- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Hữu Tử Sự Cánh Thành
- Chương 43: Tra nam
Hữu Tử Sự Cánh Thành
Chương 43: Tra nam
Chu Chu và Vi Ny sau khi ăn điểm tâm xong đã gần trưa, bởi vì Vi Ny nói muốn mua ít quà mang về nhà, Lâm Tiểu Khởi và Chu Chu lại đi theo sau lưng cô đi dạo trung tâm thương mại, sau đó mắt thấy Vi Ny từ bỏ ý nghĩ mua quà một đầu đâm vào khu nữ trang, thử mua từng bộ lại từng bộ quần áo.
Chờ Vi Ny rốt cục hài lòng mang theo chiến lợi phẩm thu hoạch hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang lúc tiếp tục đi về phía trước hai nam nhân phía sau đã mệt mỏi bán sống bán chết, Lâm Tiểu Khởi phờ phạc nói với Chu Chu: "Cậu không phải khoe khoang không có phụ nữ nào có thể chạy trốn khỏi ma trảo của cậu sao? Nhanh dùng hút tinh * để cô ấy dừng lại đi, tớ thật sự chịu không nổi rồi."
Đặt ở bình thường Chu Chu nhất định phải tranh luận với cậu một chút cái vấn đề ma trảo hay là mị lực này, nhưng hiện tại y cũng có chút chịu không nổi, tuy nói mấy ngày qua y mang theo Vi Ny chơi khắp thành phố Hải Lam, nhưng kia đều là nơi y cho là thú vị để chơi mới mang theo Vi Ny đi, đi dạo trung tâm thương mại đi dạo một cái chính là mấy tiếng chuyện như vậy hắn chịu không nổi.
Vi Ny khinh bỉ nhìn hai nam nhân vô dụng này một cái: "Thật là không có tinh thần, hai người thể trạng nhỏ này cũng quá kém rồi!"
Hai người liếc mắt nhìn nhau không khỏi cười khổ, ở phương diện đi shopping này bọn họ đại khái là vĩnh viễn kém hơn Vi Ny.
Lúc đi ngang qua khu thời trang trẻ em Vi Ny lơ đãng liếc mắt một cái, "Quần áo thật xinh đẹp! Nếu tớ có con nhất định biến nó thành tiểu công chú hoặc tiểu hoàng tử!"
Cô hướng về phía váy nhỏ xinh đẹp đủ loại kiểu dáng không ngừng hâm mộ, cước bộ chợt rẽ một cái đi tới: "Mấy ngày nay vẫn không gặp Bồng Hao, mua cho nhóc mấy bộ quần áo coi như là một chút tâm ý của tỷ tỷ tớ đây."
Cô quyết định không chịu thừa nhận mình là dì, tuổi còn trẻ phải là tỷ tỷ!
Lâm Tiểu Khởi vừa muốn nói "Không cần" liền nhìn thấy Vi Ny cước bộ ngừng lại, hai mắt trừng hướng về phía trong khu thời trang trẻ em.
Theo tầm mắt của cô nhìn sang, đó là một nam nhân bộ dáng lịch sự mang theo gọng kính đen, một thân quần áo hưu nhàn lại không thể che giấu mị lực hắn trong lúc giơ tay nhấc chân tản ra, cho dù lấy ánh mắt Lâm Tiểu Khởi tới nhìn nam nhân này cũng coi như là rất ưu tú, staff nữ trẻ tuổi bên cạnh vây quanh vừa giới thiệu quần áo với hắn vừa len lén đỏ mặt.
A, thật là một tay lão luyện mê hoặc người khác!
Tình cảnh này không chỉ Lâm Tiểu Khởi nhìn thấy, Chu Chu đứng bên cạnh cậu cũng nhìn tới nhất thanh nhị sở, mi tâm vốn là vì mệt mỏi nhíu lại một chút, đi lên phía trước tiến tới bên tai Vi Ny nói: "Không phải mua quần áo cho Vi Ny sao? Đi xem một chút đi."
Vi Ny do dự một chút đuổi theo cước bộ của y, Lâm Tiểu Khởi cũng đi theo đám bọn họ đi tới.
Quần áo Chu Chu vừa ý vừa vặn ở phía sau người đàn ông, lúc đi tới đối phương có cảm ứng ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái, lúc nhìn thấy Vi Ny rõ ràng dại ra chốc lát, sau đó rất nhanh kịp phản ứng mở miệng nói: "Đã lâu không gặp, em vẫn khỏe chứ?"
Biểu tình trên mặt Vi Ny vốn là phong phú vô ảnh vô tung biến mất, ánh mắt băng lãnh mà nhìn chằm chằm đối phương hồi lâu mới nói: "Nhờ phúc của anh, tôi vẫn còn sống."
Những lời này vừa nói ra Lâm Tiểu Khởi liền hiểu người này chính là bạn trai cũ hồi đó bỏ lại Vi Ny một mình rời đi, lập tức sắc mặt cũng trở nên khó coi không nghĩ tới còn có thể gặp người này, cậu đã sớm muốn xem một chút thằng cha không bằng cầm thú kia hình dạng thế nào, nếu như đơn giản chỉ là chia tay cũng không có gì, nhưng gã một đại nam nhân lại ném một cô gái ở một nơi ít ai lui tới một mình chạy đi, làm hại Vi Ny thiếu chút nữa bỏ mạng, mối thù này thật là kết lớn.
Giản Tɧẩʍ ɖυ lại không cho là đúng, gã không cho rằng mình làm sai cái gì: "Vi Ny, mọi người đều là người trưởng thành, nói chuyện cần gì cay nghiệt như vậy, khi đó bất quá là bạn ở chung một chỗ phối hợp với nhau, chuyện anh tình tôi nguyện cũng đừng có dây dưa không rõ nữa."
"Anh nói cái gì?" Vi Ny nghiến răng nghiến lợi hỏi ra mấy lời này, khuôn mặt nhỏ cảnh mỹ lệ vặn vẹo tới đáng sợ, "Giản Tɧẩʍ ɖυ anh còn có mặt mũi nói như vậy!"
Giản Tɧẩʍ ɖυ làm ra vẻ than thở: "Vi Ny, chúng ta cũng đã chia tay rồi, lúc gặp lại không phải hảo hảo nói chuyện sao? Nơi này là nơi công cộng, em hô to gọi nhỏ như vậy thật sự không tốt lắm."
Ngữ khí lần này vô cùng đau lòng đều muốn làm cho người khác tưởng rằng Vi Ny thật sự mặt dày kiên quyết quấn gã, sắc mặt staff nữ nhìn về phía Vi Ny cũng có mấy phần cổ quái.
Vi Ny tức giận, tính cách cô ngay thẳng, luôn ăn nói thẳng thắn, gặp phải loại sẽ chơi ngôn ngữ nghệ thuật như Giản Tɧẩʍ ɖυ này thật đúng là không phải đối thủ, lòng ái mộ ban đầu bởi vì tài hoa mà sinh ra với Giản Tɧẩʍ ɖυ triệt để đoạn tuyệt, hiện tại quay đầu lại nhìn một chút, thật không biết mình lúc đó mắt bị mù như thế nào mới vừa ý tên vương bát đản này!
"Đã vậy chúng ta đổi chỗ nói chuyện một chút, hảo hảo nói một chút rốt cuộc hành động của ai "không tốt lắm"!" Cô vốn cũng không phải người hẹp hòi, nếu như không gặp phải Giản Tɧẩʍ ɖυ cũng liền coi như xong, chuyện bực mình quá khứ cô cũng không muốn truy cứu nữa, nhưng lại lần này này trở về nước gặp được gã, nói gần nói xa còn khắp nơi đều chỉ trích cô buông không ra, để cho Vi Ny đã sớm buông xuống chuyện này tức giận không thôi, cô cũng muốn xem một chút rốt cuộc ai mới vô sỉ!
Giản Tɧẩʍ ɖυ vừa nghe lời này của cô liền không vui, gã không phải đã sớm quăng nữ nhân này sao, như thế nào còn quấn tới, phải biết gã hôm nay cũng không phải một mình tới trung tâm thương mại, cùng đi với gã còn có......
Gã vừa nghĩ tới chỗ này liền nghe thấy một thanh âm ôn hòa khiêm tốn: "Xảy ra chuyện gì?"
Lâm Tiểu Khởi nghe được thanh âm quen thuộc nhìn sang: "Mông tiên sinh, thật khéo, anh cũng tới đi dạo trung tâm thương mại?"
Mông Lạc Dịch hôm qua vừa quen biết với cậu trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ kinh ngạc đi tới: "Thật khéo, tôi vừa mới đi tới đây nhìn thấy quần áo trẻ em liền nghĩ tới mua cho Gia Gia hai bộ, Lâm tiên sinh cũng tới mua quần áo cho Bồng Hao?"
Lâm Tiểu Khởi đáp một tiếng, chỉ thấy Mông Lạc Dịch quen thuộc tiêu sái đến bên cạnh Giản Tɧẩʍ ɖυ hỏi gã: "Đây là thế nào?"
Mông Lạc Dịch vừa mới thanh toán đi tới liền nhìn thấy Giản Tɧẩʍ ɖυ bầu không khí giữa Giản Tɧẩʍ ɖυ và một cô gái xinh đẹp vi diệu, hắn ở trong lòng cười lạnh một tiếng, Giản Tɧẩʍ ɖυ a Giản Tɧẩʍ ɖυ, vừa mới tìm tôi cầu xin tha thứ không bao lâu liền lại đi ra ngoài loạn thông đồng người khác, cho rằng tôi còn dễ lừa như năm đó sao, chỉ cần anh ngoắc ngoắc ngón tay tôi liền đung đưa đuôi trở lại cầu hợp lại, lần này tôi cũng muốn nhìn một chút anh còn có thể hoa nhà hoa dại nở khắp nơi hay không.
Giản Tɧẩʍ ɖυ vốn là chột dạ, gã và Mông Lạc Dịch hồi đại học quen biết, hiểu nhau, yêu nhau, Mông Lạc Dịch chính là ánh trăng sáng trong lòng gã, là người gã cả đời thích nhất, đáng tiếc tình yêu của gã quá tràn lan, ngoại trừ Mông Lạc Dịch ở ngoài gã còn thích nam nam nữ nữ khác, Giản Tɧẩʍ ɖυ là một siêu cấp nhan khống, chỉ cần bề ngoài đạt tiêu chuẩn gã đều có thể tiếp thụ, bởi vì ái muội như có như không của gã cùng người khác Mông Lạc Dịch vài lần chia tay với gã, thậm chí sau đó triệt để nháo cắt đứt, cũng không quay lại nữa.
Mông Lạc Dịch thật sự yêu Giản Tɧẩʍ ɖυ, nếu không phải như thế hắn cũng sẽ không vì Giản Tɧẩʍ ɖυ cải tạo thân thể sinh con, cho dù bởi vì quấy nhiễu của Giản gia bọn họ không thể trở thành chồng chồng hợp pháp. Nhưng Giản Tɧẩʍ ɖυ mặc dù vừa bắt đầu đối với Gia Gia rất tốt, thời gian dài liền không nhịn được, Mông Gia Gia chính là chướng ngại nhỏ ngăn trở gã tiếp tục phong lưu đa tình, hơn nữa người Giản gia và bạn bè bên cạnh Giản Tɧẩʍ ɖυ giật giây, gã càng ngày càng cảm giác Gia Gia là một quái vật được nam nhân sinh ra, kiên nhẫn đối với quái vật nhỏ này cũng càng kém.
Gia Gia cởi mở bởi vì thái độ Giản Tɧẩʍ ɖυ càng ngày càng kém bị dọa sợ tới không dám ở trước mặt gã nói nhiều, thời gian dài dưỡng thành tính cách nhát gan sợ sệt, tới mức Giản Tɧẩʍ ɖυ lại càng không thích nhóc, vì sức khỏe của con trai Mông Lạc Dịch triệt để chia tay với gã, nếu như Giản Tɧẩʍ ɖυ không cho Gia Gia được tình thương của cha còn không bằng không có cha như vậy, hắn mang theo Gia Gia cũng không quay đầu lại rời khỏi Giản Tɧẩʍ ɖυ.
Sau khi triệt để chia tay Giản Tɧẩʍ ɖυ mới nhìn rõ ràng mình là chân chính yêu Mông Lạc Dịch, nhưng Mông Lạc Dịch căn bản không tiếp tục cho gã cơ hội trực tiếp đổi nhà chuyển chỗ ở, Giản Tɧẩʍ ɖυ tìm kiếm khắp nơi cũng không tìm được Mông Lạc Dịch, không thể làm gì khác hơn là chạy khắp thế giới chữa trị vết thương tình yêu, ban đầu gã còn rút ra giáo huấn vì Mông Lạc Dịch thủ thân, nhưng thời gian dài liền không trụ được loại dụ hoặc này, Vi Ny chính là một trong số ít những dụ hoặc xinh đẹp, mặc dù là gã chủ động tiếp cận Vi Ny.
Cho đến lần đó gã đột nhiên có tin tức của Mông Lạc Dịch bất cần mà cắt đứt quan hệ với Vi Ny, sau khi trở về nước nhìn thấy Gia Gia bộ dáng một tuổi cũng không đáng ghét như trước đây, từ sau lần đó Giản Tɧẩʍ ɖυ lại bắt đầu mỗi ngày ngồi xổm ở dưới nhà Mông Lạc Dịch hành động, ý đồ vãn hồi trái tim Mông Lạc Dịch, nhưng mặc dù gã nói hết lời van xin Mông Lạc Dịch cũng không cho gã sắc mặt tốt, mỗi ngày đều là gã da mặt dày quấn lấy Mông Lạc Dịch.
Trước mắt Giản Tɧẩʍ ɖυ đối mặt với tân hoan cựu ái (*)không thể không khẩn trương lên, kỳ thực cũng không tính là tân hoan cựu ái, cả hai đều là người yêu cũ, nghiêm chỉnh mà nói gã cũng không cho rằng gã đối với Vi Ny có thể được gọi là yêu, ngay cả thích đều ngại quá, Vi Ny chỉ là một trong những phương thức gã giải sầu tịch mịch, cô căn bản không thể đánh đồng với Mộng Lạc Dịch.
((*) tân hoan cựu ái: tình cũ tình mới)
Vi Ny nhìn thấy Giản Tɧẩʍ ɖυ vừa mới không quá tình nguyện để ý tới cô hiện tại đối với một nam nhân khác vạn phần lấy lòng, cô trong đầu oanh một tiếng có cái gì đó sụp đổ, chân ái của bạn trai cũ của cô cư nhiên là nam nhân! Điều này làm cho cô chịu làm sao nổi!
Lúc này cô lòng vẫn còn sợ hãi vỗ ngực nghĩ may là cô gia giáo bảo thủ, cũng không có cùng Giản Tɧẩʍ ɖυ từng làm chuyện vượt quá gì, bằng không cô làm sao nhìn thẳng nhân sinh sau này của mình!
Mặc dù cô không kỳ thị đồng tính luyến ái, nhưng không có nghĩa là cô không ngại bạn trai cũ của mình thích nam nhân còn đi thích cô, sau đó lại đi thích nam nhân, loại giới tính chuyển hoán này thật không biết Giản Tɧẩʍ ɖυ làm sao trong thời kỳ ngắn làm được.
Nếu nói Vi Ny ban đầu còn ôm ý nghĩ cùng Giản Tɧẩʍ ɖυ hảo hảo nói chuyện một chút hoặc là dạy dỗ gã một trận, hiện tại cô chỉ muốn sớm một chút rời khỏi nước Yến Mạch rời xa mảnh đất thị phi này, giáo huấn gã có thể mượn tay người khác, hiện tại thật là một chút cũng không muốn nhìn thấy tên nam nhân này!
"Vị tiểu thư này mọi người biết?" Mông Lạc Dịch cười mỉm nhìn Vi Ny và Giản Tɧẩʍ ɖυ, hắn vốn là bộ dáng đẹp đẽ, so với Lâm Tiểu Khởi nhiều hơn một phần thành thục, so với Chu Chu nhiều hơn một tia ổn trọng, ánh mắt mặc dù có thâm ý khác lại không ác ý, Vi Ny ở trong lòng thầm khen một câu liền vì hắn cảm thấy không đáng giá, người tốt như vậy cũng là mắt có bệnh, coi trọng Giản Tɧẩʍ ɖυ hàng tra này.
Nhưng mình cũng không bị hắn mê hoặc qua, Vi Ny phỉ nhổ chính mình một ngụm: "Tôi trước kia mắt không tốt mới quen biết gã, sau đó chữa khỏi mắt rồi nhìn rõ ràng bộ mặt thật của gã, người như thế tốt nhất phải tránh xa, tránh cho tới gần rồi nhiễm cái thứ gì không tốt!"
Lời này vừa ra không chỉ Mông Lạc Dịch cảm thấy ngoài ý muốn, sắc mặt Giản Tɧẩʍ ɖυ lại càng không dễ nhìn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Hữu Tử Sự Cánh Thành
- Chương 43: Tra nam