Chương 2: Người đủ tư cách mẹ kế có bao nhiêu khó tìm

Chú thích

-Toàn bộ tiếng anh đều là của tác giả không phải ta thêm vào

__________

Sau khi Cao Dật Phi ly hôn, đã trải qua 26 lần hẹn hò thất bại.

Bạn tốt Vương Thịnh của Cao Dật Phi suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được, điều kiện của Lão Cao kia tốt như vậy, vì sao vẫn là hẹn hò thất bại a.

Xét về ngoại hình, diện mạo của Cao Dật Phi rất tốt, da thì trắng, thân cao 1m80, cơ bắp trên ngưởi cũng tuyệt đẹp, cũng sẽ không phô trương quá phận. Xét về bằng cấp, Cao Dật Phi tốt nghiệp tiến sĩ ở nước ngoài về. Về gia thế, được sinh ra trong gia đình y học, ba thế hệ đều cực kỳ thành công. Về công việc, đã lên đến chức bác sĩ phó chủ nhiệm, thu nhập tiêu chuẩn, có xe lại có nhà. Năm nay mới 33 tuổi, nhìn thế nào cũng đều có thể tìm vợ đi?

Lần này là lần hẹn hò thứ 27 của Cao Dật Phi, Vương Thịnh bởi vì quan tâm bạn tốt, cho nên tự nguyện anh dũng đi cùng y, đến lúc thì tách ra ngồi riêng, đặt thiết bị nghe lén ở đó, nghe một chút Cao Dật Phi là như thế nào lúc hẹn hò lại thất bại.

Ăn tối, nhà hàng Tây cao cấp. Vương Thịnh tuỳ tiện kêu vài thứ, mang tai nghe, nhìn chằm chằm hướng Cao Dật Phi.

Nữ nhân vật chính Vương tiểu thư đã đến, tóc xoăn dài màu hạt dẻ, con gái nên kỹ thuật trang điểm rất tốt, đôi mắt to và đôi môi thực gợi cảm, dáng người cũng không tồi, có trước có sau. Vương Thịnh ở trong lòng yên lặng like, nhìn bề ngoài không tệ. Vương tiểu thư vừa đến, Cao Dật Phi ngồi ở chỗ kia, gật gật đầu, đơn giản giới thiệu bản thân:”Xin chào Vương tiểu thư, tôi là Cao Dật Phi.”

Vương Thịnh nhìn đến khúc này liền ra ám hiệu không ổn! Một tiểu thư mới đến là một quý ông phải kéo ghế cho người ta a! Còn ngồi ở chỗ kia giả thành đại gia làm gì! Idiot!

Bất quá cũng may, nhân viên phục vụ đã lại giúp Vương tiểu thư kéo ghế ngồi, nữ nhân vật chính liền ngồi xuống, xem ra đối với diện mạo của Cao Dật Phi vô cùng vừa lòng.

Cao Dật Phi đưa menu cho nàng, hỏi:”Cô nhìn xem muốn ăn cái gì đi?”

Khi Vương tiểu thư đang gọi thức ăn, Cao Dật Phi bắt đầu giới thiệu bản thân, câu đầu tiên của y đã đem Vương tiểu thư doạ đến ngây người:”Tôi có một đứa con trai 5 tuổi, hẹn hò chủ yếu là muốn tìm một người mẹ có thể chăm sóc tốt cho nó.”

Vương tiểu thư “Ha ha” một tiếng, Vương Thịnh biết lần hẹn hò này có khả năng rất lớn là không thành.

Lão Cao ngươi như thế nào câu đầu tiên liền bắt đầu tự khoe điểm yếu a! Còn lấy thái độ như phỏng vấn người ta để nói chuyện! Mẹ kế của con ngươi chẳng lẽ không phải vợ của ngươi sao? Cứ như thế nói ra ý đồ của mình không bằng trực tiếp đi tìm bảo mẫu đi cho rồi!

Quả nhiên, Vương tiểu thư nói:”Em cần suy nghĩ về việc này một chút. Em có thể hỏi lí do anh và vợ trước ly hôn là tại sao không? Chung quy thì con trai hai người vẫn còn nhỏ như thế.”

“….Cô cũng biết đó, tôi là một bác sĩ, thời gian nghỉ ngơi cũng không cố định, đôi khi phải trực thây đêm.” Cao Dật Phi nói.

“Ân, em đã hiểu.”

“Cũng bởi vì chuyện công việc, ngày nghĩ cũng không thể cùng người thân ở bên nhau.

“Chuyện này cũng có thể lý giải được.”

“Nguyên nhân chính là như vậy, nên tôi cần một người có thể thấu hiểu, hỗ trợ công việc của tôi, hơn nữa cũng có thể đem hết những việc trong nhà xử lý ổn thoả.” Ở trong lòng Cao Dật Phi, đó chính là kế hoạch kết hôn của y, đây chính là những yêu cầu đối với đối tượng kết hôn của y, vợ trước tuy làm không được điều này, nhưng Cao Dật Phi cũng muốn gia đình mình trở nên hoàn chỉnh, cũng nguyện ý phối hợp; Nhưng là vợ trước lựi chịu không nổi bỏ chạy, làm cho Cao Dật Phi có chút thay đổi, cảm giác có vài thứ trươc khi kết hôn nên nói ra rõ ràng là tốt nhất.

Đúng vậy.” Vương tiểu thư gật đầu đồng ý nói.

“Nếu Vương tiểu thư không thể làm được những điều này, giữa hai chúng ta tuyệt đối không thể có hôn nhân nào.” Cao Dật Phi tổng kết nói.

Omg! Vương Thịnh hướng Cao Dật Phi quỳ lạy một phen, nói lý do ly hôn làm gì? Lão cao ngươi đây là đi phỏng vấn, là đi phỏng vấn a??

Vương tiểu thư miệng mở to đến ngốc luôn, nàng chưa bao giờ thấy qua người nào thực tế như vậy. Lúc hẹn hò đã đưa ra mệnh lệnh này nọ, kết hôn xong có thể lãng mạng, có thể nói chuyện yêu đương sao? Ngay từ đầu đến giờ, một câu khen ngợi cũng không có, khen nàng bộ dạng xinh đẹp này nọ rõ ràng cũng sẽ không, tuyệt đối.

Bất quá nàng vẫn là quyết định trước ăn cơm, sau đó lại đi dạo, liền nói:”Em nghĩ cả hai chúng ta đều cần thời gian để suy nghĩ về điều này một chút.”

Cao Dật Phi gật đầu. Lúc này nhân viên phục vụ cũng mang đồ ăn lên. Cao Dật Phi liền bắt đầu ưu nhã ăn.

Nếu đã quyết định ăn cơm, Vương tiểu thư liền nghĩ, đối mặt với một người nhàm chán như vậy, bản thân phải tự mở ra cục diện, cố gắng làm không khí sôi động, để có thể tiếp tục cùng ăn cơm lần 2. Vì thế liền bắt đầu khen dáng vẻ Cao Dật Phi dùng cơm thật tao nhã.

Ai biết được Cao Dật Phi lại còn nói:”Ăn không nói, uống không nói.”!! Sau đó lại tiếp tục dùng cơm…..

Lớn lên trong một gia đình y học, Cao Dật Phi bị nuôi dưỡng thành người “Ăn không nói một chữ, ngủ không nói một lời”, cho nên bữa ăn tối này không những không kéo hai bên lại gần nhau, ngược lại làm cho nữ nhân kia không còn lời nào để nói, triệt để chán ngắt.

Bản thân Vương tiểu thư vốn không chú trọng cách thức ăn uống đồ Tây. Dao nĩa bày trên mặt bàn khiến nàng không biết nên dùng cái nào mới được, chỉ có thể học bộ dáng Cao Dật Phi mà ăn. Mà Cao Dật Phi đối diện tuy rằng tư thái ưu nhã cảnh đẹp ý vui, nhưng lại khiến nàng thập phần khó chịu.

Dùng cơm xong, Cao Dật Phi vẫn là cho cô một lời tóm tắt cuối cùng:”Trước tôi có xem qua tư liệu của Vương tiểu thư, thời gian nghỉ của kế toán tương đối ổn định, tôi cảm thấy cô coi như thích hợp. Bất quá, lần gặp kế tiếp, tôi có thể đối xử với cô theo cách khác. Dù điều này không lọt tai, nhưng tôi vẫn muốn nói. Mặt cô thì đỏ, môi lại khô, mặc dù có trang điểm, nhưng trên mặt cô có vết mụn đều đã chảy mủ. Dựa vào những điều trên, ban nãy cô cũng không ăn nhiều rau, bản thân cô đều lo không nổi, vậy nên tôi hơi hoài nghi cô có hay không có năng lực chăm sóc thêm cho một đứa trẻ. Vậy nên tôi đề nghị cô nên ăn rau thanh đạm một chút.”

!!!!!

Vương Thịnh ở trong lòng rít gào: Biết không lọt tai thì đừng có nói ra!! Nào có nữ nhân nào thích nghe người ta nói “Mụn trên mặt cô đều đã chảy mủ” như vậy? Muốn người ta thà thề chết chứ không muốn gặp lại y lần nữa sao?

Tuy rằng cuối cùng Cao Dật Phi còn thực chu đáo muốn đưa đối phương về nhà, bất quá, kết quả cuối cùng cũng nhận được rồi.

Thất bại lần thứ 27!!

Cao Dật Phi cũng không vì vậy mà khó chịu, thấy Vương tiểu thư tự mình đi về, cũng liền tiếp tục an nhàn ngồi ở trong nhà hàng Tây, kêu hai phần tráng miệng.

Vương Thịnh thật vất vả mới đợi được đến lúc buổi hẹn hò kết thúc, lại đây chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng:”Cậu cái đồ ngu này! Không tưởng tượng được EQ của cậu thấp như thế, nào có ai hẹn hò như vậy? Từ chối thì thôi đi, tại sao phải nói chuyện khó nghe như vậy!”

“Mình chính là loại người như vậy, nếu không thể chấp nhận, vậy thì ngay từ đầu không cần bắt đầu.” Cao Dật Phi bình tĩnh nói.

“….” Vương Thịnh vốn muốn nói nếu yêu nhau rồi liền có thể vì người khác mà sẽ thay đổi bản thân, nhưng vừa nghĩ đến vợ trước của Cao Dật Phi, liền ngậm miệng lại.

“Tại sao nói tớ EQ thấp chứ, vừa nhìn liền biết nàng là đến ăn cơm.” Cao Dật Phi thấy Vương Thịnh không nói gì, liền mở miệng đùa một tí.

“Phốc ha ha ha! Bác sĩ Cao, anh đúng thật là vui tính!” Một giọng nam trầm vang lên từ phía sau, Cao Dật Phi quay lại, nguyên lai là bằng hữu của Trịnh tiên sinh Long Trấn Hùng. Trịnh tiên sinh nhập viện hai tuần, Long Trấn Hùng thường xuyên đến thăm bệnh, thỉnh thoàng chạm mặt cùng Cao Dật Phi, cũng coi như quen biết người này đi. Hôm nay Long Trấn Hùng vẫn là mang dây chuyền vàng thô thô kia, nhưng là mặc tây trang, một bộ dáng nhà giàu mới nổi.

“Long tiên sinh.” Cao Dật Phi bị người ta giễu cợt, trong lòng có chút không vui, cũng chỉ tính chào hỏi đơn giản.

Không nghĩ tới Long Trấn Hùng cũng ngồi xuống bên cạnh bọn họ, nói:”Bác sĩ Cao, không nghĩ tới sé gặp anh ở đây! Bữa hôm nay để tôi mời đi, coi như bồi tội với anh! Cảm ơn bác sĩ Cao đã không tính toán, cứu anh em tốt của tôi! Thuận tiện an ủi buổi hẹn hò thất bại của ạn, ha ha!”

Cao Dật Phi nhẹ nhàng nhíu mày, hiển nhiên không thích, nói:”Này có tính là nhận hối lộ không?”

Long Trấn Hùng lập tức hoảng sợ, nghĩ bác sĩ Cao chắc đang đùa, huynh đệ nhà hắn còn đang ở bệnh viện để giám sát! Lập tức sửa miệng nói:”Không tính không tính! Ta lỡ miệng mà thôi! Đây là tình bằng hữu, mời ăn cơm!”

“Kia tôi đi cùng với Vương Thịnh, hắn là bằng hữu của tôi.” Cao Dật Phi nói.

“Không thành vấn để! Bằng hữu của bác sĩ Cao chính là bằng hữu của tôi!”

Long Trấn Hùng ở trong này chứng kiến Cao Dật Phi hẹn hò thất bại, nhưng trong lòng không biết làm sao lại phi thường cao hứng, kêu một chai rượu siêu đắt, bất quá Cao Dật Phi cùng Vương Thịnh đều không uống, chỉ ăn đồ ngọt.

“Tại sao hai anh không uống rượu?” Long Trấn Hùng hỏi.

Vương Thịnh đáp:” Chúng tôi ăn xong phải tới trực đêm ở bệnh viện, không thích hợp uống rượu.”

“Nga.” Tuy rằng Long Trấn Hùng thấy bộ dáng Cao Dật Phi ăn đồ ngọt kia thực đáng yêu, bất quá nam nhân cùng nhau ăn cơm đương nhiên phải uống rượu a. Đáng tiếc Cao Dật Phi không uống. Nếu không có thể thế bộ dáng y sau khi uống rượu mặt đỏ đỏ hồng hồng có bao nhiêu tốt đẹp đi.

Lưc này Vương Thịnh lại đưa ra một đề nghị, dù sao vị Long tiên sinh này cũng biết Cao Dật Phi đi hẹn hò rồi, liền nói:”Lão Cao nè, không bằng làn sau cậu hẹn hò cũng mang mình theo đi.”

“Muốn xem để cười tôi sao?” Cao Dật Phi không vui nói.

“Đương nhiên không phải rồi! Tớ nè, kỹ thuật tán gái thiên hạ vô địch không đối thủ! Tớ biết cậu có yêu cầu nhất định, cũng không nên trong lần đầu tiên gặp mặt liền nói hết ra, cậu xem lần thất bại thứ 27 rồi đấy. Cho lên lần sau hẹn hò, liền mang một cái tai nghe, tớ bảo cậu làm thế nào, cậu làm như thế, liền dễ dàng thành công.”

“Vậy cậu đi hẹn hò luôn đi cho rồi.”

Vương Thịnh vội vàng cự tuyệt:”Kia không được, vợ tớ cỏn không đánh chết tớ sao!”

Lại khuyên:”Tớ biết cậu là có yêu cầu, nhưng lần sau phải đặt câu hỏi ẩn dụ. Cậu cũng không phải tìm bảo mẫu, đây là cưới vợ đó lão Cao! Với một người xa lạ nói chuyện trực tiếp như vậy ngược lại không tốt. Cho nên, làn sau hẹn hò tớ nhất định sẽ giúp cậu thật tốt.”

Cao Dật Phi không quan trọng:”Tuỳ cậu đi.”

Bàn tới bàn lui, phát hiện nãy giờ bỏ quên giời mời bọn y ăn cơm, liền hỏi chuyện Long Trấn Hùng:”Long tiên sinh là ở đây bàn chuyện làm ăn sao?”

Long Trấn Hùng thấy Cao Dật Phi chủ động cùng hắn nói chuyện phiếm, vui vẻ đáp:”Nga, đúng vậy, đang bàn về chuyện của công ty bảo an. Chà, đây là danh thϊếp của tôi.” Nói xong liền đem danh thϊếp đưa cho Cao Dật Phi cùng Vương Thịnh.

Vương Thịnh vừa nhận danh thϊếp, liền cảm thán kinh ngạc:”Oa, thì ra là Long tổng tài a! Tuổi còn trẻ như vậy nữa, thật sự là thất kính thất kính!”

Đó là một công tinh bảo an tương đối tiếng, thu nhận phần lớn đều là quân nhân xuất ngủ.

“Tôi cũng là mới xuất ngũ xong, liền tiếp nhận công ty của cha, thuận tiện giúp đỡ cho mấy anh em mới xuất ngũ khác luôn.” Long Trấn Hùng nói.

Mà Cao Dật Phi nhìn thoáng qua danh thϊếp, cũng không có mở miệng nói chuyện, bởi vì y đang tập trung ăn kem chuối.

Cho nên lúc sau đều là Vương Thịnh cùng Long Trấn Hùng trò chuyện làm sôi động không khí. Mà ánh mắt Long Trấn Hùng dư quang đều là nhìn chằm chằm Cao Dật Phi đang ăn kem.

Tối hôm đó trở về, Long Trấn Hùng ở nhà nằm mơ một giấc mơ làm cho tim đập liên hồi. Hắn mơ Cao Dật Phi ở nhà hắn ăn kem, sau đó đem hắn một thân lột sạch để chuẩn bệnh, một chốc lại bắt mạch cho hắn…. Buổi sáng hôm sau hắn liền tinh thần không ổn vào toilet giặt quần.

Tuy rằng cũng đã từng mộng xuân, nhưng đây là lần đầu tiên hắn mơ wet dream, mà hơn nữa lại mơ thấy một nam nhân trong wet dream đó….