Edit: Ring.
“Cái gì?”
Phản ứng của Bùi Dạ Tập nhất thời trở nên kịch liệt, hắn lập tức nói với Giang Mộ Yên “Giang Mộ Yên, tuy vừa rồi ta nói xin lỗi nhưng ta cũng không thật sự muốn thú cô!”
Giang Mộ Yên thản nhiên nhíu mày “Thật cao hứng Bùi thiếu gia, chúng ta lại giống nhau lần nữa. Vừa rồi ở trước mặt Bùi lão gia ta cũng chỉ ứng phó cho qua nên mới tạm thời nhận lời xin lỗi của ngươi. Cho nên ngươi không cần lo lắng, ta cũng không đồng ý gả!
Không phải Bùi thiếu gia đã quên chúng ta đã giải trừ hôn ước chứ? Chỉ cần ta không đồng ý gả cho ngươi thì cho dù Bùi lão gia cũng không thể ép.”
Giang Mộ Yên phản ứng bình thản, thái độ thong dong, trái ngược hoàn toàn với phản ứng kịch liệt của Bùi Dạ Tập. Bộ dáng trầm tĩnh của nàng càng khiến Bùi Dạ Tập kinh ngạc “Nhưng vừa rồi không phải cha đã xé nó rồi sao? Cha ta chắc chắn sẽ không đồng ý.”
“Vậy thì liên quan gì đến ta? Ta chỉ cần biết trong lòng ta hiện giờ là thư giải trừ hôn ước do chính tay Bùi thiếu gia ký, cho dù là lên tòa án hay nha môn, ta cũng có lý chứ?
Cho nên Bùi lão gia có tán thành, có đồng ý hay không lại có gì ảnh hưởng? Chỉ cần trong lòng ngươi và ta đồng ý là được rồi đúng không?”
Giang Mộ Yên ung dung nhìn hắn, một chút cũng không nóng nảy.
Bùi Dạ Tập cùng Bùi Phong giờ phút này mới nhớ ra, quả thật tuy Bùi Vũ Khâm đã xé bức thư chưa kịp ký, nhưng Giang Mộ Yên cũng đã kịp giữ một bản hoàn chỉnh.
Cho nên theo lý mà nói, hôn ước của bọn họ từ giờ phút này đã không còn tồn tại.
Đổi một cách nói khác thì Bùi Dạ Tập hoàn toàn không cần lo lắng chuyện Giang Mộ Yên sẽ hối hận mà lại muốn gả cho hắn.
Bởi vì cho dù nàng hối hận, mọi chuyện cũng không do nàng quyết định. Vì bọn họ đã giải trừ hôn ước, Bùi Phong là người làm chứng, không phải sao?
Mọi chuyện đã tiến hành đến mức này, tất cả đều thực thuận lợi, còn lại bọn họ chỉ cần tận lực kéo dài ở trước mặt cha hắn Bùi Vũ Khâm, hắn tiếp tục biểu hiện ra không muốn thú Giang Mộ Yên, mà Giang Mộ Yên tất nhiên cũng không đồng ý với yêu cầu của cha mà gả cho hắn.
Lâu dần, cọc hôn sự này tất nhiên sẽ không thể thành.
Sau đó hắn có thể một lần nữa thú nữ nhân hắn thật sự thích vào của, mà Giang Mộ Yên nàng cũng có thể lựa chọn một nam nhân khác để gả, hoặc là gả ra khỏi Bùi gia đến một thành trì khác, hoặc là trực tiếp gả cho Bùi Phong.
Vừa nghĩ vậy, ánh mắt Bùi Dạ Tập không tự chủ được mà quét qua hai người Bùi Phong cùng Giang Mộ Yên.
Vừa nhìn, trong lòng hắn liền cảm thấy không thoải mái.
Bởi vì hắn phát hiện Bùi Phong tư thế oai hùng hiên ngang, tiêu sái như gió, đứng một chỗ với Giang Mộ Yên dung nhan thanh nhã, xinh đẹp tuyệt trần rất xứng đôi, có cảm giác như kim đồng ngọc nữ.
Nhận thức như vậy khiến vẻ mặt hắn không khỏi trở nên âm trầm khó coi.
Trong lòng lại vô cùng ảo não khó chịu, rõ ràng hắn chỉ để ý chuyện có thể thoát khỏi Giang Mộ Yên hay không, không quan tâm đến vấn đề nàng chọn ai sau khi bị hưu, nhưng là vì sao hiện tại chỉ là nghĩ đến hình ảnh Giang Mộ Yên tái giá sau khi bị hắn hưu, hắn liền cảm thấy không thoải mái chứ?
Nhất là khi giả thiết đối tượng Giang Mộ Yên gả cho là Bùi Phong, trong lòng hắn liền có cảm giác phẫn nộ muốn gϊếŧ người.
Thật sự là kỳ lạ!