn, một thông đạo tốc hành không gian lốc xoáy trong quang trụ.
Nhưng lôi quang trụ chấn động ầm ầm, quang mang chớp lóe liên tục.
Thông đạo đả thông cũng khiêu động không dứt, không ổn định.
Diệu Không lẩm bẩm trong miệng thật nhanh, pháp bảo cánh cửa màu vàng to lớn sáng ngời, một đoàn kim quang chói mắt từ trong phun ra, nhoáng lên rồi biến thành vô số linh văn màu vàng, dung nhập vào các nơi trong thông đạo.
Trong thông đạo lập tức nổi lên một tầng kim quang, ổn định lại.
- Được rồi, thông đạo đã đả thông, cũng đã ổn định rồi, nhưng thông đạo này không thể kiên trì quá lâu. Các ngươi lập tức suy tính cho kỹ, ra quyết định, là theo chúng ta cùng đi vào, hay là chờ sau khi lôi trụ yếu bớt, tự mình đi vào tầng hai bí cảnh.
Thạch Mục xoay người, nói cùng người của ba tộc.
Cổ Man tộc đã quyết định, lần này tự nhiên là Minh Long tộc và Tu La chu tộc nói.
- Hai vị, Cổ Man tộc ta đã quyết định theo Thạch Mục đạo hữu cùng đi vào.
Cừu Nguyên lên tiếng.
Côn Tang và La Tố nghe nói lời này, hơi biến sắc mặt.
- Lúc trước, nếu như đã quyết định tương trợ hai vị đạo hữu đối phó Thao Thiết chân linh, tự nhiên không thể rút lui, Minh Long tộc ta cũng đi tới trước.
Ánh mắt tộc trưởng Côn Tang nhất động, lập tức lên tiếng.
Tộc trưởng La Tố của Tu La chu tộc lóe ánh mắt lên, cũng lập tức gật đầu, nói:
- Nếu hai vị tộc trưởng đều quyết định đi tới trước, Tu La chu tộc ta dĩ nhiên không thể rơi lại phía sau.