Rất hiển nhiên Tống Minh cũng không có từ bỏ theo đuổi đối với Lâm Tiểu Khởi, cho dù một ngày trước cùng Nguyên Uyên cụt hứng ra về, hôm sau Tống Minh vẫn bày ra một bộ mặt tươi cười theo tới công ty Lâm Tiểu Khởi theo đuổi cậu.
Tống Minh chuyện này làm tới rất cao điệu, cho dù công ty Lâm Tiểu Khởi tất cả nhân viên đều biết cậu có một người yêu quan tâm hàng ngày đưa đón cậu đi làm tan làm, cũng không ngăn được bọn họ hâm mộ đối với Lâm Tiểu Khởi được một nam nhân chất lượng tốt khác theo đuổi, ngay cả thư ký bên cạnh Lâm Tiểu Khởi đều ở trong lòng nói thâm cấp trên nhà mình thật là một thụ chất lượng tốt, hấp dẫn tới nhiều tiểu công theo đuổi như vậy.
Đối với lần này Lâm Tiểu Khởi có chút bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là liên tục dặn dò công khai không để cho Tống Minh tùy tiện vào, Tống Minh cũng không phải là người đặc biệt không nhãn sắc, mặc dù tạm thời không được Lâm Tiểu Khởi chào đón, nhưng hắn đánh là đánh lâu dài, hắn tin chắc Lâm Tiểu Khởi và Nguyên Uyên một ngày nào đó sẽ nhìn chán nhau, về phần ngày này là lúc nào thì hắn rất có tự tin, có mình tận hết sức lực gây rối gia tăng theo đuổi, môt ngày bọn họ tách ra sẽ không quá xa.
Bảo tiêu Nguyên Uyên phái tới đối với an toàn thân thể của Lâm Tiểu Khởi cơ hồ không lúc nào là không để ý, Tống Minh làm một loạt chuyện đương nhiên cũng đã sớm truyền tới chỗ Nguyên Uyên, vì vậy nhân viên công ty Lâm Tiểu Khởi liền phát hiện vị bá đạo tổng tài trong truyền thuyết bề bộn nhiều việc trên thực tế cũng rất bận rộn nhưng cả ngày có thời gian tới đưa đón Lâm Tiểu Khởi tới càng ngày càng nhiều lần.
Đã là trung tuần tháng mười một, khí trời lạnh dần, Kỳ Việt sau khi xử lý xong chuyện Kỳ gia nhất thời cao hứng liền gọi đám bạn ra ăn lẩu, địa điểm ở trong nhà Kỳ Việt, Kỳ Việt bình sinh không có bạn bè gì, hắn mười mấy tuổi đã bắt đầu chạy theo ngửi rắm Kỳ Phi Nhiên, vì vậy bạn của Kỳ Phi Nhiên cũng chính là bạn của hắn.
Kỳ Việt là một ăn hàng, vô luận trước giảm cân hay là sau giảm cân, Kỳ Việt trước khi giảm cân mặc dù đau khổ trong lòng nhưng không cố kỵ chút nào, Kỳ Việt sau giảm cân liền không thể không cân nhắc vấn đề thể hình của mình.
Mấy người ở trong biệt thự nhỏ của Kỳ Việt bày sạp bày ăn, vừa ăn vừa bàn luận về chuyện Kỳ gia.
"Cậu lần trước sau khi bỏ chạy Kỳ gia có phản ứng gì? Không bắt cậu về nữa sao?" Lâm Tiểu Khởi gắp lên một miếng khoai tây bỏ vào trong chén nhỏ của Bồng Hao.
Kỳ Việt cười xùy một tiếng, "Bọn họ ngược lại muốn làm như vậy, lần trước là tớ không có phòng bị bị bọn họ quật ngã, hiện tại a anh cả của tớ đã tỉnh lại rồi, bọn họ lúc trước làm chuyện gì luôn phải suy nghĩ tới anh cả tớ."
"Vậy anh cả cạu là ý tứ gì?"
Dù sao Kỳ Nham bị thương đời này cũng không thể có con nữa, đây đối với một người đàn ông mà nói là đả kích khá lớn, Kỳ Nham tỉnh lại chỉ sợ sẽ càng khó đối mặt thực tế.
Chiếc đũa Kỳ Việt giơ lên dừng một chút sau đó rầu rĩ nói: "Trong lòng hắn cũng không chịu nổi, bất quá hắn đối với tớ vẫn tốt, sẽ không tiếp dung túng bọn họ làm loại chuyện đó."
Sau phát sinh sự kiện kia Kỳ Việt cũng không nguyện ý quản Kỳ cha Kỳ mẹ gọi cha mẹ nữa, liền dùng bọn họ thay thế.
Bởi vì chuyện này chị dâu hắn cũng không thể tiếp tục sống cùng Kỳ Nham nữa, kỳ thực từ sớm trước khi Kỳ Nham gặp chuyện không may vợ hắn đã có ý định ly hôn rồi, rất sớm cùng nhà mẹ đẻ nói xong phủi sạch quan hệ với Kỳ gia, chuyện lần này bất quá là một cơ hội thoát khỏi Kỳ Nham.
Trải qua chuyện lần này Kỳ Nham thấy rõ rất nhiều, mặc dù thân thể của hắn không có hoàn toàn khôi phục, nhưng Kỳ gia những năm này đều nắm giữ ở trong tay của hắn, cho dù hắn hôn mê mấy an bài từng làm ra kia cũng không có thay đổi.
Chuyện Kỳ Việt không biết làm sao lưu truyền ra ngoài, buổi lễ đính hôn lúc trước Kỳ gia cử hành kia trở thành một trò cười, quyền lực của Kỳ cha Kỳ mẹ cũng bị gia chủ Kỳ gia tước đoạt, mặc dù Kỳ Việt vẫn là người thừa kế hạ nhiệm của Kỳ gia.
Bất quá mấy cái này đều là chuyện của Kỳ gia, Kỳ Việt cũng không định nói ra.
Sau khi biết Kỳ Việt đại khái sẽ không tiếp tục tùy tùy tiện tiện bị Kỳ gia mang đi nữa, mọi người cũng đổi đề tài, trong mấy đại nam nhân chỉ có Bồng Hao một đứa nhỏ mềm mại đáng yêu dễ thương, Bồng Hao tự nhiên trở thành nhân vật trung tâm trong đề tài mới.
Kỳ Phi Nhiên hâm mộ nhìn Tiểu Bồng Hao từng ngụm từng ngụm ăn đồ, y và Kỳ Việt đời này đại khái là sẽ không có con, y sẽ không cho phép hai người có bất cứ một ai cùng nữ nhân khác sinh con, hơn nữa Kỳ Phi Nhiên cũng sẽ không đồng ý cải tạo thể chất của mình đi sinh, cho dù loại giải phẫu này ở hiện tại càng ngày càng hoàn thiện y cũng sẽ không, Kỳ Việt càng không nỡ y chịu nỗi khổ này.
Có lẽ là chịu ảnh hưởng của Nguyên Uyên và Lâm Tiểu Khởi, hơn nữa một tiểu Bồng Hao mềm nộn nộn, Kha Dĩ nhiều năm lãnh tâm lãnh phổi không muốn lập gia đình thế nhưng cũng có một loại ý nghĩ tìm nữ nhân kết hôn sinh con rất không tệ, đoạn thời gian trước hắn muốn nghĩ cách để cho cha rời khỏi Kha gia, hiện tại cha mẹ hắn ở một mình mong đợi lớn nhất mỗi ngày chính là hi vọng hắn kết hôn sinh con ôm cháu, có lẽ nguyện vọng này có thể thỏa mãn.
Sau khi cơm no rượu đủ Kỳ Phi Nhiên đột nhiên hỏi Nguyên Uyên: "Cậu và Tiểu Khởi lúc nào thì kết hôn?"
Y và Kỳ Việt rất sớm đã lĩnh chứng nhận, không có biệt pháp, bọn họ sau khi ở chung một chỗ một tuần, Kỳ Việt liền khẩn cấp nửa dỗ nửa gạt y đi đăng ký, y nhìn ra lấy coi trọng của Nguyên Uyên đối với Lâm Tiểu Khởi quả thực hận không thể moi tim đào phổi, kết hôn là tất nhiên.
Nguyên Uyên nghe lời của y ngẩn ra, anh nhìn trọng Lâm Tiểu Khởi cách đó không xa lau miệng cho Bồng Hao, đối phương tựa hồ đối với lời của Kỳ Phi Nhiên không hề có cảm giác, thu hồi tầm mắt, lộ ra nụ cười sủng nịch, kết hôn sao, anh đã sớm nghĩ tới rồi.
Kỳ Phi Nhiên nhún nhún vai, y chỉ hỏi một câu, Nguyên Uyên đến tột cùng đã não bổ cái loại thức ăn gì lại lộ ra cái loại biểu tình làm người ta sởn gai ốc này, y dám khẳng định chỉ cần là người găp qua Nguyên Uyên đều không thể tin được anh có thể xuất ra nụ cười như vậy, Nguyên Uyên trước kia trên người quả thực không có một chút nhân khí, cũng chính là sau khi Lâm Tiểu Khởi trở về nước mới càng ngày càng sống giống như nhân dạng.
Về cái vấn đề kết hôn này tới lúc bọn họ về đến nhà vẫn như cũ quanh quẩn trong đầu Nguyên Uyên, anh đã tưởng tượng ra toàn bộ quy trình hôn lễ của bọn họ rồi, mặc dù quy trình này anh đã sớm hết lần này đến lần khác sửa đổi rất nhiều lần rồi, hơn nữa ở trong đầu diễn tập rất nhiều lần.
Bất quá khiến Nguyên Uyên tâm tắc chính là anh còn chưa có cậu hôn với Lâm Tiểu Khởi đã nhận được tin tức Chu Chu muốn đính hôn, thấy bộ dạng Lâm Tiểu Khởi sau khi cúp điện thoại hưng phấn anh không thể làm gì khác hơn là ha ha hai tiếng, mới không có hâm mộ ghen tỵ với người khác đâu!
Lâm Tiểu Khởi cúp điện thoại cực kỳ hứng thú chạy tới bên cạnh Nguyên Uyên: "Chu Chu cư nhiên muốn đính hôn, ai, em cũng không nghĩ tới cậu ấy thật có thể truy Vi Ny tới tay, ngay cả Chu Chu đều hoàn lương rồi đây vẫn là thế giới em biết sao?"
Không sai, Chu Chu và Vi Ny mới quen biết không bao lâu đã muốn đính hôn, chúng ta đều quen biết 20 năm ngay cả con đều lớn như vậy rồi lại vẫn chưa có kết hôn, cái này không khoa học!
Nguyên Uyên tràn đầy oán khí nghĩ.
Đáng tiếc Lâm Tiểu Khởi không có chú ý tới điểm này, còn muốn lôi kéo anh nói tiếp: "Bác gái Chu đã sớm bắt đầu chuẩn bị tiệc đính hôn của Chu Chu rồi, em lần trước tới nhà cậu ấy trong lúc vô tình nhìn thấy bà ấy ngay cả phòng của con Chu Chu đều chuẩn bị xong, Chu Chu vừa thông qua thi nghiên của người nhà Vi Ny hưng phấn mang theo Vi Ny trở về nước, liền bị thông báo ba ngày nữa liền muốn đính hôn, cũng không biết cậu ta cao hứng hay là không đây."
Nguyên Uyên trong lòng động một cái, đáng tiếc anh và Lâm Tiểu Khởi đều không có tưởng bối đáng tin cậy, cha mẹ anh đều không còn, Lâm Mộ Thành không đáng tin, nếu như mẹ anh vẫn sống có thể cũng vui vẻ giống như Chu phu nhân vì anh và Tiểu Khởi chuẩn bị kết hôn hay không đây.
Nguyên Uyên nghĩ nhất định sẽ, mẹ anh nữ nhân ôn nhu tiến bộ như vậy nhất định sẽ không để ý mình thích chính là nam là nữ, Tiểu Khởi người nghe lời như vậy ngoan ngoãn như vậy cha mẹ anh nhất định rất thích, nghĩ như vậy đột nhiên có chút xót xa, sau đó vươn hai cánh tay ra vòng lấy Lâm Tiểu Khởi.
"Vậy còn em, nếu như có người vì chúng ta sắp xếp tốt hôn lễ em sẽ cao hứng sao?"
Lâm Tiểu Khởi nghe tới ngẩn một cái, sau đó nghĩ đến chẳng lẽ Nguyên Uyên là đang ám hiệu anh muốn kết hôn? Cậu gật đầu một cái, trong lòng tuôn ra một cỗ ngọt ngào, sau đó hưng phấn mà lôi kéo tay Nguyên Uyên, "Chúng ta kết hôn đi, nhất định phải đuổi kịp trước khi Chu Chu kết hôn, con của em đều sinh sớm hơn của cậu ấy, cũng không thể kết hôn ngược lại tụt lại phía sau cậu ấy được."
Nguyên Uyên trong lòng giống như bị sét đánh vậy, mỗi khi anh cho rằng Lâm Tiểu Khởi có lẽ sẽ không đồng ý đối phương đều có thể cho anh một đáp án anh đoán không kịp, lần trước bọn lúc ở chung một chỗ chính là như vậy, hiện tại kết hôn cũng là như vậy, hơn nữa đề xuất kết hôn lại là Tiểu Khởi, đã nói anh muốn tìm thời cơ thỏa đáng cầu hôn đấy? Hiện tại cứ như vậy không có chút nào báo động trước bị cầu hôn tâm tình thật phức tạp.
Lâm Tiểu Khởi nhìn Nguyên Uyên sắc mặt âm tình bất định, trong lòng đột nhiên có loại chua xót khó có thể nói lên lời, chẳng lẽ anh không vui?
Nghĩ như vậy vui sướиɠ trong mắt cậu từ từ biến mất, thay vào đó ngoại trừ cảm giác mất mát nồng đậm còn có loại cảm giác hít thở không thông, nếu như nói bọn họ lúc trước ở chung một chỗ cậu đối với Nguyên Uyên chỉ là có chút hảo cảm, như vậy khoảng thời gian sống chung này cậu đã sớm tình căn thâm chủng, Nguyên Uyên đã nói rất nhiều năm trước đã thích cậu, khi đó trong lòng cậu khỏi nói có bao cao hứng, không có gì so với biết được người mình thích kỳ thực cũng thích mình càng vui vẻ hơn, đây là hạnh phúc lớn nhất trong hai mươi mấy năm cuôc sống, nhưng là, nếu như Nguyên Uyên có một ngày không thích cậu, cậu không biết mình sẽ như thế nào.
Nghĩ như vậy tâm tình của cậu càng thêm suy sụp.
Nguyên Uyên rất nhanh từ trong cảm xúc phức tạp thoát ra ngoài, sau đó liền nhìn thấy biểu tình trên mặt Lâm Tiểu Khởi phức tạp hơn anh, Lâm Tiểu Khởi ở trước mặt anh cho tới bây giờ đều sẽ không che giấu chính mình, Nguyên Uyên biết cậu đang suy nghĩ lung tung, vội vàng ở trên môi cậu hung hăng hôn một cái, "Đừng nghĩ lung tung, anh vừa rồi chỉ là đang nghĩ không chạy tới trước khi em mở miệng để cầu hôn thật tiếc nuối, nhưng lời cầu hôn lúc trước của em lại rất có ý nghĩ kỷ niệm, thật hối hận không có ghi âm lại lời em vừa nói."
Bị anh nói như vậy Lâm Tiểu Khởi vùi đầu vào vai anh hung hăng cắn một ngụm: "Hmmm, em mới không có cầu hôn."
Nếu không phải anh lúc trước nói loại lời làm cho người ta hiểu lầm này mình sao sẽ nói chuyện kết hôn, chính là lỗi của anh! Sớm biết mình nên hàm súc một chút, Lâm Tiểu Khởi đột nhiên nghĩ đến đề tài đến tột cùng là ai không đứng đắn, rõ ràng bọn họ ban đầu nói chính là đính hôn của Chu Chu, như thế nào lại chuyển đến trên người mình?
"Rồi rồi rồi, em không có cầu hôn, như vậy hiện tại —" Nguyên Uyên lấy ra chiếc nhẫn đã sớm chuẩn bị tốt, "Lâm Tiểu Khởi tiên sinh, nguyện ý cùng anh kết hôn cùng nhau cả đời không?"
Lâm Tiểu Khởi mặt mỏng đỏ một cái, thật lâu không nói gì.