- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trinh Thám
- Huyền Án
- Chương 12: Phân tích người bị hại
Huyền Án
Chương 12: Phân tích người bị hại
“Kết quả đưa ra, cậu thấy thế nào?” Lưu Cường hỏi Lê Ngạn đang chuyên tâm xem báo cáo.
“Tôi trước sẽ cho anh một phần văn bản, nhưng mà tôi nghĩ tạm thời không cần công khai đối với toàn thể cảnh viên tổ trọng án”.
“Cậu thật tin tưởng vào phán đoán của chính mình sao?” Lưu Cường không thể tưởng tượng lắc lắc đầu.
“Tôi phán đoán không phải chủ quan, mà là có căn cứ”.
“Liền bởi vì sợi tóc kia sao? Có lẽ chúng ta sai lầm thì sao, có lẽ không phải hung thủ, đương nhiên tôi biết nó cũng không thuộc về người bị hại, nhưng giống như không có chứng cứ thuyết minh nó thuộc về hung thủ”.
“Cho nên tôi rất rõ ràng tôi sẽ bị nghi ngờ, thậm chí bị hoài nghi, tôi không hy vọng xuất hiện loại tình huống này, đối với phía cảnh sát mà nói, tôi thủy chung là nghiệp dư, nhưng anh có nghĩ tới hay không, kinh nghiệm phá án nhiều cùng đại đa số án lệ, sẽ làm các anh đối với vụ án hình thành hình thái tư duy hoặc là nói thành kiến cố hữu, nó sẽ giam cầm suy nghĩ của các anh”.
“Tôi hy vọng cậu có thể có chứng cứ thuyết phục tôi, nếu không tôi vẫn đối với phán đoán của cậu là có vẻ hoài nghi”.
“Được rồi, tôi trước nói tới người bị hại của chúng ta đi”.
“Có thể để cho mấy người bọn họ đều vào được không?”
“Đương nhiên”.
Lưu Cường hướng ngoài cửa vẫy tay, Đinh Hoài Đông, Bạch Tuyết Tĩnh, Nhược Nạp cùng Huyền Mạc lần lượt đi vào, Đinh Hoài Đông hơi nghi hoặc nhìn nhìn Lưu Cường cùng Lê Ngạn, lại không phát hiện cái gì.
Lê Ngạn nói: “Căn cứ mấy ngày nay điều tra cùng nghiên cứu, xét thấy tư liệu đối với hung thủ nắm giữ quá ít, tôi nghĩ trước đối với người bị hại tiến hành một chút miêu tả.
Nữ tính, tuổi chừng 20-22, không có tình huống ăn chơi, sẩy thai vân vân, tố chất thân thể tốt, quần áo mộc mạc, bài trừ khả năng nhân viên công sở cùng người làm công, còn có một cái quần thể phù hợp đặc thù này nhất”.
“Quần thể nào?” Đinh Hoài Đông hỏi.
“Nữ sinh viên”.
“Nữ sinh viên? Điều đó không có khả năng!” Đinh Hoài Đông không thể tưởng tượng kêu lên.
“Lý do?”
“Đương nhiên, tuổi cùng tình trạng thân thể cùng với quần áo xem xét mà nói, là có một bộ phận tương tự, nhưng mà cũng như lý do anh bài trừ người làm công bằng cấp thấp này, những người này là sống tập thể, cho dù có cá biệt thuê nhà ở bên ngoài, cũng không có khả năng mất tích lâu như vậy mà còn không có phát hiện, giáo viên cùng bạn học làm thế nào mà không biết? Cái này cũng không phải là ngày một ngày hai” Đinh Hoài Đông phân tích nói.
Lưu Cường xem ra cũng có ý tưởng đồng dạng, tất cả mọi người đem ánh mắt đưa hướng Lê Ngạn, hy vọng anh ta có thể cho giải thích.
Lê Ngạn thì nhìn về phía Nhược Nạp: “Cô vừa mới tốt nghiệp không lâu phải không?”
Nhược Nạp gật gật đầu nói: “Năm trước tốt nghiệp, thì sao?”
“Vậy cô có cho rằng có một thời kì như vầy hay không, tuy rằng còn chưa có tốt nghiệp, nhưng trường học sẽ đối với học sinh thực phóng túng, không điểm danh, không kiểm tra, giữa các bạn học cũng không quá liên hệ, cho dù liên hệ không được cũng không quá kỳ quái, mà cùng lúc đó, người lớn ở nhà vẫn cho rằng con của mình vẫn còn ở trong trường học”.
Nhược Nạp nghĩ nghĩ, gật gật đầu, ở dưới Lê Ngạn một phen miêu tả, liền ngay cả Đinh Hoài Đông cùng Bạch Tuyết Tĩnh cũng có chút đăm chiêu trầm mặc .
“Chẳng lẽ thực sự có một đoạn thời kì như vậy?” Lưu Cường kinh ngạc hỏi.
“Đúng, học kỳ cuối năm bốn, có trường học khả năng toàn bộ học kỳ năm bốn đều là như vậy, tại đoạn thời gian này, các học sinh đối khoá trình không hề chú ý, trường học cũng sẽ không an bài nhiều chương trình học, chỉ cần ở trước khi tốt nghiệp đủ tư cách làm luận văn tốt nghiệp, thời gian còn thừa, rất nhiều người thì đi liên hệ tìm việc, như vậy rất nhiều học sinh có khả năng sẽ không ở trong trường học, cùng bạn học cũng không quá liên hệ, giáo viên đương nhiên theo lý thường sẽ cho rằng họ đi tìm việc mà mắt nhắm mắt mở”.
“Nhưng người nhà sẽ không trong thời gian dài như vậy không cùng con của kình liên hệ chứ?”
“Có chút gia đình sẽ như vậy, bình thường là nông thôn, gia đình điều kiện kém chút, như vậy học sinh không có di động, một khi rời đi trường học thì sẽ không có phương thức liên hệ cố định”.
“Anh ý tứ là các cô gái bị hại này, đều là những sinh viên nữ nông thôn đã sắp tốt nghiệp”.
“Trừ bỏ phương thức liên hệ tới điểm này ra, còn có một điêm, mọi người xem, đây là tôi từ chỗ nhân viên kỹ thuật lấy tới ảnh chụp, tất cả đều là đặc tả vị trí tay của những người bị hại này, lúc ấy mọi người có khả năng cảm thấy không có gì đặc biệt nên không lấy, nhưng mà tôi lại ở trên tay người bị hại ở tại hiện trường phát hiện ra điểm nọ, liền tâm huyết dâng trào đem toàn bộ ảnh chụp đặc tả vịn trí tay của người bị hại đều đưa đến đây, mọi người nhìn xem, có gì đặc biệt”.
“Các đốt ngón tay thoáng thô to, bộ vị bàn tay có vết chai nhẹ”.
“Thuyết minh các nàng từng làm qua lao động nông nghiệp, đây là những người sinh trưởng ở nông thôn mới có”.
“Chúng ta hiện tại phải làm cái gì?”
“Tra xem xét tất cả những trường đại học ở thành phố T cùng thành phố J, sắp tốt nghiệp có bao nhiêu, tốt nghiệp có bao nhiêu, trong đó có bao nhiêu sinh viên là người nông thôn?”
“Tôi đi liên hệ cùng cục giáo dục một chút, bất quá chỉ sợ phải mất vài ngày” Đinh Hoài Đông có chút buồn bực nói, giao tiếp cùng ngành khác, đa phần đều là kinh nghiệm không thoải mái, đây là chướng ngại câu thông, bọn họ sẽ không để ý ngươi là vì cái gì, chỉ to chăm chăm khuôn sáo của chính mình.
“Nếu anh có thể cam đoan không khởi tố tôi, tôi hiện tại có thể cho anh đáp án” Huyền Mạc tà liếc mắt nhìn Đinh Hoài Đông một cái.
“Có ý tứ gì?”
“Hắn là một hacker” Lê Ngạn nhìn về phía Lưu Cường.
“Sự kiện đặc thù đối đãi đặc thù, nếu có một ngày bị tôi phát hiện ra anh dùng loại thủ đoạn này làm sự tình trái pháp luật, tôi cũng sẽ sẽ không nương tay” Lưu Cường nói.
Huyền Mạc không sao cả nhún nhún vai, hắn trong lòng nghĩ, có thể phát hiện ra tôi thì hãy nói.
“Tuy rằng anh ta có thể có được tư liệu này, nhưng mà có một chút chuyện còn cần các anh đi cùng cục giáo dục hoặc là các trường liên hệ, đó là để cho giáo viên thử cùng từng học sinh liên hệ, toàn bộ liên hệ không được đều phải lập danh sách”.
Lưu Cường vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc, cái này khác với điều tra người làm công, bởi vì ngành công an đối với người làm công từ bên ngoài tới thì đều có hình thức quản lý, cũng chính là quản lý dân cư lưu động, tỉnh S là tỉnh công nghiệp lớn, vì lượng lao động từ bên ngoài vào đối với các ngành nghề là rất lớn, bộ phận người này đã trở thành một lực lượng quan trọng để kinh tế bản địa phát triển, nhưng đồng thời, bởi vì quản lý xã hội thiếu hụt hoặc chưa được, lượng lớn dân cư lưu động từ bên ngoài tới cũng dẫn phát ra rất nhiều vấn đề xã hội, tỷ lệ dân cư lưu động phạm tội trái pháp luật thủy chung là cao, cho nên cơ quan công an đối với những người này trình độ coi trọng vẫn rất cao, mà này ở trong đây một khi phát sinh vấn đề thì sẽ thực dễ dàng nắm trong tay, cũng dễ dàng tìm được đột phá khẩu.
Nhưng sinh viên thì sẽ không giống, đây là một cái quần thể được xã hội chú ý, cũng là một quần thể so ra mà nói thì địa vị cũng không cao, nhưng mà một khi phát sinh tình tiết vụ án, chính là dễ dàng nhất khiến cho dư luận khiển trách cùng xã hội khủng hoảng, vạn nhất xử lý không tốt, đối với toàn bộ tỉnh S đều sẽ là một tổn thất lớn, danh dự, hình tượng, phát triển kinh tế, tiến cử nhân tài các phương diện đều là rất khó bù lại.
Huống chi từ trước mắt mà nói đại hội thể dục thể thao sinh viên sáu tháng cuối năm còn đang như lửa đốt đáy nồi, Lưu Cường dự cảm đến chính mình sắp gặp phải áp lực cùng chú ý trước đó chưa từng có.
“Đem phân tích của cậu hình thành một phần văn bản báo cáo đưa cho tôi, tôi muốn hướng lên cấp trên báo cáo một chút, cái này rất không tầm thường, hơn nữa một khi bị chứng thực sẽ mang đến hậu quả không tưởng được”.
“Tôi biết, cho nên tôi đề nghị mau chóng kiểm chứng, tốt nhất có thể lấy ra mẫu DNA có thể so sánh đối chứng, để cho chúng ta triển khai bước điều tra tiếp theo”.
Văn phòng không khí tựa như trong lúc nhất thời trở nên ngưng trọng hẳn lên, tất cả mọi người có loại cảm giác hít thở không thông.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trinh Thám
- Huyền Án
- Chương 12: Phân tích người bị hại